Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 354 - Hai Từ Đường Tại Phương Gia

Lần đột phá này vô kinh vô hiểm, đặc biệt có thêm Yêu Đan quả tăng thêm xác suất ngưng kết Kim Đan thành công, càng làm cho tỷ lệ phát sinh ngoài ý muốn hạ xuống thấp nhất!
Sau khi đột phá kết thúc.
Việc đầu tiên Dực Hung làm là đứng dậy cung kính chắp tay hổ, thuần thục linh hoạt hành lễ hướng về phía của Lăng Tu Nguyên, lớn tiếng nói:
“Đa tạ Lăng tổ sư!”
Lần đột phá này, hoàn toàn dựa vào linh trà của Lăng Tu Nguyên, vì vậy hắn đương nhiên phải cẩn thận nói lời cảm ơn với người.
Hơn nữa, hắn cũng biết, Lăng Tu Nguyên khẳng định đang chú ý bên này!
Tiếng cười khẽ của Lăng Tu Nguyên truyền đến:
“Không cần!”
“Đây là ngươi nên được!”
Dực hUng nghe vậy, hết sức cao hứng.
Còn Phương Trần ở một bên, lộ ra thần sắc hâm mộ.
Đừng trách Dực Hung không muốn liều mạng, chỉ muốn nằm ngửa mỗi ngày.
Thiên tư này, đập tài nguyên, là có thể trở lên mạnh mẽ, thật sự không cần thiết đi khắp nơi mạo hiểm, chỉ cần tìm chỗ dựa đầu tư mỗi ngày là được rồi.
Sau đó, Phương Trần cũng Dực Hung tĩnh tọa tu luyện ở đình viện, cho đến sáng ngày hôm sau.
Đến ngày hôm sau.
Nghiêm Hàm Vân cho người qua, muốn mời Phương Trần đến tiểu viện của nàng ăn điểm tâm, nhưng Phương Trần cự tuyệt.
Điều này khiến Nghiêm Hàm Vaan rất đau đầu.
Phương Trần rốt cuộc là làm thế nào lại dứt bỏ tình thân mà nàng vất vả bồi dưỡng nhanh như vậy?
Tại sao đến mời đến ăn điểm tâm cũng không được?
Nếu đến mặt cũng không thể gặp được, một bài lý do thoái thác Nghiêm Hàm Vân đã chuẩn bị xong, đều không có cách nào nói cho Phương Trần nghe!
Mà lúc này, Phương Trần nghĩ đến việc đi tìm Lăng Tu Nguyên, để hắn giúp mình xem một chút các vật khác mà những Hóa Thần kia cho mình.
Sau khi có bài học về cái trứng Yêu Tổ này, hắn một mực không tin những gì đám người kia miêu tả!
Bao gồm cả cái Cửu Trọng Thiên Cương Tỏa mà người Phương gia muốn tìm kia, cùng Ngọc Diễn Sắc có thể thôi tình…
Những thứ này đều để Lăng Tu Nguyên xem giúp!
Điều quan trọng nhất là Phương Trần muốn biết, thân binh Độ Ách của mình có thể dùng trên người Phương Quang Dự hay không.
Nếu có thể, tốc độ đột phá tu vi kia của hắn sẽ tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới!
Đáng tiếc, Lăng Tu Nguyên nói muốn điều tức, để chuẩn bị đối phó với ma khí của Tiên Thiên Linh Thai được tách ra từ Vô Danh.
Thấy vậy, Phương Trần chỉ có thể thu hồi suy nghĩ, hỏi sau!
Trong khi chờ Lăng Tu Nguyên rút ma khí vào buổi tối, Phương Trần cũng không nhàn rỗi, hắn đi đến từ đường nhỏ của Phương gia.
Ở Phương gia, có hai từ đường.
Một là từ đường lớn dâng hương lễ bái, phụng hiến cơm canh, tổ chức lễ nghi cúng tế.
Tòa từ đường lớn kia ở ngoại ô Nguy thành, chiếm diện tích cực lớn!
Lúc trước, khi Nghiêm Hàm Vân nói muốn đi từ đường cầu nguyện cho Phương Trần, Ôn Tú đã thừa dịp đặt một cái bẫy ở ngoại ô, khiến Nghiêm Hàm Vân phải chịu nhiều đau khổ.
Nhưng, tòa từ đường lớn kia chỉ dùng để cúng tế, cũng không lưu trữ quá nhiều thứ quan trọng!
Mà mặt khác một từ đường nhỏ, thì ở bên trong Phương phủ Nguy thành.
Ở đây, có rất nhiều thứ, chẳng hạn như Tổ Linh Các nơi cất giữ hài cốt của các tiền bối.
Nơi này giống như Công Pháp Các của Đạm Nhiên Tông, là dùng thuật pháp không gian dựng lên.
Mặt khác, còn có pháp bảo của các tiền bối lưu lại, tín vật quan trọng, di thư viết cho gia tộc các loại, đây đều là dấu vết hiện diện của bọn họ, Phương gia đương nhiên muốn bảo tồn nó một cách thỏa đáng.
Cho nên, bọn họ không dám đặt ở từ đường lớn bên kia, sợ bị hủy!
Mà Phương Trần đến từ đường nhỏ, mục đích đường nhiên là gia phả Phương gia!
Hắn dự định đến hỏi một chút, các quy củ để tiến vào gia phả Phương gia là gì.
Trước mắt thực lực của hắn chưa mạnh đến trình độ muốn làm gì thì làm, có thể không đếm xỉa đến cảm thụ của người khác, đem tất cả mọi người ghi vào gia phả, cho nên, hắn phải tuân theo quy củ.
Sau khi Phương Trần vừa đến từ đường nhỏ, liền nhìn lên bức tranh treo ở từ đường, trên đó có đầy đủ kỹ càng các quy củ lễ nghi.
Hắn cẩn thận nghiên cứu, sau đó bắt đầu châm hương quỳ bái trước linh bài của các vị tiền bối Phương gia, đồng thời mặc niệm trong lòng…
Thật xin lỗi, vãn bối cũng là vì cứu thế giới, mạo phạm gia phả quả thực là hành động bất đắc dĩ, không phải cố ý!
Tuy rằng, đời trước mình là người theo chủ nghĩa duy vật, không tin quỷ thần, nhưng, chủ nghĩa duy vật trong cái thế giới này có chút cao cấp, lại thật sự có quỷ thần…
Mà bây giờ mình còn cả ngày nghĩ đến việc giết cả nhà giết cả nhà, về tình về lý, không tế bái một chút, thì thật vô lý.
“Phương Trần, ngươi đúng thật là hiếu thuận!”
Lúc này, một tiếng cười già nua vang lên từ sau lưng.
Phương Trần đứng dậy quay đầu nhìn, phát hiện là một lão giả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận