Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 247 - âm Trầm

Xem ra Đạm Nhiên tông thật sự không có người bình thường!
Phương Trần lên tiếng nói:
"Tiền bối, ta ở đây."
Lúc này Hoàng Trạch mới hé mở một con mắt, vui cười ha hả nói:
"Ngươi ở đó sao, ách, ta biết...Ngươi chờ một chút!"
"Ta giúp ngươi lấy lệnh bài truyền tống trận, ta, nấc..."
Thiệu Tâm Hà nghe không nổi nữa, đưa tay lấy ra bùa chú màu đỏ tím, nói:
"Sư phụ, tỉnh rượu đi, rượu Tụ Xuân rất ngon, nhưng lần sau ngài hẳn hưởng thụ tiếp có được không?"
Nghe được giọng nói âm trầm của Thiệu Tâm Hà, Hoàng Trạch mới vội vàng giật mình một cái, dùng linh lực xua tan mùi rượu, tiếp đó vội ho một tiếng, vỗ vỗ tia lửa trên người.
Phương Trần thấy tình cảnh này, không khỏi hâm mộ tự đáy lòng...
Mặc dù sư phụ của Thiệu Tâm Hà là tửu quỷ, nhưng vẫn có lúc thanh tỉnh.
Tiếp đó, Hoàng Trạch nhìn Phương Trần, cởi mở cười nói:
"Đi, Phương Trần, ta đưa ngươi đi Thiên..."
Thiệu Tâm Hà ngắt lời:
"Khụ khụ!"
Lúc này Hoàng Trạch mới nhớ tới lời Thiệu Tâm Hà nói vừa rồi, vội vàng đổi giọng:
"Ta đưa ngươi đi chỗ kia lịch luyện."
"Vâng! Đa tạ Hoàng trưởng lão!"
Phương Trần ôm quyền.
Ngay lúc ba người sắp xuất phát, đột nhiên, bên ngoài Thanh Phong các có bốn vị khách không mời mà đến.
Người đi đầu mặc áo bào đỏ, nốt ruồi dưới mắt có lông, đằng sau là một người đầu hói cao lớn, sau cùng là hai người đầu tóc trắng phơ.
Chính là bốn người Vân Lĩnh, Hoàng Nhất Phi!
Phương Trần sững sờ khi thấy bốn lão nhân xuất hiện.
Bốn lão già này tới đây làm gì?
Mà bốn người Vân Lĩnh cũng ngây ngẩn cả người.
Vì sao Phương Trần cũng ở nơi đây?
Hoàng Trạch tiến lên, sắc mặt không tốt dò hỏi:
"Hoàng Nhất Phi, các ngươi tới làm gì? Có chuyện gì sao?"
Hắn rất bất mãn với Hoàng Nhất Phi - cái tên thân thích nơi xa không biết ở đâu ra này.
Nhất là năm đó, có một lần Hoàng Nhất Phi tới tìm hắn lôi kéo làm quen, kết quả lúc hắn say rượu, thay hắn truyền thụ thuật pháp cho Thiệu Tâm Hà, kết quả làm cho Thiệu Tâm Hà thụ thương, khiến hắn nổi trận lôi đình, đánh cho Hoàng Nhất Phi bị trọng thương nằm liệt giường 3 năm.
Cũng vì sự kiện kia, Hoàng Trạch bị Dư Bạch Diễm phế bỏ chức vụ Chấp Ấn của Quan Vân phong.
Ngay từ đầu Hoàng Trạch rất phiền muộn, sau này phát hiện không kiếm sống, vậy mà có thể uống rượu thoải mái như vậy, cho nên trực tiếp sống ở bên trong vò rượu...
Nguyên nhân là vì như thế, Thiệu Tâm Hà sớm đã muốn đánh chết Hoàng Nhất Phi.
Hoàng Nhất Phi vốn đang kinh ngạc, kết quả trông thấy Hoàng Trạch vậy mà thanh tỉnh thì càng kinh ngạc hơn, lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng ôm quyền nói:
"Sư huynh!"
Hoàng Trạch thản nhiên nói:
"Nói chuyện chính."
Hoàng Nhất Phi thấy thái độ của Hoàng Trạch thì cũng rụt rè, lúc trước hắn dùng một quyền đánh mình trọng thương.
Hắn vội nói:
"Là như vầy, chúng ta vốn muốn tìm Tâm Hà, nhờ hắn mang chúng ta đi gặp Phương Trần!"
"Nhưng Phương Trần đã ở chỗ này, chúng ta trực tiếp nói với Phương Trần vậy!"
Bốn người họ đã gom góp tài nguyên tu luyện muốn cho Phương gia, tuy nhiên lo lắng Phương Trần lại phạt đứng họ, cho nên dự định tìm Thiệu Tâm Hà nhờ dàn xếp!
"Được, các ngươi nói nhanh một chút, ta muốn đưa hắn đi Thiên...Đi lịch luyện."
Hoàng Trạch thản nhiên nói.
"Vâng!"
Hoàng Nhất Phi gật đầu, tiếp đó nhìn Phương Trần.
Phương Trần nhất thời nhíu mày:
"Gom góp đủ rồi?"
Nếu đứa cháu trai này dám chưa gom góp xong tài nguyên đã tìm đến mình, hắn sẽ trực tiếp đòi thêm tiền!
Hoàng Nhất Phi rất bất mãn với thái độ bất kính Phương Trần với trưởng lão, nhưng cuối cùng hắn vẫn nén giận, lấy ra một ngọc giản, đưa cho Phương Trần:
"Ừm, gom góp đủ, ngươi xem một chút đi!"
Phương Trần thấy thế thì nhíu mày:
"Ừm? Sao lại là ngọc giản, đồ đâu?"
Hắn nhìn lướt qua ngọc giản, bên trong ghi chép bốn phần linh dược.
Thiên Nguyên Quy Nhất Cốt
Địa Tâm Linh Diệc Nhũ
Tây Cảnh Hàn Tham Mẫu
Quy Quy Quy Quy Thảo
Nhìn bốn cái tên này, Phương Trần không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại, nhưng ba cái đầu xem ra còn giống như là bảo bối tốt, nhưng lúc nhìn đến cái cuối cùng, Phương Trần trừng to mắt:
"Cái Quy Quy Quy Quy Thảo này là cái gì?"
"Ngươi có phải đang lừa gạt ta không?"
Nghe nói như thế, Vân Lĩnh đang buồn bực không lên tiếng lập tức nói:
"Đây là Huyết Linh thảo dùng máu huyết của bốn con Hợp Đạo Xà Quy để tưới, là vật có giá trị cao nhất trong bốn loại bảo bối, sao lại thành lừa gạt ngươi rồi?!"
Phương Trần nghe vậy thì nhíu mày, nhìn Hoàng Trạch và Thiệu Tâm Hà.
Hoàng Trạch gật đầu:
"Đúng như hắn nói, đích thật là Huyết Linh thảo, vì có tính ấm nên nó là thiên tài địa bảo mà tu sĩ Hợp Đạo thường dùng nhất lúc đột phá cảnh giới nhỏ, Huyết Linh thảo được tới bằng tinh huyết của bốn con Hợp Đạo Xà Quy, thì càng trân quý hơn."
Phương Trần thấy thế cũng hài lòng, thì ra thật sự là đồ tốt.
Lập tức, hắn nhìn Vân Lĩnh đang cắn răng nghiến lợi, nói:
"Vậy được rồi, ta tha thứ cho ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận