Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 528 - 100 Bậc

Mà sau thi thách đấu thang trời xong, liền đến phần thứ hai là thang Xích Tôn. Mà điều phần này thử thách chính là tư chất. Sau khi biêt điều này, trong lòng Phương Trần lạnh đi một nửa. Thử thách kiểm tra về tư chất ư? Đừng có đùa nữa có được không? Hắn vội vàng đi khắp nơi nghe ngóng, muốn kiếm người để tiết lộ một chút đề thi. Nhưng mà phương thức để kiểm tra tư chất của mỗi người lại khác nhau, thế nên cuối cùng Phương Trần chỉ đành từ bỏ, sau đó đợi ngày mà số phận tự định đoạt. Nhưng mà Lăng Tu Nguyên lại để lại cho hắn một câu:
“Trong lịch sử ghi chép của Xích Tôn sơn, người leo được thấp nhất là 100 bậc. Hy vọng ngươi có thể leo được lên đến bậc thứ 101.”
Phương Trần nghe thấy lời dặn này thì thầm nghĩ trong lòng... Nếu nói như vậy, vậy chỉ cần hắn ta có thể đạt được hơn 100 bậc là sẽ có thể coi như không trở thành người mất mặt nhất, có đúng không?

Tại Xích Tôn Sơn, khi Phương Trần ôm một tâm trạng cực kì thấp thỏm đến được đỉnh Xích Tôn sơn thì nơi đây đã cực kì náo nhiệt rồi. Bình thường đỉnh núi ở Xích Tôn sơn chỉ là một khoảng đất trống cực kì rộng lớn. Nơi đây ngoại trừ nối với Đạm Nhiên điện lơ lửng giữa không trung ra thì không còn vật gì khác cả. Nhưng mà Đạm Nhiên điện bình thường rộng lớn hào hoa giờ đã không thấy tung tích đâu cả, mà đỉnh núi lại giống như thay đổi một diện mạo hoàn toàn mới. Từ một mảnh đất trống không bằng phẳng bây giờ bỗng nhiên xuất hiện một võ trường tỉ thí cực kì rộng lớn. Điều này làm cho Phương Trần cảm thán từ tận đáy lòng. Đây đúng là lợi thế của tu tiên mà.
Tốc độ xây dựng công trình mới nhanh một cách vô lý, nói có là sẽ xuất hiện. Cũng không hề sợ vấn đề sẽ trễ thời gian thi công. Thậm chí kể cả chất lượng xây dựng có tồi tệ quá thì cũng không sợ. Những tu sĩ tu tiên bình thường cũng chẳng sợ mấy loại kiến trúc mềm như đậu phụ. Nó có sập xuống thì cũng chỉ cần phủi phủi mông, sau đó đi ra ngoài là xong chuyện rồi... Chính vì thế nên bây giờ bốn phía xung quanh võ đài đều có khán giả ngồi dày đặc kín mít, đâu cũng toàn người là người. Trong số những người đó có tông chủ của các tông môn bên ngoài, có trưởng lão, còn có cả chấp ấn của các phong tại Đạm Nhiên Tông (phong chủ), thậm chí còn có cả các trưởng lão của Xích Tôn sơn.
Hôm nay bọn hắn tề tựu đông đủ tại đây, thứ nhất là để xem đại điển nhập sơn của Phương Trần, thứ hai là để tham gia nghi thức cử hành bách phong tỉ thí. Thậm chí đến cả sân tỉ võ của Xích Tôn sơn hôm nay cũng không cần dùng đến. Nơi này là chuẩn bị để cho nhóm 10 người mạnh nhất của Trúc cơ kì, kim đan kì và Nguyên anh kì đấu với nhau! Còn các trận đấu bình thường khác của các núi thì sẽ đấu tại các núi luôn, đợi đến khi các nhóm thi đấu của các núi lấy ra được 10 người mạnh nhất, thì lúc đó 10 người đó sẽ đến Xích Tôn sơn để tham gia thi đấu.
Đến khi đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều sẽ tập trung trên người các thiên kiêu của nội môn. Nếu như ai đó có thể trở nên nổi bật ở trong trận chiến 10 người giỏi nhất, thể hiện được hết tài năng mình có, sau đó nhận được sự ưu ái từ vị nhân vật lớn nào đó thì có coi như đó là nghịch thiên cải mệnh cũng không có gì quá đáng cả. Những năm vừa qua, đã có mấy trường hợp là những đệ tử bình thường không nhận được sự chú ý nhiều, nhưng khi thi đấu ở bách phong tỉ thí lại mang đến sự bất ngờ cho mọi người, tỏa sáng, thể hiện được hào quang của bản thân ngay tại võ đài của Xích Tôn sơn. Bởi vậy nên người đó được trưởng lão Hợp Đạo nhìn trúng, sau đó một bước lên mây!
Tất nhiên, những chuyện này không hề có liên quan gì với Phương Trần cả. Nhưng mà mặc dù hắn ta đúng thật là không cần thi đấu, nhưng cái sân tỉ võ này có liên quan với hắn. Bởi vì nơi mà hắn đăng thê ngày hôm nay chính là ở đây! Hắn cần phải từ Xích Tôn sơn leo lên thang trời thử thách ở ngay trước mặt các trưởng lão của cả tông, bao hồm cả các nhân sĩ bên ngoài nữa. Đến lúc đó, vị trí khiêu chiến thiên thê sẽ kéo dài đến tất cả các núi trong tông, nếu như có đệ tử nào đó muốn khiêu chiến với Phương Trần, vậy thì có thể từ các núi mà khiêu chiến với Phương Trần luôn...
Lúc Phương Trần đi đến sân tỉ võ, hắn không hề thu hút được sự chú ý của bất cứ ai. Chủ yếu là do ở đây có quá đông người. Trước khi nghi thức cử hành Bách phong tỉ thí bắt đầu, cả sân cực kì náo nhiệt, tu sĩ ở khắp nơi đi lại tự do, năng lực tạo ra tạp âm cũng cực kì mạnh mẽ. Điều này cũng rất bình thường. Mọi người đều rất lâu chưa tham gia hoạt động gì rồi, khó khăn lắm mới có một dịp, thế nên tâm trạng có hưng phấn một chút cũng khó tránh. Mà Phương Trần tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm được khu vực nơi mà đệ tử Xích tôn sơn đang đứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận