Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 310 - Ngươi Chờ Một Chút

Sau khi biết được tin tức về Viên Hạo, Phương Trần còn có chút bối rối, mình đắc tội gã này từ khi nào?
Kết quả, lúc biết được Viên Hạo muốn đợi Khương Ngưng Y lớn lên, Phương Trần lập tức mỉm cười...
Con chóa này, muốn chết đúng không?
Giờ phút này, Tôn Đàm nhìn nụ cười của Phương Trần, nhíu mày:
"Phương Trần, ta biết ngươi lợi hại, nhưng ta khuyên ngươi một câu, Viên Hạo là Kim Đan, ngươi đánh không lại hắn."
Phương Trần lại vui vẻ:
"Hắn là Kim Đan, chẳng lẽ ta không phải à?"
Tôn Đàm nhất thời im lặng trợn trắng mắt nói:
"Ngươi? Ngươi không phải Trúc Cơ sao? Thành Kim Đan từ lúc nào?"
Lần trước Phương Trần còn phải khổ sở đánh lén mình, hiện tại đã muốn đối chiến với Viên Hạo?
Đây không phải nằm mơ chứ?
"Ngươi chờ một chút."
Đúng lúc này, Phương Trần đột nhiên nói ra:
"3!"
Tôn Đàm sững sờ:
"Cái gì?"
Phương Trần không để ý tới nàng, tiếp tục nói:
"2!"
Tôn Đàm biến sắc.
"Ngươi muốn làm gì?"
Phương Trần:
"1!"
Vừa mới nói xong.
Oanh! ! !
Giờ khắc này, trong cơ thể của Phương Trần bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế điên cuồng kéo lên, ngay sau đó, sương mù màu đỏ thắm ngập trời hóa thành một khải giáp to lớn, bao trùm bên ngoài thân thể. Trong sương mù màu máu sát phạt lăng lệ, một viên Kim Đan thiên phẩm tròn trịa không tì vết từ từ bay lên...
Phương Trần bao phủ trong sương mù thấy thế thì cười cười, nhìn Tôn Đàm sớm đã trợn mắt há hốc mồm, mặt mũi đờ đẫn:
"Được rồi, hiện tại ta là Kim Đan rồi!"

Bắt đầu từ mấy ngày trước, tốc độ tu luyện Khải Giáp Thần Tướng của Phương Trần cũng bắt đầu tăng tốc vì Trương Thiên đầu tư thêm, Vân Lĩnh đưa hàng tận cửa.
Nếu không phải là vì Trúc Cơ bước tới Kim Đan, là một vượt qua cảnh giới lớn, Phương Trần cần thời gian ấp ủ dài hơn, chỉ sợ hắn đã đột phá thành công ở bờ sông Xỉ Sơn.
Mà đến bây giờ, vừa vặn chính là thời cơ hắn đột phá đến Kim Đan.
Thấy Phương Trần vậy mà ngưng kết ra Kim Đan ở ngay trước mặt mình, quan niệm tu luyện của Tôn Đàm nhận lấy một lần trùng kích nghiêm trọng nhất từ lúc chào đời tới nay.
Thật sự có người kết ra Kim Đan thiên phẩm như vậy sao? ? ?
Lúc Tu sĩ Trúc Cơ bình thường đột phá đến Kim Đan, đều là tìm hoàn cảnh có linh khí cực kỳ nồng nặc để bế quan, lại từng bước chuyển hóa đạo cơ thành đan dịch, sau cùng lại kết thành Kim Đan.
Hai bước này, mỗi một bước đều phải cẩn thận vạn phần, còn không thể bị quấy nhiễu.
Rất nhiều tu sĩ vì bị nhân tố ngoại lai quấy nhiễu, dẫn đến phẩm chất thành đan giảm mạnh.
Còn có, lúc đan dịch ngưng kết thành Kim Đan, rất nhiều tu sĩ hận không thể dùng tới vô số đan dược trân quý, để bảo đảm mình có thể kết ra Kim Đan phẩm chất thượng giai...
Trọng yếu nhất chính là, quá trình Kết Đan này, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.
Lần trước Khương Ngưng Y thành công Kết Đan trong mấy ngày, đã khiến cho Tôn Đàm rung động.
Nhưng cho dù Khương Ngưng Y có thiên phú tung hoành, nhưng vẫn phải cẩn thận bế quan, lựa chọn Kết Đan trong động phủ kiếm quật tốt nhất trên núi Xích Tôn...
Nhưng Phương Trần đang làm gì vậy?
Đứng ở cửa chính coi như thôi!
Một viên đan dược cũng chưa ăn cũng được đi!
3, 2, 1 sau đó có Kim Đan thiên phẩm là có ý gì?
Đây là sao?
Ngươi đi ị cũng không nhanh như vậy đúng chứ? ? ?
Tôn Đàm bị chấn nát quan niệm tu luyện, nàng sững sờ nửa ngày, rất lâu không nói nên lời.
Đây chính là phản ứng lúc người bình thường gặp phải biến thái tu luyện.
Nếu là loại thiên tài phổ thông như Tôn Đàm đột phá, vậy thì mọi người sẽ kinh ngạc thán phục.
Nếu là gặp phải loại thiên tài như Khương Ngưng Y đột phá, vậy thì mọi người sẽ khiếp sợ.
Mà lúc gặp phải loại quái vật không theo thói thường như Phương Trần này, mọi người sẽ chỉ:
? ? ?
Thời khắc này, sau khi Phương Trần đột phá thành công, Kim Đan bên ngoài cơ thể chậm rãi thu vào đan điền, hắn nhìn Tôn Đàm vẫn đang si ngốc, nói:
"Bây giờ có thể đi gọi Viên Hạo đến cho ta chưa?"
Tôn Đàm không có trả lời vấn đề của hắn, mà hoảng hốt lẩm bẩm nói:
"Phương Trần, ngươi, ngươi, ngươi có phải ngươi đã dùng huyễn thuật với ta không?"
Phương Trần im lặng:
"Không có, chớ có nói hươu nói vượn."
"Không đúng, ngươi làm sao lại đột phá như vậy được, đúng rồi, dị tượng của ngươi đâu?"
Tôn Đàm lại nghĩ tới một việc.
Kim Đan thiên phẩm sẽ có dị tượng xuất hiện.
Nhưng Tôn Đàm cũng không thấy dị tượng của Phương Trần.
Phương Trần:
"...Không nên xoắn xuýt những chuyện vặt vãnh này, chúng ta đều là người tu tiên, không cần nghiêm cẩn như thế, giúp ta gọi Viên Hạo tới, cám ơn."
Vì hệ thống, dị tượng của hắn sớm đã bị tịch thu.
"Ngươi gọi đây là chuyện vặt vãnh?"
Tôn Đàm rung động.
Đột phá đến Kim Đan thiên phẩm dễ dàng như vậy, lại không có dị tượng sinh ra, những chuyện vi phạm thường thức của tu tiên giới này, là vặt vãnh?
Nói hươu nói vượn!
Sau đó, Tôn Đàm thất hồn lạc phách giúp Phương Trần gọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận