Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 360 - Trận Pháp Phòng Ngự Bị Gỡ Bỏ

“Tốt!”
Cùng lúc đó, cuối cùng Lăng Tu Nguyên cũng rút ma khí xong, cười nói.
Thấy trên trán Lăng Tu Nguyên rịn mồ hôi, Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh biết Lăng Tu Nguyên đã bỏ ra bao nhiêu công sức.
Để khiến cho cường giả đứng đầu có thần thái như thế, có thể thấy được khó tới nhường nào!
Họ vội vàng quỳ xuống:
“Đa tạ tổ sư!”
Nhưng đầu gối vừa khuỵu xuống, Lăng Tu Nguyên liền động ngón tay ép hai người đứng thẳng, cười nói:
“Đã nói rồi, không cần khách khí.”
“Các người chỉ cần nhớ đến khi đứa bé ra đời, nhanh chóng đưa đến núi Xích Tôn, để ta kiểm tra một chút là được!”
Hai người cảm động không thôi:
“Vâng! Đa tạ tổ sư lo lắng.”
“Được rồi, ta đi nghỉ trước.”
Lăng Tu Nguyên nói.
Hai người vội vàng đưa Lăng Tu Nguyên ra ngoài:
“Tổ sư đi thong thả!”
Đợi sau khi Lăng Tu Nguyên biến mất, Phương Cửu Đỉnh gỡ bỏ trận pháp phòng ngự ở Phương phủ, đỡ lấy Ôn Tú, nhẹ nhàng sờ bụng Ôn Tú. mặt hiện lên vẻ sợ hãi nói:
“Không sao, không sao, cũng may có tổ sư ra tay!”
Hốc mắt Ôn Tú phiếm hồng:
“Đúng vậy!”
Phụ nữ lúc mang thai, tâm tình luôn tinh tế tỉ mỉ lại mẫn cảm.
Ôn Tú cũng không ngoại lệ.
Huống chi, phải đối mặt với đại sự như việc đứa bé trở về từ cõi chết này!
Nếu không phải là sợ ảnh hưởng đứa bé, sợ rằng nàng đã khóc rống một trận rồi!
Lúc này.
Âm thanh Phương Thương Hải từ bên ngoài truyền đến:
“Cửu Đỉnh, ta thấy trận pháp phòng ngự đã bị gỡ bỏ, có phải là tổ sư đã đi rồi?”
“Vâng! Nhị thúc, người vào đi.”
Phương Cửu Đỉnh nói.
Phương Thương Hải lập tức đi vào.
Hắn là nhị thúc của Phương Cửu Đỉnh, coi như là ông chú hai của Phương Trần, Ông hai.
Tuy nhiên, sau khi làm trưởng lão, hắn chỉ xuất hiện với thân phận là đại trưởng lão ở Phương phủ!
Sau khi Phương Thương Hải đi vào tiểu viện, nói:
“Đứa bé không có việc gì chứ?”
Ôn Tú lau khóe mắt thi lễ một cái:
“Không sao, đa tạ nhị thúc quan tâm!”
Phương Thương Hải vội vàng đỡ hư không một tay:
“Đừng đừng đừng, tiểu Tú à, ngươi đang mang thai, không cần hành lễ với ta.”
Ôn Tú cười một tiếng:
“Không sao, nhị thúc, ta là tu sĩ, không phải là nữ tử bình thường.”
Phương Thương Hải nói:
“Vậy cũng không được, bên trong bụng ngươi có đứa nhỏ, rất có thể ưu tú như ca ca của nó, phải cẩn thận.”
Nghe vậy, Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú hiểu ý cười một tiếng.
Sau đó, Phương Cửu Đỉnh lại cảm khái nói:
“Lần này, may mắn có Trần nhi, nếu không phải thiên tư hắn xuất chúng, được tổ sư coi trọng, chúng ta mới có cơ hội được tổ sư ra tay cứu chữa.”
“Nếu không…”
Nói đến đây, Phương Cửu Đỉnh thở dài một hơi.
Ôn Tú cũng lộ ra ảm đạm, nàng suýt chút nữa thì có lỗi với đứa con thứ hai của mình.
Nhưng Phương Thương Hải lại lắc đầu:
“Các ngươi không cần tự trách như thế, các ngươi cũng chỉ là vì Phương Trần mà mạo hiểm mà thôi.”
Ôn Tú nói:
“Nhị thúc, không thể nói như thế, chỉ là vì chính chúng ta lỗ mãng thôi.”
“Lỗ mãng cũng là vì Phương Trần, nếu không phải hắn giấu diếm tu vi của mình…”
Nói đến đây, Phương Thương Hải ý thức được mình nói sai, vội vàng đổi giọng:
“Ta không phải là trách hắn, thằng bé cho là các người không thương hắn, lại bị Nghiêm Hàm Vân tính kế, mới cố ý ẩn nhẫn, đây không phải là vấn đề của hắn, ngược lại, đây là chỗ thông minh của hắn, càng chứng minh tương lai hắn nhất định vô hạn!”
“Tất cả những điều này, kỳ thực đều là vấn đề của ta đại trưởng lão trấn thủ Phương gia, ta không nhìn ra Nghiêm Hàm Vân trông thì ôn nhu từ ái, thực ra lại hư tình giả ý, khiến Trần nhi bị ủy khuất vô ích nhiều năm như vậy, đều là lỗi của ta!”
Hắn thở dài một hơi, còn sắc mặt của Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh thì sa sút, không nói gì.
Chợt, Phương Thương Hải nói:
“Nhưng các ngươi cũng đừng quá tự trách!”
“Các ngươi cũng không phải cố ý để lại Trần nhi!”
“Từ sau khi Trần nhi ra đời năm đó, cũng không biết vì sao chiến trường Thiên Ma, lại xuất hiện Thiên Ma càng ngày càng mạnh, Thiên Ma cường đại mỗi năm đều tăng lên…”
“Nếu không phải các ngươi ngày ngày dùng tánh mạng để tiêu diệt Thiên Ma ở chiến trường Thiên Ma, chỉ sợ bây giờ khắp nơi đều có Thiên Ma Đại Thừa!”
Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh vẫn như cũ không nói chuyện.
Thiên Ma ngày càng mạnh hơn, cũng chính là nguyên nhân khiến Ôn Tú cuối cùng đã điều những thị nữ bên cạnh Phương Trần đi hết.
Lúc ấy, hình tượng của Nghiêm Hàm Vân vẫn là từ mẫu, Ôn Tú tin nàng, cộng thêm tiền tuyến thực sự không thể chịu được nữa, nàng mới gọi người đi.
ai ngờ, sau mấy năm ác chiến, trở về Phương gia, bộ dáng Phương Trần đã triệt để thay đổi, biến thành công tử bột từ đầu đến đuôi!
Điểm này trước đây vĩnh viễn là vết thương trong lòng Ôn Tú!
Mặc dù bây giờ Phương Trần lộ ra diện mạo hoàn toàn mới, nhưng Ôn Tú vẫn cực kỳ đau lòng như cũ…
Nàng không phải đau lòng vì Phương Trần trở thành công tử bột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận