Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 202 - Chúng Ta Phải Cẩn Thận

Phương Trần ngẩn người. Sư huynh canh cổng tỏ ra khó hiểu:
“Tại sao ngươi lại lùi sinh tử đấu đến một nghìn tỉ năm sau?”
Phương Trần:
“...”
Hắn cười gượng gạo, sau đó vội vàng cáo từ:
"Ha ha, chắc là do sai sót ở đâu đó mà thôi, tạm biệt.”
Nói xong, hắn liền ôm Dực Hung chạy đi...Sau khi leo lên Nhật Đại Lưu Kim thuyền, Phương Trần tiến vào trong thuyền. Bên trong thuyền là một gian phòng cực kì thoải mái dễ chịu. Trước đó Phương Trần đã mua sẵn đồ dùng rồi. Bây giờ, hắn đang gối lên chiếc gối tơ vàng mềm mại, bên dưới người là một chiếc nệm cực kì mềm mại dễ chịu, vừa ấm vừa mềm. Dực Hung híp mắt nằm ghé vào một chiếc giường khác cạnh đó, cực kì thoải mái. Dực Hung vừa híp mắt nghĩ về tương lai, vừa nói:
“Trần ca, tên Trương Phong kia có vấn đề.”
“Ta nhìn ra rồi.”
Phương Trần cười ha ha nói. Ngoại môn đệ tử Luyện Khí kuf bình thường làm sao có thể chống lại được uy lực áp của Rìu Ám Long và Trúc Cơ tứ phẩm. Người bình thường thì đã quỳ xuống từ lâu rồi. Còn tên này còn có thể giả bộ chấn kinh, ngây ngẩn tại chỗ, thậm chí còn chịu há mồm ăn đất. Vậy thì coi như là đã rất chuyên nghiệp rồi. Dực Hung lập tức đứng dậy, nghiêm túc nói:
“Vậy ngươi nói xem, hắn ta là ai? Không phải hắn ta muốn đến đây hại chúng ta chứ? Cả hai chúng ta đều không nhìn thấu tu vi của hắn, chắc chắn tu vi của hắn phải từ Kim đan kì trở lên. Điều mà khiến người như hắn phải diễn xuất tính kế, Trần ca, chúng ta phải cẩn thận.”
Hắn là yêu thú, giờ bị tính kế. Hắn cảm thấy rất sợ hãi. Phương Trần nghe vậy thì cười cười:
“Yên tâm đi, ta khống chế được. Dù sao cũng không chết đâu mà lo.”
Nghe vậy, Dực Hung cười ha ha, theo đó mà cũng trở nên tự tin hơn. Hắn hỏi:
“Vậy ta thì sao?”
Phương Trần cũng cười ha ha theo:
“Ngươi thì ta quản không được. Ngươi tự cầu phúc đi.”
Dực Hung nghe vậy liền cười không nổi nữa...

"Được rồi, ta đùa với ngươi đó.”
Phương Trần vỗ nhẹ vào đầu Dực Hung, sau đó suy nghĩ rồi nói:
“Để ta nghĩ xem, rốt cục là ai sẽ tính kế ta như vậy. Nếu như có thể tìm được người trước thì chúng ta ra tay trước cũng không phải không thể...”
Nói đến đây, trong đầu Phương Trần xuất hiện hai cái tên là Trương Thiên và Phương Nhiên. Đây là hai người mà hắn gần đây hắn có thể nhớ rõ ràng nhất. Trương Thiên là do từng bị hắn đánh cho một trận. Còn Phương Nhiên là do vụ ma đan. Mà hai người này cũng là hai kẻ có khả năng kêu tu sĩ đến diễn kịch nhất. Nhưng mà sau khi Phương Trần bài trừ đi hai kẻ đáng nghi nhất này đi, suy nghĩ sâu hơn một chút. Trước kia hắn từng bắt nạt quá nhiều đệ tử ngoại môn, sau khi bọn hắn vào trong nội môn rồi thì cũng có thể mời cường giả đến diễn kịch mà đúng không? Nhất thời hắn vô lực nói:
“Bỏ đi, hình như kẻ thù của ta hơi nhiều thì phải.”
Dực Hung trở nên căng thẳng, tỏ ra sợ hãi:
"Vậy chúng ta giết hết bọn họ đi?”
Phương Trần:
“... Ngươi đỉnh thật đấy, muốn dẫn ta đi phản tại tông môn, ngươi cũng dám giúp một tay.”
Sau đó, Phương Trần giang hai tay ra, duỗi lưng rồi nói:
“Kệ hắn là ai đi, ai quan tâm hắn muốn tính kế gì. Dù sao ta cũng không chết được, miễn hắn đừng làm phiền ta làm nhiệm vụ là được. Nếu như hắn dám làm phiền ta làm nhiệm vụ, vậy đừng trách ta dùng Đạm Nhiên lệnh gọi người tới đây.”
Dực Hung gật đầu thật mạnh:
"Đúng! Đúng rồi, Trần ca, khi nào thì ngươi có thể tu luyện đến Kim đan kì? Một tháng nữa à?”
Cả đoạn thời gian này, Dực Hung đã quen với việc Phương Trần đột nhiên đột phá tu vi. Lúc đầu, hắn còn kinh ngạc mà truy hỏi lí do. Sau này hắn lười không hỏi nữa. So với tự ăn tứ chi và chặt chính mình, thì việc bỗng nhiên đột phá tu vi cũng chẳng tính là gì!
“Chắc là không nhanh đến vậy đâu.”
Phương Trần đoán. Cách tính của hệ thống có lẽ là lấy tất cả tu vi của Phương gia cộng tổng vào, sau đó phân thành kì hạn 5 năm cho hắn. Chính là hai cái 2 năm rưỡi, tổng cộng là 1825 ngày. Bây giờ cứ tạm gọi thực lực này là Giết toàn gia, mỗi ngày số tu vi hắn tăng lên là 1 phần 1825 trong Giết toàn gia. Cho nên, ban đầu tu vi của hắn sẽ tăng rất nhanh, còn tiếp theo sẽ chậm hơn một chút, dù sao thì thực lực tăng lên càng về sau càng chậm cũng là chuyện bình thường! Hơn nữa Phương Trần cũng định để thực lực tăng đến một mức độ nhất định, đến khi hắn có tiếng nói trong gia đình thì hân sẽ dẫn cả nhà cùng tu luyện, giúp cho bản thân càng thêm mạnh mẽ! Nam nữ già trẻ lớn bé trong nhà, đến cả chó mèo lợn gà hắn cũng không bỏ qua. Tất cả đều phải cùng nhau tu luyện.
Sau đó hắn sẽ để cho nam nữ đến tuổi nhanh chóng lấy vợ gả chồng, sinh con dưỡng cái, làm cho gia tộc càng ngày càng lớn mạnh! Nếu như vậy thì số người hắn cần giết càng ngày càng nhiều, tất nhiên sức mạnh của hắn cũng sẽ tăng lên. Nghĩ đến đây, Phương Trần xoa xoa cằm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận