Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 20 - Chủng Hư Đan

Hoa Kỳ Dung thoáng tiếc nuối rồi nói:
“Có thể cho ta mượn khúc phổ xem được không?”
“Không thành vấn đề!”
Phương Trần tay chân nhanh nhạy, trực tiếp lấy một khối ngọc giản trống không, đem khúc phổ trong trí nhớ viết vào ngọc giản đưa cho Hoa Kỳ Dung.
Hệ thống tuy rằng rất cẩu nhưng kỹ năng cho hắn cũng không phải hạng xoàng, khúc phổ hiển hiện mười mươi trong đầu hắn, lúc sao chép cũng rất nhanh chóng.
Hoa Kỳ Dung lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, tiểu tử này được đó!
Nàng nhận khúc phổ, thần sắc hài lòng, sảng khoái nói:
“Vậy ngươi nói đi, ngươi muốn đan dược gì?”
Phương Trần đại hỉ, rốt cuộc cũng vào chủ đề chính!
Hắn vừa nãy luôn muốn tìm cơ hội mở miệng đòi đan dược, có điều cảm thấy như vậy có chút tùy tiện không lễ phép, hiện tại Hoa Kỳ Dung đã chủ động mở miệng đúng là không thể tốt hơn.
Phương Trần không chút do dự nói:
“Hoa trưởng lão, ta muốn đan dược thay đổi tư chất!”
“Thay đổi tư chất!”
Hoa Kỳ Dung sờ cái cằm trơn bóng, suy tư một hồi, nói:
“Đan dược kiểu này ta có ba loại, nhưng mỗi cái xác suất thành công đều cực thấp, ngươi xác định muốn dùng sao?”
Tuy nói cực thấp nhưng Hoa Kỳ Dung kì thực chỉ đang khiêm tốn mà thôi.
Ba loại đan dược này đều được luyện chế từ dược liệu trân quý, tuy rằng không thể nghịch thiên cải mệnh, trở thành thiên tài như Khương Ngưng Y, nhưng muốn thay đổi tư chất tốt hơn, tuyệt đối không thành vấn đề!
Hoa Kỳ Dung có lòng tin, Phương Trần ăn xong khẳng định sẽ thoát xác!
“Xác định!”
Phương Trần lần nữa đại hỉ.
Xác suất thấp thì cũng phải thử một phen!
“Được, cho ngươi! Đây là Chủng Hư Đan, thích hợp nhất cho tu sĩ Luyện Khí kỳ muốn thay đổi tư chất!”
Hoa Kỳ Dung lấy một bình ngọc trong nhẫn trữ vật đưa cho Phương Trần.
Nhưng Phương Trần không lấy, trái lại có chút sửng sốt:
“Chủng Hư Đan? Dường như ta...ăn rồi!”
Trong trí nhớ của hắn lập tức lóe lên cảnh tượng nguyên chủ ăn một viên Chủng Hư Đan giống hệt đan dược Hoa Kỳ Dung vừa đưa, một chút tác dụng cũng không có…
“Hả? Ngươi ăn rồi sao? Vậy ngươi có ăn nữa cũng vô dụng!”
Hoa Kỳ Dung buồn bực, tại sao ăn rồi mà tư chất lại kém như vậy, không thể nào.
Nàng thu hồi lại bình ngọc chứa Chủng Hư Đan, lấy ra một bình khác nói:
“Vậy cái này thì sao? Linh Cơ Dược Dịch, tuy dược lực hung mãnh không thích hợp cho tu sĩ Luyện Khí kỳ, nhưng chỉ cần phối hợp với đan dược bảo vệ tâm mạch thì cũng không có vấn đề!”
Nhưng Phương Trần lại sửng sốt rồi mở to hai mắt ngạc nhiên nói:
“Hình như ta...cũng từng uống rồi!”
Hoa Kỳ Dung: “?”
Nàng lập tức thu hồi bình ngọc, dự định lấy ra một loại khác.
Nhưng lúc này, Phương Trần run giọng nói:
“Hoa trưởng lão, nếu cái còn lại là Cổ Thụ Linh Quả Đan thì không cần đâu...Có vẻ ta cũng ăn rồi!”
Hoa Kỳ Dung kinh ngạc, đôi mắt xinh đẹp trừng to, vô thức hỏi:
“Ngươi ăn cả ba loại rồi sao? Vậy sao tư chất ngươi vẫn như vậy…?”
Nàng chưa nói xong đã phát hiện Phương Trần mặt mũi đã xám xịt, nhất thời kịp thời im miệng, không tự nhiên nói:
“Ừm vậy…có lẽ do vận khí ngươi quá kém, hahaha…”
“Nếu đã như thế, ta không có loại đan dược khác, đan dược lợi hại hơn ta chỉ mới nghe qua trong truyền thuyết…”
Vừa nói xong, hai tay Hoa Kỳ Dung mở ra.
Chút ánh sáng cuối cùng trong mắt Phương Trần rốt cục cũng tắt…
Trong lòng hắn ngập tràn đau khổ.
Tư chất của ta còn có thể kém hơn nữa sao?

Bây giờ Phương Trần coi như đã hiểu rõ, vì sao cuối cùng nguyên chủ vẫn chọn con đường nhập ma.
Nếu bỏ qua việc phải giết hại người thân bạn bè, rơi vào ma đạo không nói đến, chỉ nhìn vào lợi ích dùng con đường này để nâng cao tư chất thì cũng không có gì khó hiểu!
Có điều, từ khía cạnh khác cũng để Phương Trần thấy được Phương gia lớn mạnh đến cỡ nào, mới có thể đem đến cho hắn nhiều đan dược quý hiếm như vậy!
Mà lúc này, để trấn an Phương Trần, Hoa Kỳ Dung vỗ nhẹ bả vai hắn hỏi tiếp
“Nếu ba loại đan dược này ngươi đã đều không cần, vậy ngươi có cần thứ gì khác hay không?”
Phương Trần thở dài một tiếng rồi nói
“Nếu đã như vậy, thì xin Hoa trưởng lão cho đệ tử Toái Ngọc đan đi!”
“Toái Ngọc đan?”
Hoa Kỳ Dung khẽ nhíu mày
“Ngươi nói là Toái Ngọc đan có thể giúp đệ tử Luyện khí cảnh nâng cao tu vi đó sao?”
“Đúng vậy!”
Phương Trần gật đầu, nếu đã không thể nâng cao tư chất của mình, thân là sư huynh, hắn tất nhiên phải góp chút sức giúp Tiêu Thanh!
Tiêu sư đệ a, sư huynh cũng chỉ giúp ngươi được nhiêu đó thôi!
Ai ngờ, Hoa Kỳ Dung lại lắc đầu
“Ta không thể cho ngươi.”
“Vì sao? Loại đan dược này quý giá đến vậy sao?”
Phương Trần hơi ngạc nhiên.
“Sao có thể chứ? Cho dù nó có thật sự quý giá đi chăng nữa, nhưng đối với ta mà nói cũng chỉ là loại đan dược không đáng tiền mà thôi.”
Hoa Kỳ Dung lúc nói những lời này còn lộ ra chút kiêu ngạo.
---
Bạn cần đăng nhập để bình luận