Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 115 - Tốt Cái CMN

"Sau khi tu tập thành công, Khải Giáp Thần Tướng đại thành, ký chủ sẽ có được thực lực giết sạch toàn tộc Phương gia!"
"Sau khi giết xong, lại đưa [Đạo Cốt Thần Tướng] của mình cho [chưa đặt tên], cùng với dạy [Khải Giáp Thần Tướng] cho đối phương!"
"Cử động lần này là ký chủ tận tâm vì thiên địa mà hi sinh Phương gia!"
"Mặc dù không tuân theo nhân luân, nhưng nếu như liệt tổ liệt tông Phương gia ở Cửu U Hoàng Tuyền có thể biết rõ, nhất định tán thưởng cử động lần này cỉa ký chủ!"
"Mời ký chủ ẩn nhẫn và hi sinh, gánh vác thống khổ tiến lên! Trợ giúp [chưa đặt tên] đi đến thế giới cuối cùng, thủ hộ thế giới này!"
Sau khi nghe xong hết thảy, Phương Trần trừng to mắt.
Khá lắm!
Đến lúc đó, giết sạch toàn tộc không nói, ta còn phải đào ra Thần Tướng Đạo Cốt của ta cho muội muội?
Hệ thống, ngươi thật tuyệt!
Còn có, thực lực này là ý gì?
Thực lực đánh Tiêu Thanh chỉ cần duy nhất một lần, cái gọi là thực lực giết sạch toàn tộc tại sao còn theo giai đoạn a? !
Hệ thống giải thích nói:
"Ký chủ không cần để ý, đến lúc đó tự nhiên sẽ ban toàn bộ thực lực cho ký chủ!"
"Hiện tại cho ký chủ, sẽ chỉ làm ký chủ sinh ra thể nghiệm không tốt!"
Phương Trần suýt thì phì cười...
Thể nghiệm không tốt cái con mịa ngươi!
Ngay sau đó, Phương Trần đột nhiên cảm giác trong cơ thể của mình bắt đầu nóng lên.
Sau đó, vị trí đuôi xương cụt thẳng đến cái cổ của hắn, có một cỗ lực lượng huyền diệu khó giải thích bắt đầu tán loạn khắp nơi...
Mà ở trong đan điền hắn, [Khải Giáp Thần Tướng] bắt đầu vận chuyển lặng yên không một tiếng động...
Rất hiển nhiên, hệ thống đã bắt đầu giúp hắn treo máy tu luyện, cho tu vi theo giai đoạn!
Hiện tượng này, bởi vì không rõ ràng lực lượng tăng lên, cho nên cũng không kinh người!
Đúng lúc này.
"Ngươi nói nhanh!"
Phương Cửu Đỉnh rốt cục nhịn không được!

Phương Cửu Đỉnh vốn bởi vì Phương Trần hư hư thực thực rơi vào ma đạo, nên đã vô cùng tức giận, kiên nhẫn đã đến biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Có thể cho Phương Trần cơ hội giải thích và cãi lại, là kết quả sau khi Ôn Tú thuyết phục, bảo hắn cực lực khống chế tâm tình!
Nếu như đổi thành binh lính dưới tay của hắn, hắn đã sớm không nói hai lời, trước khóa lại rồi nói.
Hiện tại, Phương Trần lại còn trầm mặc không nói?
Hắn càng nổi giận hơn!
Phương Trần biết vì sao Phương Cửu Đỉnh lại tức giận như vậy.
Phương gia là thế gia chính đạo nổi danh Đông Cảnh.
Phương Cửu Đỉnh - Phụ thân Phương Trần, cùng với tổ phụ, tằng tổ, cao tổ, đều là thần tướng được hưởng uy danh hiển hách ở chiến trường Thiên Ma .
Có thể nói, kẻ có công lao rất lớn trong phòng tuyến chống cự Thiên Ma đều là từ Phương gia!
Mà bây giờ, Phương Trần lại chủ động rơi vào ma đạo...
Con trai không đọc sách không học tốt, mỗi ngày ra ngoài gây chuyện thì thôi, bây giờ lại còn bắt đầu đụng vào ma đạo...
Phương Cửu Đỉnh làm sao có thể không giận?!
Nhưng Phương Cửu Đỉnh giận thì giận, Phương Trần cũng không quan tâm...
Kẻ rơi vào ma đạo chính là "Phương Trần", có quan hệ gì với Phương Trần ta chứ?
Phương Trần nhìn Phương Cửu Đỉnh, thu hồi lực chú ý của mình từ trên người muội muội, mở miệng nói ra:
"Ngài thấy dáng vẻ của ta giống như rơi vào ma đạo không?"
"Sinh tử đấu còn chưa bắt đầu, ngươi hiển nhiên còn chưa rơi vào ma đạo!"
Phương Cửu Đỉnh hừ một tiếng.
Nếu Phương Trần thật sự rơi vào ma đạo, hắn làm sao có thể còn ngồi được vững như vậy?
"Nếu như ta còn chưa có rơi vào ma đạo, ngài cũng không thể hỏi ta bằng loại thái độ như thẩm vấn phạm nhân này, ngài nên ấm giọng thì thầm thổ lộ tâm tình với ta."
Phương Trần nói ra.
Phương Cửu Đỉnh:
"?"
Người này là con của hắn sao?
Sao lại biết nói chuyện như thế?
Phương Cửu Đỉnh đột nhiên phát hiện, hình như mình không quen biết đứa con trai này!
Nhưng hắn nghĩ lại một lát, lần trước hắn nói chuyện với con trai, tựa như là một lần vô ý đi cạnh vào hai năm rưỡi trước.
Không biết có vẻ như cũng bình thường...
"Dực Hung, cầm cái ghế tới đây."
Phương Trần nói ra.
"Vâng!"
Dực Hung nhìn thoáng qua thần sắc của Phương Cửu Đỉnh, thấy hắn không có tỏ thái độ, lập tức cẩn thận từng li từng tí dùng cái đuôi câu một chiếc ghế dựa Thái Sư tới.
Phương Trần ngồi xuống, nói ra:
"Uống trà không?"
Phương Cửu Đỉnh rốt cục bạo phát, nổi giận đùng đùng nói:
"Nói chuyện cho ta !!!"
Ôn Tú lại nhịn không được lộ ra nụ cười mỉm.
Cho tới bây giờ nàng còn chưa từng thấy Phương Trần không hoảng sợ thấp thỏm ngồi nói chuyện với Phương Cửu Đỉnh như thế!
"Được!"
Lúc này, Phương Trần mới thu hồi bộ dáng lười biếng, nghiêm mặt nói:
"Chuyện này, cuối cùng các người vẫn bị lừa."
"Bị lừa? Có ý gì? Đừng lừa gạt ta! Lâm Vân Hạc đã nói với ta ngươi và Tiêu Thanh hẹn sinh tử đấu!"
Phương Cửu Đỉnh lạnh lùng nói.
Lâm Vân Hạc cũng là Lâm trưởng lão hồ Ánh Quang!
Cũng là bạn thân chí cốt của Phương Cửu Đỉnh!
"Ta quả thật hẹn sinh tử đấu với Tiêu Thanh, nhưng không có nghĩa là ta muốn giết hắn, cũng không có nghĩa là ta sẽ rơi vào ma đạo."
Phương Trần nói ra:
"Ta muốn hỏi ngài một vấn đề, người nào nói cho ngài ta sẽ rơi vào ma đạo?"
"Nhị thúc mẫu của ngươi nói!"
Phương Cửu Đỉnh nói ra.
Nhị thúc mẫu là người nuôi dưỡng Phương Trần lớn lên từ nhỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận