Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 280 - Đợi Ta Về

Nói cho cùng, với tu vi cảnh giới Trúc Cơ của Dực Hung, không thể kiểm soát hoàn toàn được huyết mạch đế vương hoàn chỉnh.
Điều này giống như xe đạp với xe nhiên liệu.
Ngươi có tu vi cảnh giới Trúc Cơ giống như hai chân, có thể đạp một chiếc xe đạp.
Tuy nhiên, nếu chỉ dựa vào hai chân, mà muốn di chuyển chiếc xe nhiên liệu, vậy điều này…
Vì thế, huyết mạch yêu thú cần phải dựa vào thực lực để mở khóa!
Sau khi huyết mạch thăng cấp thành công, sức mạnh thể chất của yêu thú sẽ trở nên mạnh hơn, sẽ hấp thu truyền thừa tri thức từ bên trong huyết mạch!
Mà huyết mạch đế vương sẽ lại có xác suất thu hoạch được thần thông thiên bẩm.
Điều này khiến Phương Trần rất hâm mộ.
Từ truyền thừa được hấp thu từ trong huyết mạch, thu hoạch được thần thông, phương pháp này so với nhân tộc đọc sách tu luyện hiệu suất cao hơn nhiều!
Sau đó, khi huyết mạch trong cơ thể Dực Hung sôi trào một lúc lâu, cơ thể hắn cuối cùng cũng bành trướng, chân thân vốn đã vô cùng to lớn lại bành trướng lần nữa, da lông màu trắng đen dựng đứng thẳng lên như kim thép, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, từng lượng ma khí phân tán ra bên ngoài…
Đây là huyết mạch của Dực Hung theo bản năng xua đuổi và bài trừ ma khí!
Và sau một khắc.
Dực Hung mở to miệng đẫm máu , hét lớn một tiếng:
“Gào!!!”
Một làn sóng âm cực kỳ dữ dội quét qua đồng bằng Thiên Ma, sỏi đá bốn phía chỉ một thoáng đã hóa thành bột mịn, những cây cối phía xa thậm chí còn bị chấn động đến mức chia năm xẻ bảy.
Đợi sau khi sóng âm tiêu tán, khí tức cuồn cuộn không nghỉ quanh thân Dực Hung cuối cùng cũng dừng lại, mà tu vi cũng chính thức đạt đến Trúc Cơ cửu phẩm!
Rõ ràng là vừa mới thăng cấp, nhưng khí thế của Dực Hung lại trọn vẹn một khối, không hề có một điểm chậm chập nào, như thể đã thăng cấp cửu phẩm đã lâu!
Điều này khiến Dực Hung lộ ra chút vẻ thách thức hài lòng!
Nghĩ đến hai ngày nhảy ba bước, chính mình từ Trúc Cơ ngũ phẩm đến Trúc Cơ cửu phẩm, huyết mạch cũng thăng cấp, Dực Hung khẽ vuốt cằm:
“Một chén linh trà, một cái Thiên Ma, ta đã đạt tới cửu phẩm!”
“Ừm, ta thật sự quá lợi hại, quả nhiên, trước đó ta chỉ là thiếu tài nguyên, nếu như đầy đủ tài nguyên, chắc hẳn không đến trăm năm, ta sẽ là Hổ Đế tương của Càn Khôn Thánh Hổ tộc!”
“Với lại, bây giờ, ta còn lĩnh ngộ được sóng âm thân thông mới, đặt tên chó nó là Đế Hống đi! Có chiêu này, lực sát thương của ta sẽ tăng lên rất nhiều!”
Phương Trần người đang đứng bên canh Dực Hung đã đúng lúc thán phục nói:
“Dực Hung, ngươi nói đúng! Ngươi quả nhiên không hổ là huyết mạch đế vương!”
“Ta vừa rồi cảm thụ Đế Hống của ngươi ở khoảng cách gần, thế mà cảm thấy có chút ồn ào, ngươi lợi hại quá.”
“Nhưng mà chiêu này của ngươi kỳ thực không thể gọi là Đế Hống được, bởi vì ngươi ở cảnh giới Trúc Cơ lĩnh ngộ được âm Ba Công, cho nên phải gọi là Cơ Hống.”
Nghe vậy, kiêu ngạo của Dực Hung chùn lại, lập tức nói:
“... Ngươi chớ ghen ghét với thiên phú của ta, chỉ dùng lời nói để chèn ép ta, thật là vô nghĩa!”
“Điều này ngoại trừ làm hào mòn lòng tự tin của ta, thì không có ý nghĩa gì hết!”
“Chúng ta nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau, khích lệ cho nhau, đó mới là tình huynh đệ, biết không, Phương Trần!”
Phương Trần nói:
“Ai ghen tị với ai nào? Ngươi muốn ta cho đém một chút xem trên người ta có bao nhiêu loại thiên phú sao?”
Dực Hung sững sờ, suy nghĩ một chút, hoàn toàn không nói gì nữa, sau đó thân thể âm thầm thu nhỏ lại.
Sau khi thu nhỏ đến hình thể thích hợp, hắn nhảy lên bờ vai của Phương Trầ:
“... Chúng ta trở về đi, ra ngoài đã lâu, ta muốn về nghỉ ngơi.”
Phương Trần gật đầu:
“Đi thôi, có cần ăn Trừ Ma Đan không?”
Dực Hung đáp:
“Không cần, vận khí tương đối tốt, huyết mạch thăng cấp đã đem ma khí trục xuất ra ngoài rồi.”
Phương Trần có chút cảm thán:
“Huyết mạch này của ngươi thật không tệ, ta hâm mộ đấy.”
Lúc này sắc mặt Dực Hung mới khá hơn một chút, ngượng ngùng nói:
“Quá khen, Trần ca.”
Phương Trần lại nói:
“Đợi trở về ta cũng làm một cái.”
Dực Hung:
“...”
Trên thực tế, Vạn Yêu Tổ Nguyên Huyết Mạch của Phương Trần cũng có thần thông thiên bẩm.
Lần trước khi thôn phệ con gấu tạp chủng lần đầu tiên, hắn có được thần thông thiên bẩm của đối phương là Vô Thanh Vô Tức.
Cái tên này là Phương Trần tự đặt cho thần thông thiên bẩm kia.
Loại thần thông này có thể làm cho lá cây yên lặng rơi xuống, không làm nhiễu loạn hoàn cảnh, bất luận là chạy hay là động thủ xuất quyền, đều không có âm thanh, rất thích hợp để Phương Trần ám sát đánh lén và tự bạo ở khoảng cách gần.
Đây là lý do vì sao lần trước khi con gấu tạp chủng đó đánh lén Phương Trần, ngay cả một chiếc lá rụng cũng không ảnh hưởng, cũng không tạo ra bất kỳ âm thanh nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận