Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 80 - Hổ Lão Gia Đích Thực

“Yo, đây không phải là tên phế vật Tiêu Thanh của chúng ta hay sao? Làm sao lại có thể trùng hợp gặp ngươi ở đây vậy?”
Một giọng nói mang theo ý trào phúng đột nhiên vang lên. Phương Trần nghe thấy câu nói ấy thì ngơ ngác cả người. Tiêu Thanh? Hắn vội vàng quay đầu, nhìn về phía sau, sau đó trong mắt hắn lộ ra nét cực kì vui mừng. Trong góc, Tiêu Thanh mặc áo gai vải thô, làm cho hắn đứng trong một đám người cũng trở nên cực kì không nổi bật. Tiêu Thanh đang bị ba người vây lấy, trên mặt bọn hắn toàn là nét chế diễu đùa cợt, khóe miệng ai cũng nhếch lên, một vẻ khinh người. Mà người đứng giữa ba người vây lấy Tiêu Thanh chính là kẻ mở miệng diễu cợt hắn. Sau khi đối phương nói dứt câu, nét mặt Tiêu Thanh lộ ra vẻ âm trầm, nắm tay hắn vô thức cuộn lại thành nắm đấm, cười lạnh nói:
“Vương Hổ?”
Sau khi nhìn thấy ba người này, Phương Trần lập tức nhớ ra... Ba tên này chính là ba kẻ hay bám theo đuôi sư huynh Trương Thiên, là nội môn đệ tử thích vị hôn thê của Tiêu Thanh. Mà ba người bọn Vương Hổ cũng là những người thích bắt nạt Tiêu Thanh nhất trong Đạm Nhiên Tông, nếu như không tính Tiêu Thanh. Tu vi của ba người bọn hắn không cao, đều đang loanh quanh ở tầng 6 tầng 7 của Luyện Khí kì.
“Đúng vậy, chính là Hổ lão gia nhà ngươi đây.”
Vương Hổ cười trào phúng nhìn về phía Tiêu Thanh. Dực Hung đứng bên cạnh nghe thấy vậy, hắn bĩu bĩu môi:
“Lão tử mới là Hổ lão gia đích thực đây này, ngươi là cái thá gì chứ?”
Phương Trần gật gật đầu:
“Ngươi nói đúng rồi đấy, Tiểu Dực Tử.”
Ánh mắt Tiêu Thanh lấp lóe ánh sáng, hắn cười lạnh nói:
“Ha ha, ngươi chỉ là một con chó đi theo đuôi Trương Thiên mà thôi, thế mà ngươi cũng dám tự xưng là Hổ lão gia hay sao?”
“Ngươi nói cái gì cơ?”
Vương Hổ bị Tiêu Thanh chọc giận, hắn cười lạnh nói:
“Ngươi cũng chỉ là một tên phế vật rác rưởi mà thôi, dựa mà đâu mà ngươi dám chế diễu ta? Ngươi có tin là bây giờ ta có thể đánh chết ngươi chỉ bằng một chiêu hay không?”
“Tới đây đi!”
Tiêu Thanh không tỏ ra luống cuống tay chân tẹo nào cả. Nhìn thấy cảnh này, Phương Trần lập tức âm thầm đứng dậy, hắn đem theo Dực Hung rời đi mà cố gắng không làm bất cứ ai chú ý. Hắn dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán được tiếp theo sẽ sảy ra chuyện gì... Tiêu Thanh sẽ dùng tu vi Luyện Khí tứ phẩm để đánh thắng 3 tên phản diện có tu vi Luyện khí lục phẩm, sau đó tất cả mọi người đều sẽ kinh ngạc.
Quả nhiên đúng là như vậy. Khi Phương Trần vừa rời khỏi khách trạm không bao lâu thì bên trong vang lên âm nhanh binh khí va chạm vào nhau, sau đó còn kèm theo âm thanh vang như sóng thủy triều:
"Cái gì? Tu vi của hắn ta mới là Luyện Khí tứ phẩm, tại sao lại có thể khiêu chiến vượt cấp với Luyện Khí lục phẩm được? Chiến lực mạnh mẽ như vậy thật làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ!”
Mà lúc này trong lòng Phương Trần đang nghĩ tới một chuyện khác. Hắn phải nhanh chóng đi vào bên trong núi lửa nghìn năm. Bây giờ hắn đang cảm thấy vui mừng hơn bao giờ hết. Hắn vừa thấy trạng thái của Tiêu Thanh hơi chật vật. Chắc chắn là hắn ta mới từ Đạm Nhiên tông đến Viêm Quang thành. Với tình trạng cơ thể như thế, chắc chắn hắn ta sẽ cần nghỉ ngơi một đêm để có thể quay lại trạng thái đỉnh phong nhất, sau đó ngày mai hắn ta mới đi vào bên trong núi lửa vạn năm.
Mà Phương Trần cũng muốn nhân lúc Tiêu Thanh nghỉ ngơi để nhanh chóng đi vào bên trong Hỏa Sát khu để thu thập Hỏa Sát. Mục đích là để bản thân hắn không bị ảnh hưởng bởi trận chiến thần tiên đánh nhau tới đây. Nhưng mà từ lúc rời khỏi khạch trạm, Dực Hung cứ quậy đòi đi chơi. Phương Trần đành thả cho Dực Hung đi chơi một mình khoảng nửa canh giờ, hắn hẹn Dực Hung nửa canh giờ sau gặp nhau ở cổng thành.
Đồng thời hắn cũng nói trước với Dực Hung, nếu như Dực Hung để cho con người tóm được thì hắn sẽ không đi cứu đâu. Nhưng mà, sau khi nhìn Dực Hung rời đi, Phương Trần nghĩ nghĩ một lúc rồi mới nhận ra, thực lực của đối phương còn mạnh hơn hắn nữa mà... Nếu như vạn nhất Dực Hung có sảy ra chuyện gì thì hắn cũng cứu không được. Sau đó, Phương Trần đi vào một cửa tiệm có tên là Dược Vương các.
"Xin chào tiên sư.”
Mội tên sai vặt chạy tới. Phương Trần nhìn quần áo trên người tên sai vặt, trong lòng hắn thầm nghĩ... Đây không phải y phục của Dược phòng của Đạm Nhiên tông hay sao? Hoa trưởng lão đổi tên cho dược phòng, sau đó tiếp tục kinh doanh để vơ vét vàng ở Viêm Quang thành nha! Sau đó, Phương Trần mở miệng hỏi:
"Xin hỏi ở đây có những loại độc dược gì?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận