Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 413 - Phương Quang Dự

Chẳng biết tại sao, sau khi được tiền bối trợ giúp và chỉ dạy, Phương Hòe lại sinh ra cảm giác muốn nỗ lực tu luyện hơn, để đạt được công nhận của tiền bối!
Âm thanh kia thản nhiên nói:
“Trở về đi!”
“Vâng!”
Phương Hòe rời đi, trước khi đi, hắn nhìn thoáng qua thi thể của Trương Minh ngã trong vũng máu, sau khi do dự một chút:
“Tiền bối, ta có thể đem hắn về an táng được không?”
Âm thanh kia yên lặng một lúc, mới thản nhiên nói:
“Đi đi.”
Phương Hòe lập tức hướng hư không, cúi đầu thật sâu, mang theo thi thể của Trương Minh, trầm mặc rời đi.
Chờ sau khi Phương Hòe đi.
Sâu bên trong rừng đao, có một vết nứt không gian chậm rãi khép lại.
Sau vết nứt không gian, chính là bí cảnh lần trước Lăng Tu Nguyên và Phương Trần đến!
Nói này, cũng là nơi tránh kiếp của Phương Quang Dự!
Mà người ra tay giúp đỡ Phương Hòe, chính là Phương Quang Dự!
Giờ phút này, sau khi Phương Quang Dự đầu trọc đóng vết nứt không gian lại, cũng đóng huyễn thuật mang theo Kháng Phấn Huyễn âm lại.
Loại công pháp này, bắt nguồn từ Thiên Ma.
Ban đầu Thiên Ma Độ Kiếp dùng để thôi miên bộ hạ, thêm hung hãn hơn không sợ chết để chiến đấu trong trận đấu với nhân tộc.
Sau này, nhân loại đã học được, dùng để khích lệ tướng sĩ, đệ tử, khiến bọn hắn tinh thần phấn chấn, hào khi cao ngất, có thể khiến bọn hắn càng cố gắng nhập tâm vào tu luyện hơn!
Vừa rồi Phương Quang Dự cũng dùng chiêu này với Phương Hòe…
Sau khi thu hồi thuật pháp, Phương Quang Dự lẩm bẩm:
“Mặc dù là người Trần nhi nhìn trúng, thiên phú quả thực cũng không tệ, nhưng… Thẳng thắn mà nói thì chưa nói đến việc tốt bao nhiêu, nếu tư chất tương tự Trần nhi, thì đây mới gọi là chuyện tốt!”
“Thôi được, tính cách cũng được, nể là người làm được nuôi lớn ở Phương gia, có lẽ sẽ trung thành tuyệt đối, có thể thử một chút.”
“Cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, vậy ta sẽ tự mang ngươi nhập vào gia phả của Phương gia ta, hưởng vận may của Phương gia ta, dạy ngươi công pháp đỉnh cao!”
“Dây cũng có thể coi như là giúp Trần nhi bồi dưỡng thủ hạ!”
Lúc đầu, Phương Quang Dự đang điều dưỡng trong bí cảnh, kết quả phát hiện khí tức quen thuộc đến gần từ bên ngoài bí cảnh, nên cẩn thận thả ra từng li từng tí thần thức để không kinh động đến lôi kiếp.
Kết quả hắn nhìn thấy nhẫn trữ vật… trong tay Phương Hòe!
Hắn nhận ra chiếc nhẫn này, là nhẫn trữ vật của Phương gia!
Hắn lập tức ý thức được, Phương Hòe có lẽ là người của Phương gia.
Mà sau đó, Phương Hòe đột phá tại chỗ, biểu hiện ra dáng vẻ thiên phú cực kỳ tốt!
Nghĩ đến đây, Phương Quang Dự đương nhiên là ra tay cứu người!
Sau khi ôm lấy lòng cứu người Phương gia mà ra tay, người rảnh rỗi quá lâu, quá nhàm chán Phương Quang Dự quyết định hóng hớt rồi bắt buộc Trương Minh nói hết đầu đuôi sự tình ra.
Kết quả là, hắn nghe được Phương Hòe được Phương Trần coi trọng, mời đến Đạm Nhiên Tông rồi còn được thưởng tài nguyên, tâm lý Phương Quang Dự liền thay đổi.
Nếu là nhân tài mà tằng tôn coi trọng, hắn đương nhiên muốn giúp đỡ bồi dưỡng.
Đây mới là nguyên nhân sau đó hắn răn dạy Phương Hòe và truyền thụ cho công pháp!
Mà sở dĩ Phương Quang Dự không tiết lộ thân phận mình là tàng tổ của Phương Trần, là vì không muốn Phương Hòe không rõ ràng.
Phương Trần mới là mục tiêu Phương Hòe nên đi theo!
Ngộ nhỡ để Phương Hòe cảm thấy hắn có quan hệ với mình tằng tổ Phương gia, làm lẫn lộn địa vị của mình, kể từ đó sẽ không tốt!
Phương Quang Dự cảm khái một tiếng:
“Hi vọng ngươi có thể giúp đỡ Trần nhi càng sớm càng tốt!”
“Có thể phụ tá Trần nhi người có Thần Tướng Đạo Cốt, có tư chất tiên nhân, cũng là phúc phận của ngươi!”
Nói xong, Phương Quang Dự đã không còn lo sẽ bị sét đánh nữa, vừa chống cự kiếp lực trong cơ thể, một bên lại bắt đầu nhàm chán thả ra thần thức đi xem quanh rừng đào có chuyện gì mới mẻ…

Đạm Nhiên Tông.
Sau một chuyến phi hành dài, Phương Trần, Dực Hung và Nhất Thiên Tam đã đến Đạm Nhiên Tông.
Đến trước tông môn, Phương Trần thu hồi thuyền bảo Lưu Kim.
Dư Bạch Diễm dám lái thuyền giấy nghênh ngang bay qua.
Phương Trần không dám!
“Sư huynh, sư tỷ!”
Phương Trần bước đến, lấy ra lệnh bài tông môn.
Sau khi nghiệm chứng thân phận, Phương Trần rời đi.
Sắc mặt củ sư huynh sư tỷ trước cử đều có chút kỳ quái.
Đấu sinh tử hàng vạn năm, đây rốt cuộc là cái gì…

Lúc đến núi hồ Ánh Quang, Phương Trần vốn định đi tìm một chỗ, nghiên cứu luyện chế Quỳ Cốt Thần Ngưu và chuyện xây dựng thai kiếp.
Hai việc này đều là đối tượng trọng tâm cần đánh hạ hiện tại của hắn!
Nhưng Trương Thiên truyền tin đã đánh gãy hắn.
Trương Thiên:
“Phương sư huynh, xin hỏi bây giờ ngươi đang ở Đạm Nhiên Tông phải không?”
Phương Trần hồi âm:
“Mới về, làm sao?”
Trương Thiên:
“Có một số việc muốn báo cáo với sư huynh!”
Phương Trần:
“Được, đến núi Xích Tôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận