Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 352 - Phương Hòe Bị Dọa Sợ

Mà lúc này, Phương Trần thở dài một tiếng:
“Thôi thôi, vậy ngươi lên trước, ta không ép ngươi.”
“Được!”
Phương Hòe đứng dậy.
Sau đó, Phương Trần rơi vào trầm mặc.
Phương Hòe thấy thế, trong lòng mừng thầm…
Xem ra, mình tuy miệng lưỡi vụng về, nhưng cuối cùng vẫn dựa vào ngôn từ tránh thoát một kiếp!
Phương Trần cũng không định ép buộc mang mình đến Đạm Nhiên Tông!
Nhưng vào lúc này.
Phương Trần đột nhiên nói:
“Thôi được, ngươi không đi thì không đi!”
“Nhưng, ngươi cũng vừa nói, ngươi không ghét tu luyện, chỉ là không muốn rời khỏi Phương phủ mà thôi, đúng không?”
Phương Hòe gật đầu nói:
“Đúng!”
Phương Trần nghe thấy hắn gật đầu, cuối cùng lộ ra nụ cười.
Muốn mở cửa sổ, trước hủy mái nhà, quả nhiên là hữu dụng!
Lỗ Tấn tiên sinh, thật không lừa ta nha!
Ngay lập tức, Phương Trần chân thành nói:
“Phương Hòe, ngươi có biết không? Trên thực tế, sở dĩ ta để một mình ngươi lại, là bởi vì ta thấy thiên phú của ngươi!”
“Thiên phú của ngươi xuất sắc, không thấp hơn ta chút nào!”
Phương Hòe sững sờ.
Thiên phú không...dưới ngươi?!
Ngươi xác định ngươi Luyện Khí tam phẩm thật sự có thể nhìn hiểu thiên phú của ta sao?
Thấy dáng vẻ này của Phương Hòe, Phương Trần cười khẽ, lập tức, trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế cảnh giới Kim Đan, rồi thu lại vào trong cơ thể.
Trong nháy mắt đồng tử Phương Hòe co rụt lại, cực kỳ sợ hãi…
Cái này, khí thế kia, tại sao lại cùng một dạng với Minh quản gia?
Nếu vậy, tu vi của Phương Trần là cảnh giới Kim Đan sao?!
Cái này…
Phương Hòe bị dọa sợ rồi.
Hắn không nghĩ tới Phương Trần lại lợi hại như thế!
Hắn vẫn cho rằng Phương Trần vẫn là công tử bột Luyện Khí tâm phẩm kia mà thôi.
Trong lòng Phương Hòe thất kinh:
“Nói như vậy, mấy ngày trước trong phủ bí mật truyền ra chuyện, nói nhưng năm nay Phương Trần đều ngụy trang thành phế vật, kỳ thật đều là vì để tránh bị người khác mưu hại, thực ra đều là thật?”
“Vậy...Trần thiếu những năm qua, thực sự đều là ẩn nhẫn và ngụy trang?”
“Một đại thiếu gia cũng cần ẩn nhẫn? tại sao vậy? Chẳng lẽ là tranh giành quyền lực cực kỳ hung hiểm trong gia tộc? Hay là bị kẻ thù của gia chủ và phu nhân để mắt tới? hoặc là...Thiên Ma!!”
“Cùng loại người như hắn đến lăn lộn ở Đạm Nhiên Tông, chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao?!”
“Không được không được, nói thế nào cũng không thể đến Đạm Nhiên Tông…”
Lúc này, Phương Hòe đã sớm không muốn quan tâm đến Phương Trần rốt cuộc là người tốt hay người xấu nữa.
Hắn chỉ biết là, Phương Trần khẳng định rất nguy hiểm!
Không thể đến gần!
Nhìn khuôn mặt đầy mồ hôi lạnh, cực kỳ sợ hãi của Phương Hòe, Phương Trần mỉm cười!
Hắn tiếp tục nói:
“Ta nhìn ra thiên phú của ngươi, cho nên không muốn lãng phí mọi vị thiên tài ở Phương phủ!”
“Có điều, lòng ngươi đang ở Phương phủ, không muốn đến Đạm Nhiên Tông, ta cũng sẽ không ép ngươi.”
“Nhưng ngươi phải đáp ứng ta, ngươi ở Phương phủ, nhất định phải ngày ngày tu luyện, về tài nguyên tu hành, ta sẽ trực tiếp cho ngươi.”
“Nếu ngươi có dấu hiệu lãng phí thiên phú của ngươi, dù ta nói gì cũng sẽ đưa ngươi đến Đạm Nhiên Tông, biết chưa?”
Phương Hòe gấp gáp vội vàng gật đầu:
“Được!”
“Ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, tỏa nhiệt tỏa sáng ở Phương phủ, một bên bảo dưỡng linh sủng, một bên chăm chỉ tu luyện!”
Sau lưng hắn ướt sũng mồ hôi lạnh.
Chỉ cần không bị cuốn vào bên trong việc của Phương Trần, nói cái gì cũng được!
Nhìn Phương Hòe đồng ý, Phương Trần khẽ gật đầu, lập tứcc lấy ra tài nguyên tu hành, đưa cho Phương Hòe.
Phương Hoè không dám kiểm kê trước mặt Phương Trần, trực tiếp nhận lấy.
“Ngươi đi tu luyện đi.”
Phương Trần lại cười nói.
“Được!”
Phương Hòe vội vàng rời đi, lú đi ra, hắn còn liếc nhìn Dực Hung một chút.
Thân là mã phu, hắn cảm thấy cách thỏa đáng nhất cho mình hẳn là lúc gần đi hỏi Phương Trần một chút, có muốn mình giúp chăm sóc Dực Hung hay không.
Nhưng…
Lỡ như Dực Hung được hắn chăm sóc tốt quá, Phương Trần lại muốn đem mình đi thì phải làm sao?
Tốt nhất là đừng hỏi!
Chờ sua khi rời khỏi phủ đệ của Phương Trần, Phương Hòe mở nhẫn trữ vật ra, kết quả vừa xem, ánh mắt hắn kiền sợ ngây người:
“Sao nhiều đồ tốt như vậy?!”

Thấy Phương Hòe đi xa, Phương Trần mỉm cười.
Kỳ thực hắn chuẩn bị hai cách, để khiến Phương Trần tu luyện.
Một cái chính là như vừa rồi dùng những lời xem thường, khiến hắn có thể thuận lý thành chương “thúc giục” Phương Hòe tu luyện.
Một cái khác, là dùng Kiên Tâm Vô Thượng Thôn Ma Thuật!
Thiên Ma am hiểu tạo ra huyễn cảnh, sau khi Phương Trần thôn phệ Thiên Ma, tự nhiên cũng nắm giữ được năng lực này!
Tuy nhiên, vì sau khi thôn ma, hắn không gặp phải bất kỳ đối thủ nào, cho nên hắn chưa dùng loại năng lực này bao giờ!
Hắn nghĩ là, nếu Phương Hòe tránh thoát được những lời xem thường, vậy hắn sẽ dùng huyễn cảnh, thử cho gieo cho Phương Hòe mộ ý nghĩ “Ta muốn tu luyện 007”!
Lấy tu vi của hắn, áp chế Phương Hòe, vẫn không có vấn đề!
Tuy nhiên, trước mắt xem ra, tạm thời không cần.
Nhưng khiến Phương Trần có chút tiếc nuối là…
Hệ thống có vẻ thông minh hơn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận