Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 501 - Hóa Giải Tranh Chấp

Thiệu Tâm Hà vừa nghe tin tức từ ngọc giản thì sắc mặt liền thay đổi. Sau đó hắn nhanh chóng phản hồi lại:
"Bây giờ ta sẽ qua đó liền!”
Sau khi thu lại ngọc giản, Thiệu Tâm Hà nhìn về phía Phương Trần:
"Phương sư đệ, thật xin lỗi. Hồi Long tông có thân phận đặc biệt. Bây giờ ta phải đến Ấn Kiếm phong xử lí một chút.”
Phương Trần nói:
“Không sao cả, sư huynh. Vậy ngươi đi đi, phía ta không có vấn đề gì hết.”
Nghe mấy từ mấu chốt như Hồi Long tông, Ấn Kiếm Phong, sau đó lại liên hệ với câu "làm loạn lên”, Phương Trần cảm thấy có thể lần tranh chấp này có liên quan rất lớn với Tiêu Thanh. Nhưng kể cả mặc dù chuyện này có liên quan đến Tiêu Thanh đi chăng nữa, nhưng dù sao thì đây cũng là Đạm Nhiên tông. Hơn nữa cộng thêm việc Thiệu Tâm Hà đã đi ra mặt xử lí rồi, Phương Trần cảm thấy bản thân không cần thiết phải lộ mặt nữa. Nhưng Thiệu Tâm Hà lại suy nghĩ một lát rồi nói:
"Nếu như sư đệ có thời gian rảnh, vậy thì không bằng ngươi đi cùng ta đi!”
Phương Trần ngẩn người:
“Tại sao?”
Sắc mặt Thiệu Tâm Hà nghiêm túc nói:
“Thánh tử của Đạm Nhiên Tông cũng cần giao thiệp nhiều với những tông môn như này. Bây giờ ta có thể bắt đầu đưa ngươi đi đến để làm quen với bọn hắn! Mà theo như trong lời sư đệ của ta nói, đệ tử của Tôn Xuân Long tông chủ đến làm loạn tại Ấn Kiếm Phong, khả năng chuyện này lỗi sai đến 8 9 phần là do Hồi Long Tông! Thế nên, nếu như sư đệ có thể nhân cơ hội này ra tay để trấn áp đệ tử của Hồi Long Tông thì chắc hẳn có thể lấy đó lập uy. Từ giờ phút này trở đi tên tuổi có thể vang khắp Đông vực rồi!”
Phương Trần than một tiếng:
“Ầy, Thiệu sư huynh à...Bản thân ngươi là chân truyền, vậy mà phản ứng đầu tiên ngươi nghĩ tới lại không phải là đi hóa giải tranh chấp hay sao?”
Thiệu Tâm Hà nghe vậy thì liền tỏ vẻ tán thưởng:
“Thật không ngờ sư đệ lại chỉ nghĩ đến hóa giải tranh chấp, bảo toàn đại cục. Thật không giống như sư huynh ta đây, hành xử lỗ mãng. Quả nhiên đúng là thiên tư của thánh tử mà!”
Phương Trần:
“? Không phải đâu sư huynh, ngươi hiểu nhầm rồi. Nếu như đổi lại là ta thì ta chỉ muốn trấn áp bọn họ mà thôi.”
Thiệu Tâm Hà lại tỏ ra tán thưởng thêm nữa:
“Không sai, muốn bảo vệ cho đệ tử của tông ta để bọn hắn không bị đệ tử của những tông khác bắt nạt, làm nổi bật được uy danh của Đamh Nhiên Tông. Đây cũng là phong phamh mà thánh tử nên có!”
Phương Trần:
“...”
Thiệu Tâm Hà tranh thủ rèn thép khi còn nóng:
"Nếu như đã như vậy, thế thì sư đệ đi một chuyến với ta đi!”
Thiệu Tâm Hà nói xong thì bấm tay niệm pháp quyết. Vô số hỏa diễm xuất hiện trên hư không, tạo nên hình một con thú khổng lồ. Sau đó hắn lập tức kéo Phương Trần đang im lặng lên lưng con thú, sau đó nhanh chóng bay về hướng Ấn Kiếm phong...Trên đường đi đến Ấn Kiếm phong, Phương Trần liền hỏi thăm rõ ràng lai lịch của Hồi Long tông! Qua một khoảng thời gian nữa là sẽ đến bách phong đại chiến rồi! Trên thực tế, trận thi đấu giữa các núi này lag muốn thể hiện được thực lực của đệ tử nội môn. Thế nên Đạm Nhiên tông sẽ mời các tông môn dưới trướng hoặc các gia tộc đến đây để xem thi đấu.
Mà Hồi Long tông chính là một trong số các tông môn dưới trướng Đạm Nhiên tông. Hồi Long tông cách Đạm Nhiên tông cực kì xa. Thế nên mỗi lần bách phong thi đấu với nhau, Hồi Long tông sẽ đặc biệt đi sớm đến Đạm Nhiên tông, sau đó chờ đợi bách phong thi đấu mở màn. Nhưng Thiệu Tâm Hà cũng cảm thấy rất khó hiểu. Bình thường Hồi Long tông chính là tông môn thật thà hiền hòa nhất trong số các tông môn đến đây!
Bắt đầu từ việc bọn hắn sẽ luôn xuất phát đến sớm, kể cả có phải đợi ở Đạm Nhiên tông một thời gian cũng không muốn phải đến trễ. Từ phong cách làm việc này có thể thấy rằng, bọn hắn rất an phận thủ thường. Một tông môn như vậy làm sao lại vô duyên vô cơ gây sự ở Ấn Kiếm tông được cơ chứ? Phương Trần cũng nhất thời trở nên trầm mặc...Điều này khó có thể nói rằng không liên quan gì với Tiêu Thanh- người vừa mới gia nhập Ấn Kiếm tông được....
Tọa kỵ của Thiệu Tâm Hà đúng là không làm hổ thẹn với phong thái của Chân truyền. Hai người bọn hắn mới trò chuyện hai ba câu thôi mà đã tới Ấn Kiếm phong rồi. Vừa tới đỉnh núi Ấn Kiếm phong, ngay lúc Phương Trần và Thiệu Tâm Hà còn chưa đặt chân xuống đất, thì cả hai đã đồng loạt nheo mắt lại nhìn...Ngay trên một lôi đài cực kì lớn ngay đỉnh núi, Tiêu Thanh với sắc mặt lạnh băng đang đứng đối diện với một thanh niên khác. Hai mắt của bọn hắn chứa đầy hỏa khí, giường như đang không ngừng giao nhau ngay giữa không trung...
Điều này càng khiến cho Phương Trần cảm thấy kính nể tọa kỵ của Thiệu Tâm Hà hơn nữa. Đúng là đi nhanh thật đấy! Đây mới đúng là tốc độ mà một chân truyền của tông môn nên có khi đi đến để giải quyết tranh chấp chứ! Nếu như đổi lại là hai người hắn dùng Lưu kim bảo thuyền để đi đến đây thì có lẽ cần đến khoảng gần nửa ngày mới tới nơi. Đến lúc đó, Phương Trần chỉ có thể như gì đó từ trên trời rơi xuống ngay lúc đối phương đang đánh nhau khí thế ngất trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận