Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 529 - Chuyện mà Thương Thiên Đang Làm

Vị trí mà bọn họ đứng quan sát khán đài là một vị trí cực kì tốt. Vừa không bị mặt trời chiếu vào để bị nắng, vừa có thể quan sát toàn bộ khu vực thi đấu. Trên thực tế, trừ những đệ tử muốn được các trưởng lão thưởng thức, coi trọng ra, thì cũng có một số đệ tử thông minh khác muốn được các đệ tử trong Xích Tôn sơn đánh giá cao. Dù sao thì do có thiên tư cực tốt, nên mỗi một đời đệ tử Xích Tôn sơn cuối cùng cũng sẽ đảm nhận những vị trí cốt cán bên trong tông môn. Điều này là một điều không có gì để nghi ngờ cả.
Thế nên, có một số lượng không nhỏ các đệ tử tham gia bách phong tỉ thí đều muốn làm quen với các vị lão tiền bối này, nhận được sự công nhận từ bọn hắn. Chỉ cần trong nhà những đệ tử này là những nhà không cần lo lắng về tư nguyên. Hoặc là có một số thay vì quen mấy vị lão tiêng bối, bọn hắn sẽ chọn con đường là tìm một người có tiềm lực trong tương lai để đi theo. Nếu như vậy thì cũng coi như là ôm được một cái đùi to, có thể đảm bảo vinh hoa mấy đời sau nhà mình rồi. Chuyện mà Trương Thiên hiện tại đang làm chính là kiểu như vậy!
Chính vì như thế, thế nên vị trí quan sát của các đệ tử Xíc Tôn sơn bình thường cũng rất thoải mái, tiện cho bọn hắn tìm người để thưởng thức, thậm chí một số thủ hạ được bọn họ công nhận. Lúc đi đến đây, người đầu tiên phát hiện ra Phương Trần là Khương Ngưng Y. Hôm nay nàng mặc một bộ váy màu xanh. Không giống như những người khác đang bận đủ các thể loại chuyện, Khương Ngưng Y vẫn luôn yên tĩnh ngồi nguyên tại vị trí, lưng thẳng tắp. Người ở tu tiên giới không sợ vì tư thế ngồi mà ảnh hưởng xấu đến xương cổ, xương lưng, xương eo, nhưng mà Khương Ngưng Y vẫn giữ được một tư thế ngồi rất tốt, lộ ra chiếc cổ cao trắng như ngọc, thể hiện được một tư thái cực kì hoàn mĩ.
Nhưng mà khi Phương Trần đến gần, nàng giống như phát hiện ra điều gì đó, nhanh chóng quay đầu ngó nghiêng khắp nơi. Khi nhìn thấy Phương Trần, nhất là khi thấy chiếc túi thơm tinh xảo được buộc bên eo hắn, biểu cảm đầu tiên trên dung mạo xinh đẹp của Khương Ngưng Y là giật mình, sau đó trên mặt nàng lộ ra vẻ vui sướng rõ rệt. Nàng cười gọi:
“Sư huynh!”
“Sư muội!”
Phương Trần cười đi tới gần, sau đó hắn liền ngồi xuống bên cạnh Khương Ngưng Y. Vào lúc hắn ngồi xuống, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được một ánh mắt lạnh lẽo ghen ghét phóng đến từ xa. Phương Trần dùng thần thức quét qua để nhìn thử, liền thấy ánh mắt này là do Viên Hạo, người đang nói chuyện cùng với Phí Võ nhìn qua. Mà khi Phương Trần vừa ngồi xuống, xung quanh liền truyền đến mấy âm thanh liên tiếp:
"Chào sư huynh!”
“Sư huynh!”
Phương Trần chào hỏi lại với từng người, sau đó ánh mắt hắn dừng lại trên người Ngô Mị đang lung lay sắp đổ. Ngô Mị không hề chào hỏi hắn. Bởi vì bây giờ hốc mất Ngô Mị càng trở nên đen hơn trước. Phương Trần kéo kéo áo của Khương Ngưng Y, nhỏ giọng hỏi:
“Ngô sư đệ làm sao vậy?”
Khương Ngưng Y vừa định đáp lời thì Yên Cảnh cười ha ha truyền âm cho Khương Ngưng Y:
"Ha ha, vừa đến mà đã đụng tay đụng chân rồi, hắn ta gấp gáp thật đấy. Ngươi nhớ phải nói vài câu cự tuyệt, sau đó bày ra dáng vẻ vừa cự tuyệt vừa hoan nghêng đấy. Như thế mới tăng lên một chút tình thú được, có hiểu không?”
Khương Ngưng Y:
“...”
Nhất thời, nàng rơi vào im lặng.
“Ngươi đừng có ăn nói linh tinh nữa.”
Khương Ngưng Y truyền âm lại với Yên Cảnh một câu, sau đó nàng quay đầu nhìn về phía Phương Trần, giả vờ như chưa có chuyện gì sảy ra cả rồi đáp:
“Sau khi Ngô sư đệ đột phá lên Kim đan thì vì quá hưng phấn mà tăng cường độ luyện tập. Hám trưởng lão nói, nếu như không phải vì Ngô sư đệ muốn xem thử quá trình mà sư huynh đăng thê, để tiện thể học hỏi được chút gì đó thì bây giờ đã để cho hắn ta về Linh Mị phong nghỉ ngơi rồi.”
Phương Trần ngẩn người, trong lòng hắn bỗng nhiên xẹt qua một suy nghĩ... Xem bản thân hắn đăng thê để học hỏi ư? Hám trưởng lão à, xem ra ta phải làm cho ngươi thất vọng rồi! Sau đó Phương Trần suy nghĩ một chút. Sau đó hắn lại cảm thấy giường như có gì đó không đúng lắm:
"Linh Mị phong... không phải là cái ngọn núi để mai táng Tiên linh à?”
Từ một góc độ nào đó mà nói thì Linh Mị phong chính là nghĩa trang của Đạm Nhiên tông. Nơi đâu ở đó cũng có người chết nha! Mà Khương Ngưng Y cũng gật đầu đáp:
“Đúng vậy, chính vì nơi đó là nơi mai táng tiên linh, vậy nên mới để Ngô sư đệ đến đó nghỉ ngơi đấy. Bởi vì trước đây Ngô sư đệ từng ngủ ở trong Trường Miên quan của Hám trưởng lão quá lâu, nên nếu như tiếp tục vào đó nữa thì sợ rằng hắn ta sẽ thật sự chết trong đó mất. Thế nên bây giờ nếu như Ngô sư đệ muốn nghỉ ngơi, thì hắn ta chỉ có thể đến Linh Mị phong để chôn xuống mà thôi. Dựa theo yêu cầu của Vong Mị đao, nếu như nhập thổ ở nơi có linh an khí thì sẽ có ích lợi cực kì lớn đối với việc tu dưỡng tinh thần của hắn.”
Phương Trần:
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận