Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 425 - Quả Thật Là Như Thế!

Nghe vậy, Phương Trần sửng sốt. Năng lực ứng biến khi lâm trận của hắn ta có chút khuyết điểm ư? Phương Trần bỗng bừng tỉnh. Hắn hiểu rồi! Điều này có nghĩa là tuy rằng Phí Võ có thiên phú tốt, nhưng hắn ta quá ngu dốt, thế nên hắn ta chỉ có thể dựa vào hỏa lực áp chế đối phương. Khương Ngưng Y nói:
“Hiện giờ mặc dù tu vi của Phí Võ là Kim đan nhu phẩm, nhưng nếu sư huynh muốn đánh bại được Phí Vũ thì ta nghĩ hẳn đó cũng không quá nhiều sức lực đâu!”
Nàng cũng đã thấy được tu vi Kim đan tam phẩm cực kì mạnh mẽ trên người Phương Trần. Mặc dù nói tốc độ đột phá của tu vi như vậy là cực kỳ lạ lùng, nhưng Khương Ngưng Y nghĩ đến tốc độ đột phá tu vi của bản thân nàng cũng không khác mấy, thế nên nàng cũng không suy nghĩ gì nhiều nữa. Phương Trần đồng tình gật đầu:
“Quả thật là như thế!”
Khương Ngưng Y tiếp tục nói:
“Còn nói về Tôn Đàm thì nàng ta là người duy nhất am hiểu về đánh cận chiến trong Xích Tôn Sơn chúng ta. Năng lực thể tu của nàng ta cực kì mạnh, chiêu thức công kích mạnh nhất chính là nắm đấm của nàng ta. Việc chiến thắng nàng ta thì ta cảm thấy hẳn là không khó!”
Phương Trần gật đầu. Lúc trước khi tu vi của hắn còn ở Trúc cơ, thì hắn vẫn chưa đủ khả năng đánh lại nàng ta. Nhưng hiện tại, thì chắn chắn hắn đánh một trận sẽ không cần tốn nhiều sức lực! Lúc này, giọng điệu của Khương Ngưng Y trở nên hơi nặng nề:
“Còn về phần Ngô Mị, đạo pháp mà hắn ta am hiểu tên là Vong Mị Đao. Ngươi đừng thấy tu vi Ngô Mị mới chỉ dừng ở Trúc Cơ đỉnh phong mà coi thường. Nếu như hắn ta đã sớm có chuẩn bị, ngày mai chỉ sợ hắn ta có thể bộc phát ra chiến lực cực kỳ đáng sợ! Đương nhiên, khả năng hắn ta cũng có một hai đao mà thôi! Nhưng nếu như ngươi sơ suất thì cũng có khả năng thất bại!”
Phương Trần sửng sốt:
“Ngô sư đệ này lợi hại như vậy sao? Rốt cục Vong Mị Đao này của hắn là thứ gì vậy?”
Giờ bỗng nhiên nhớ tới đôi mắt đen láy trên gương mặt trắng bệch của Ngô Mị, Phương Trần cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Chưa xét đến những cái khác, mới chỉ xét riêng vẻ ngoài này của hắn ta thôi cũng đủ tạo thành công kích tinh thần cho đối phương rồi!
“Ừmm...”
Nghe Phương Trần hỏi như thế, phản ứng đầu tiên của Khương Ngưng Y là trầm ngâm, sau đó vẻ mặt nàng tỏ ra hơi cổ quái, nàng nói:
“Kỳ thật rất nhiều người lén lút gọi môn đao pháp Vong Mị Đao này là đao pháp ngủ không ngon! ”
Phương Trần:
“Hửm. Ngươi nói như vậy có nghĩa là như thế nào?”
Khương Ngưng Y nói:
“Sư tôn ta đã từng nói với ta, khi Hám trưởng lão ngộ ra môn đao pháp này, là lúc hắn ta còn đàn ở luyện khí kỳ. Bởi vì lúc chúng ta còn ở luyện khí kỳ thì chúng ta vẫn cần phải dùng giấc ngủ để tĩnh dưỡng, cho nên khi đó Hám trưởng lão thường xuyên ngủ! Cho đến một ngày, đêm trước trận đấu cuối cùng của hắn ta ở ngoại môn đại hội, hắn ta căng thẳng quá mức, không có cách nào tĩnh tâm nhập định tu luyện, mà cũng không ngủ được, đến tận khi bình minh ló rạng hắn ta mới nửa tỉnh nửa mê man mà ngủ... Mới vào giấc ngủ không bao lâu, Hám trưởng lão liền bị người khác đến đánh thức, lôi hắn ta đi tham gia đại hội ngoại môn! Mà khi đó, dưới tình huống ngủ không đủ, Hám trưởng lão rơi vào một loại trạng thái cực kì nóng nảy, vì thế mỗi một đao hắn ta chém ra đều bộc phát ra sức mạnh kinh người, cuối cùng dễ dàng đoạt được thắng lợi... Chính vì thế, bắt đầu từ giây phút đó, dường như Hám trưởng lão đã tìm ra được phương thức tu luyện đao đạo hoàn toàn mới. Hắn ta thường xuyên để cho bản thân rơi vào tình trạng tinh thần suy sụp, sau đó mới tiến hành luyện đao, mỗi đao đều mang theo một sức mạnh phi thường. Cũng vì nguyên nhân này mà từ đó trở đi, tu vi của hắn cũng tiến vào một trạng thái tiến bộ nhanh đến chóng mặt.”
Sau khi nghe Khương Ngưng Y kể, Phương Trần cảm thấy cực kì chấn động, khó có thể tin được. Mẹ nó chứ?! Hóa ra trạng thái tinh thần làm người ta rùng mình của Hám Vô Miên và Ngô Mị là như vậy mà thành hay sao? Cái này gọi là Vong Mị Đao ư? Đây rõ ràng nên gọi là đao pháp gắt ngủ mà! Trong lòng Phương Trần hiểu rõ, nếu như hắn cũng mang theo một bụng sự tức giận gắt ngủ lúc nghỉ ngơi không tốt thì đừng nói đối thủ là ai, đến cả Đạm Nhiên Tông hắn cũng chém thành hai nửa cho coi! Các tu tiên giả bình thường đều là dựa vào nhập định tu luyện để điều dưỡng tinh thần của bản thân. Khi hấp thu linh khí, tinh thần của họ cũng sẽ dần dần hòa hoãn. Tuy rằng giấc ngủ cũng có thể điều dưỡng tinh thần, nhưng không thể hấp thu linh khí. Chính vì lí do này mà nhiều người dần dần từ bỏ lựa chọn lãng phí thời gian để đi ngủ. Cũng chỉ có những kẻ như Dực Hung và Phương Trần, một kẻ dựa vào huyết mạch, một người dựa vào hệ thống mới có thể ngày nào cũng đi ngủ như vậy. Nhưng... Phương Trần không nghĩ tới Hám Vô Miên lại tàn nhẫn đến như vậy! Hắn ta không tu tiên, không ngủ, ngày nào cũng thức đêm luyện đao đúng không! Khó trách mỗi ngày trông hai người đó đều giống như người chết vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận