Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 273 - Cám Dỗ

Lần này, hắn cũng có ý nghĩ thử nghiệm, để Phương Trần có chuẩn bị tâm lý với huyễn tượng của nguyên thạch Thiên Ma, sau này lúc thôn phệ nguyên thạch Thiên Ma sẽ không quá mức luống cuống tay chân.
Hắn vốn tưởng là Phương Trần sẽ ngây ngốc thật lâu trong huyễn tượng, cho nên mới bắt đầu pha trà.
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ được, Phương Trần không có dù là một chút vấn đề nào...
Phương Trần ngượng ngùng cười nói:
"Tổ sư, ta không có tốt như vậy, chớ khen."
Lăng Tu Nguyên trừng mắt nhìn hắn một cái, lộ ra vẻ suy tư, chợt nói:
"Há, ta đã hiểu..."

Lăng Tu Nguyên nói:
"Khó trách vừa rồi ngươi có thể cắn nuốt mấy con Thiên Ma, thì ra là vì ngươi có năng lực chống cự cực mạnh với huyễn tượng của Thiên Ma, cho nên ngươi mới có thể bình yên vô sự!"
Phương Trần trầm mặc chỉ vào quần áo đầy máu me trên người mình.
"Đây gọi bình yên vô sự sao?"
"Không phải ngươi nói chỉ là vết thương nhỏ sao?"
Lăng Tu Nguyên hỏi ngược lại.
Phương Trần:
"Ta chỉ là giả vờ kiên cường..."
Lăng Tu Nguyên không để ý tới hắn, lại vuốt ve bàn đá, lẩm bẩm:
"Sau khi thôn phệ nhiều Thiên Ma như vậy, trên người ngươi cũng không có dấu hiệu ma khí nhập thể..."
"Mặc dù không biết đến cùng là nguyên nhân gì dẫn đến ngươi có thể thôn phệ thiên ma không chịu tác dụng phụ, nhưng đây đúng là một tin tức tốt, chí ít ta không cần lo lắng lúc ngươi hấp thu nguyên thạch Thiên Ma sẽ xảy ra chuyện."
Phương Trần sững sờ, lập tức nở nụ cười nịnh nọt:
"Tổ sư, nếu ngài đã phát hiện ta thôn phệ thiên ma không có việc gì, ngài có muốn giúp ta bắt một vạn con Thiên Ma đến thôn phệ thử hay không?"
Phương Trần cảm thấy bây giờ mình đã có thể sử dụng Thiên Ma để tu luyện, vậy khẳng định phải nắm chặt cơ hội, nhờ Lăng Tu Nguyên giúp mình đi bắt về một đống lớn.
Lăng Tu Nguyên nghe xong, thì tức giận đến bật cười.
"Hay là ta trực tiếp giúp ngươi tu luyện tới Đại Thừa luôn cho rồi?"
Phương Trần vui mừng quá đỗi:
"Ta không ngại đâu!"
"Cút!"
Lăng Tu Nguyên hừ lạnh một tiếng.
Phương Trần ngượng ngùng bắt đầu uống trà.
Lập tức, Lăng Tu Nguyên nghiêm mặt nói:
"Không phải không bắt giúp ngươi, nhưng ngươi nhất định phải cam đoan tu vi Tiên Đạo của ngươi không thể vượt qua tu vi Thần Thể quá nhiều."
Phương Trần nhất thời nghiêm túc nghe giảng.
Hắn biết, trước mắt trong cơ thể mình tồn tại hai loại tu vi.
Loại thứ nhất, là Thiên Đạo Trúc Cơ, cũng là cái gọi là tu vi Tiên Đạo .
Bên trong đó ẩn chứa các loại công pháp mà hệ thống cho như tâm pháp Vạn Sát, Khải Giáp Thần Tướng, Hỏa Sát Vương, Thôn Yêu Thôn Nhân Thôn Ma.. Vân vân!
Loại thứ hai là Đạo Cơ Lôi Kiếp, cũng là cái gọi là tu vi Thần Thể.
Bên trong đó chỉ có Thần Thể Thượng Cổ.
Lăng Tu Nguyên nói:
"Bây giờ tu vi Tiên Đạo của ngươi đã đạt tới Trúc Cơ tầng chín, nhưng tu vi Thần Thể lại còn chưa làm vỡ vụn đạo cơ được, lại tiếp tục như thế, không chỉ độ khó tu luyện thần thể sẽ tăng lên rất nhiều, nghiêm trọng hơn là uy lực lôi kiếp của ngươi sẽ tăng lên một cấp bậc, càng khó qua hơn."
Phương Trần nghe nói như thế thì gật đầu.
Tuy nhiên, hắn rất muốn nói hắn cũng không quá sợ hãi lôi kiếp.
Lần trước không có nắm giữ năng lực tự bạo, lôi kiếp Phản Hư kỳ cũng bị hắn độ xong!
Lần này nắm giữ năng lực tự bạo, dù là độ lôi kiếp có uy lực mạnh hơn thì hắn cũng không sợ!
Nhưng hắn cũng tạm thời từ bỏ ý nghĩ thôn phệ thiên ma, vì hắn rất là sợ hãi với câu "Độ khó tu luyện thân thể sẽ tăng lên" trong miệng Lăng Tu Nguyên.
Ngộ nhỡ tu vi Tiên Đạo và tu vi Thần Thể chênh lệch quá lớn, quỷ mới biết sẽ khó khăn thế nào.
Thấy Phương Trần nghe lọt được, Lăng Tu Nguyên không cũng không nhiều lời nữa, mà hỏi:
"Đúng rồi, chuyện vỡ vụn đạo cơ của ngươi đã chuẩn bị thế nào rồi? Có dám thử chưa?"
Phương Trần sờ lên cái mũi, chột dạ nói:
"Tạm thời không dám, lo lắng sẽ chết."
Nhìn Phương Trần chột dạ, Lăng Tu Nguyên cười cười:
"Bình thường, vỡ vụn đạo cơ không khác nào tự bạo, ngươi biết sợ cũng rất bình thường."
"Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, phương pháp làm vỡ vụn đạo cơ tuy giống với tự bạo, nhưng bọn nó lại khác biệt, vỡ vụn đạo cơ quan trọng ở chỗ dựa vào kiếp lực, không phải thật sự bảo ngươi hoàn toàn dựa theo phương pháp tự bạo để làm vỡ vụn đạo cơ."
"Ngươi cứ phỏng đoán cho tốt, đừng nóng vội cũng đừng sợ, tốn thời gian trên trăm năm cũng không sao!"
"Tuyệt đối không nên lỗ mãng đi thử!"
Phương Trần nghiêm túc gật đầu, trong công pháp sư phụ cho hắn cũng nhấn mạnh như vậy.
Nhưng trên thực tế, mấy ngày nay hắn lĩnh hội trong lúc rảnh rỗi nhưng vẫn chưa nắm bắt được điểm mấu chốt trong đó!
Sau đó, Phương Trần đột nhiên nói:
"Tổ sư, ta có một chuyện muốn thỉnh giáo!"
"Chuyện gì?"
Phương Trần hỏi:
"Hai tên tu sĩ ma đạo vừa rồi, tại sao ta lại không nhớ được tên của họ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận