Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 102 - Chết Trong Tức Khắc

Hắn vẫn giữ lấy lòng kiên trì ngu xuẩn đến cuối cùng!
Lỡ như thì sao?
Lỡ như vượt qua đợt lôi kiếp thứ tư, có người bật hack tới cứu hắn thì sao?
Hoặc là, lỡ như lôi kiếp cảm thấy mình thân là Trúc Cơ kỳ, vậy mà có thể chống được đợ lôi kiếp thứ tư, thực sự quá bá đạo, bèn chủ động tha mình một lần thì sao?
Nghĩ tới đây, hắn đưa tay nắm lấy Hỏa Sát Vương.
Giờ khắc này, hắn vẫn ôm lấy chút hi vọng cuối cùng. Hắn quyết định vận chuyển [tâm pháp Vạn Sát] luyện hóa Hỏa Sát Vương, mượn lực lượng của Hỏa Sát Vương cho mình sử dụng.
Nếu hắn gặp vận may luyện hóa Hỏa Sát Vương thành công, chẳng phải là lập tức có thể trở mình?
Nhưng mà một giây sau, Phương Trần đã biết được mình đã rất sai lầm!
Tiêu Thanh là khí vận chi tử còn phải mượn cơ hội tám tên Hóa Thần dùng hết át chủ bài đả thương Hỏa Sát Vương đến hấp hối, chỉ còn một tia lực lượng sau cùng, mới có thể luyện hóa thành công nhờ sự trợ giúp của Tiêu Dao tôn giả.
Mà giờ phút này, dù Hỏa Sát Vương bị lôi kiếp đánh trọng thương, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo...
Phương Trần làm sao có thể nhúng chàm cỗ lực lượng Phản Hư kỳ này?
Đừng nói luyện hóa, dù là gánh chịu Phương Trần cũng không làm được!
Ông!
Lúc tâm pháp Vạn Sát vận chuyển, lực lượng Phản Hư kỳ xông vào trong cơ thể Phương Trần, chạy loạn giống như một chiếc xe điên cuồng mất khống chế.
Phương Trần lập tức bị trọng thương đến mức phun máu, trực tiếp bị đẩy lùi mấy cây số.
Trong lúc bay ra, khóe miệng của hắn điên cuồng phun máu tươi, lỗ chân lông toàn thân bị áp lực đột nhiên tăng mạnh ép ra vô số máu tươi, đồng thời trong miệng liên tục phun ra nội tạng vỡ vụn.
"Bị nổ bay xa như vậy, có phải quá khoa trương rồi không?"
Phương Trần cảm nhận được lực lượng cuồng bạo của Hỏa Sát Vương trong cơ thể, bất đắc dĩ nhắm mắt lại...
Con mịa nó!
Mới có chút lực lượng như thế, hắn đã gánh không được mà chết trong tức khắc, chớ nói chi là Hỏa Sát Vương còn lại nhiều như vậy lực lượng!
Hắn muốn mượn lực của đối phương để đối kháng lôi kiếp là chuyện hoàn toàn không thể nào!
Một cọng cỏ cứu mạng sau cùng này cũng đã mất...
Đợi chút?
Chết trong tức khắc?
Chết?
Cái gì?!
Phương Trần đột nhiên mở to hai mắt, phóng xuất ra vô tận ánh sáng, mừng rỡ nói:
"Ta được cứu rồi, ta có thể..."
Bành!
Lời còn chưa nói hết, một cảm giác đau nhức kịch liệt đánh tới, Phương Trần bay đến trên bầu trời trong nháy mắt nổ tung, tứ phân ngũ liệt, huyết nhục sụp đổ, thần hồn câu diệt!
Mà một giây sau, sau khi Phương Trần bị lực lượng của Hỏa Sát Vương nổ tung thân thể, hoàn toàn biến mất.
Ầm ầm!
Đợt lôi kiếp thứ tư vốn đã xuất hiện rất lâu rốt cuộc rơi xuống!
Lôi kiếp xanh thẳm như sóng biếc mênh mang, trong suốt lấp lánh, đẹp đến mức kinh tâm động phách, khiến cho người ta mê muội...
Sau khi nó rơi xuống, lập tức thôn phệ toàn bộ khu vực nơi Phương Trần vừa biến mất!

Sau khi đợt lôi kiếp thứ tư biến mất, thân thể của Phương Trần chậm rãi ngưng kết ra.
"Kiểm trắc được ký chủ tử vong."
"Đối tượng giết chết ký chủ cũng không phải là khí vận chi tử!"
"Tiến hành khôi phục cho ký chủ, hi vọng ký chủ trân quý sinh mệnh, chọn kỹ đối tượng giết chết mình, cống hiến sinh mệnh của mình vì chúng sinh vạn vật!"
Lúc âm thanh hệ thống vang lên bên tai, Phương Trần cảm thấy âm thanh rõ ràng đã nghe hai ngày này đột nhiên trở nên êm tai lạ thường!
Mà lần này trọng sinh, trên thân thể Phương Trần không có một mảnh vải nào.
Áo bào sớm đã bị nổ bay.
Còn nhẫn trữ vật trên tay hắn, lưu ngay tại chỗ lúc tại hắn giải thể, đúng lúc bị lôi kiếp đánh trúng!
Nhưng, nhẫn trữ vật cũng không có biến mất.
Lôi kiếp chỉ nhằm vào người độ kiếp, cũng không nhằm vào những thứ khác!
Nếu không, cả tòa núi lửa vạn năm sớm đã bị nổ cho không còn.
"Có hơi lạnh..."
Phương Trần luôn cảm giác bốn phía đều có gió thôi, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua, tiếp đó thống khổ thu hồi ánh mắt.
Chứng sợ hãi vật to lớn thật là phiền phức!
Nhìn lướt qua thôi đã choáng váng đầu óc!
Sau đó, Phương Trần không cách nào lấy áo bào ra từ trong nhẫn trữ vật, bèn chạy về bên cạnh Hỏa Sát Vương.
Thân thể của Hỏa Sát Vương vẫn giống như vừa rồi.
Số lực lượng mà Phương Trần mang đi, đối với nó cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.
Ầm ầm!
Trên không trung xa xôi, đám mây lôi kiếp đang nổi lên đợt lôi kiếp thứ năm.
Phương Trần ngẩng đầu nhìn đám mây lôi kiếp rung động ong ong, hít sâu một hơi, ánh mắt hắn lộ ra vẻ khẩn trương và chờ mong.
Bây giờ, hắn đã tìm được phương thức độ kiếp mới.
Hi vọng sống sót đã gia tăng thật lớn!
Nhưng, hắn vẫn không thể chủ quan.
Hắn nhất định phải canh đúng thời gian, hấp thu lực lượng của Hỏa Sát Vương.
Sau một hồi tích tụ, Phương Trần ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, phát hiện lôi kiếp dần dần tụ lại vào trung tâm, một cửa động đen như mực xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận