Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 520 - Thần Thể Thượng Cổ

Bùm! Khi giây phút kiếp lực của Lệ Phục xuất hiện, sắc mặt Hiền Minh liền biến đổi nhanh chóng:
“Kiếp lực ư? Tên này lại nắm giữ được kiếp lực? Đây chính là phương pháp thành tiên chân chính của hắn ta ư?”
Sắc mặt Hoài Mẫn cũng cực kì kinh ngạc... Vậy là thứ mà đánh cho ngón tay hắn ta đau như sống không bằng chết lần trước là kiếp lực ư? Nhưng... Khi hắn ta độ kiếp, kiếp lực mà hắn ta gặp phải không phải như thế này! Mà những vị ma đạo đại thừa khác cũng mang vẻ mặt không thể tin được y chang nhau. Khả năng khống chế được kiếp lực quá mức kinh người rồi! Khi mọi người còn đang bận kinh ngạc, đột nhiên sảy ra một chuyện làm bọn chúng còn đờ đẫn hơn nữa sảy ra... Chỉ thấy sau khi kiếp lực chiếu rọi lên khắp không trung, những thiên ma đúng ra đang rít gào khắp nơi đột nhiên ngừng lại hết cả. Một giây sau, tất cả các thiên ma đều lộ ra vẻ mặt cực kì cuồng nhiệt. Tất cả đồng loạt quỳ xuống trước mặt Lệ Phục. Trong số đó, thiên ma quỳ xuống nhanh nhất chính là 5 con thiên ma độ kiếp kì...

Khi tất cả thiên ma cùng quỳ thành 1 đám xuống, tất cả đám ma đạo đại thừa đều rơi vào yên lặng. Trên không trung chỉ còn sót duy nhất tiếng gió rít, ngoài ra không còn một tiếng động gì khác nữa. Tất cả bọn hắn đều như không dám tin vào mắt mình. Nhất là Cam Bần, Hậu Đức, Hoài Mẫn... Tại sao thiên ma của bọn hắn lại quỳ gối hàng phục trước Lệ Phục như vậy cơ chứ?! Mà người đang đứng sau lưng Lệ Phục- Lăng Tu Nguyên- vì do vấn đề về góc độ mà bây giờ hắn ta cũng đang nhận được sự quỳ lạy của Thiên Ma.
Nhưng mà hắn ta không hề cảm thấy rất vui, mà chỉ cảm thấy rất cạn lời. Trước đây hắn ta đã từng thấy sau khi Lệ Phục thi triển Thần thể thượng cổ thì thiên ma đều nhanh chóng quỳ xuống. Hình ảnh lúc đó làm cho Lăng Tu Nguyên cảm thấy cực kì bất ngờ. Khi đó hắn ta từng cho rằng đây chính là chứng cứ xác thực chứng tỏ Thần thể thượng cổ là ma công. Nhưng lúc đó Lệ Phục lại mang đến cho hắn ta một lời giải thích cực kì xác thực, cũng rất có lý. Hắn ta nói:
“Kiếp lực là sức mạnh chí cao thiên hạ. Bất kì sức mạnh nào cũng đều sẽ thuần phục dưới kiếp lực hết cả. Vậy nên thiên ma thực hiện theo bản năng của hắn, thuần phục dưới kiếp lực cũng là điều đương nhiên. Huống chi ta còn là đại đạo. Bọn chúng quỳ bái dưới kiếp lực và đại đạo không phải là lẽ dĩ nhiên hay sao? Đúng ra Lăng Tu Nguyên nhà ngươi cũng cần phải quỳ trước ta mới đúng!”
Lúc đó, sau khi Lăng Tu Nguyên nghe xong, ngoại trừ phản đối câu cuối cùng ra thì mấy câu trước đó hắn ta cũng cảm thấy có đạo lý. Mà sau khi thiên ma quỳ xuống, trong không trung trở nên im lặng rất lâu. Hiền Minh đột nhiên mở miệng, sắc mặt hắn ta nghiêm túc, hỏi một cách thăm dò:
"Hư Niết, Lăng Tu Nguyên, từ bao giờ mà hai người các ngươi cải tà quy chính, tham gia vào thánh đạo của ta thế?”
Lăng Tu Nguyên nhanh chóng phất tay, lấy ra linh lực cực kì lớn:
"Cút đi!”
Ầm! Cam Bần bị Hiền Minh đẩy ra, chặn luồng linh lực cực kì mạnh mẽ kia lại. Hiền Minh cười một cách bình tĩnh:
“Lăng Tu Nguyên, không sao cả, nơi đây là cấm địa của thế gian, chỉ có duy nhất mấy người chúng ta ở đây thôi. Những người khác làm thế nào cũng không thể thăm dò đến nơi đây được, chứ đừng nói đến chuyện nội dung cuộc nói chuyện bị nghe lén! Vậy nên ngươi có thể mạnh dạn mà nói thật cho ta nghe, không cần che giấu gì đâu! Đức Thánh Tông chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh sự ra nhập của ngươi!”
Lúc này, mấy lời tự xưng như quả nhân đều bị Hiền Minh bỏ qua. Chủ yếu là do hắn ta muốn thể hiện sự đối đãi chân thành! Lí do cũng không còn gì khác! Có thể nói đây là hai vị tu sĩ mạnh thứ nhất thứ hai trong chính đạo, mà giờ đây laik thông đồng làm bậy với thiên ma, về cùng một giuộc. Điều này đối với người trong ma đạo mà nói không thể không nói rằng đây là một tin tức tốt được.
Hiền Minh cho rằng, nếu như hai người này gia nhập Đức Thánh tông, vậy thì chắc chắn sức mạnh của Đức Thánh tông sẽ tăng lên gấp bội. Đến lúc đó, mấy cái gì mà Hậu Đức Hoài Mẫn đều có thể đem đi làm vật hiến tế để làm quà mừng, sau đó tặng cho Lăng Tu Nguyên và Lệ Phục. Tất nhiên là để báo đáp lại thì chắc chắn Lệ Phục cũng sẽ tự nói ra cách mà bản thân làm thế nào đẻ thao túng được kiếp lực cho bọn hắn biết.
Đồng thời bây giờ Hiền Minh cũng đã hiểu vì sao vừa rồi Lệ Phục lại muốn trêu đùa với bản thân hắn. Nguyên nhân chắc chắn rất đơn giản. Cái gọi là con đường thành tiên thứ hai kia chắc chắn không hề tồn tại! Đơn giản là Lệ Phục cũng nhập ma rồi, sau đó lên tiên giới thì học thêm được một cái phương pháp thao túng kiếp lực mà thôi. Mà lý do hắn ta không nói được chính là do dám lấy trộm kiếp lực, thế nên mới bị tiên giới trục xuất xuống... Khi Hiền Minh nói xomg, Lăng Tu Nguyên nghe vậy liền cười ha ha:
“Uyên Vân Sách, ngươi nằm mơ à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận