Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 498 - Dực Hung

Người khi nãy kéo Nhất Thiên Tam ra hậu viện để thử nghiệm - Dực Hung - bỗng sáp lại nói:
“Nếu như Nhất Thiên Tam thật sự có năng lực có thể giúp cho vật sống tăng tu vi, vậy thì tại sao mấy con dế mèn được hắn hỏi thăm ở hậu viện ngày hôm qua lại không hề được tăng tu vi?”
Phương Trần nghe vậy thì nhướn mày, nói với vẻ suy tư:
“Có phải bởi vì hôm qua Nhất Thiên Tam còn yếu quá, thế nên hỏi mới không có tác dụng hay không? Ngươi nhìn xem, hôm qua hắn ta mới có tu vi dừng ở Luyện Khí, còn hôm nay thì đã là Trúc Cơ rồi!”
Dực Hung nghe vậy thì cũng cảm thấy có lí:
"Cũng đúng.”
Sau đó, Dực Hung lại nói:
“Khi nãy ta vừa để cho Nhất Thiên Tam hỏi thăm ta 10 lần, nhưng tu vi của ta không hề sảy ra thay đổi gì hết. Ta cảm thấy có lẽ hắn ta chỉ có thể giúp cho những kẻ có tu vi thấp hơn hắn ta hoặc những kẻ không có tu vi nâng cao năng lực mà thôi!”
Phương Trần gật đầu:
"Ngươi làm tốt lắm. Sau này ngươi cứ chăm chỉ đưa hắn ta đi khắp nơi hỏi thăm mọi người. Tốt nhất là cứ đi thăm hỏi những yêu thú mà kiểu già yếu bệnh tật ấy. Ví dụ như ta nhớ rằng ở dưới nơi này của chúng ta có một ổ trùng. Ngươi cứ lôi hết bọn hắn ra để cho Nhất Thiên Tam hỏi thăm một lượt đi! Chỉ có làm như vậy, dưới nhiều tình huống khác nhau và nhiều đối tượng khác nhau, chúng ta mới có thể thu về nhiều kết quả khác nhau.”
Dực Hung:
"Được thôi, Trần ca.”
Phương Trần lại sờ sờ cằm rồi nói tiếp:
“Thực ra thì tu tiên giới không phải là chưa từng có thuật pháp giúp cho người khác lâm thời tăng cường tu vi, nhưng biết Nhất Thiên Tam có khả năng này thì ta vẫn cảm thấy rất vui mừng! Nhất là khi hắn ta còn có thể làm cho một con cá không hề có chút tư chất tu tiên nào nâng cao được tu vi nữa... Vậy thì nếu như tu vi của Nhất Thiên Tam tiếp tuch tăng lên, vậy có khi nào con cá này cũng sẽ tăng tu vi lên theo hay không?”
Đầu óc Phương Trần nhanh chóng lướt qua một loạt suy nghĩ. Sau đó cuối cùng hắn quyết định chờ đến ngày hôm sau, sau khi giúp Nhất Thiên Tam nâng cao tu vi lên rồi lại quan sát thử xem sao. Cuối cùng, Phương Trần tạm gác lại vấn đề này. Hắn để cho Dực Hung dẫn Nhất Thiên Tam đi khắp nơi chào hỏi mọi người, còn hắn thì đi chơi đùa với cầu Chân Trần. Điều mà Phương Trần mong đợi đối với cầu Chân Trần chính là giúp cho toàn gia tộc của hắn được ngộ đạo. Thế nên, vì thể thử nghiệm xem liệu cầu Chân Trần mạnh đến mức nào, Phương Trần liền đưa nó ra ngoại môn một chuyến. Đêm nay, tại Ánh Quang hồ sơn bỗng xuất hiện một người che mặt xuất thần nhập quỷ, trên tay còn cầm một quả cầu. Rất nhiều đệ tử ngoại môn sau khi nhìn thấy hắn đều cảm thấy não bản thân như muốn to ra vậy...

Phương Trần bận bịu cả một buổi tối cuối cùng đến nửa đêm cũng quay về Xích Tôn sơn. Đúng như Lăng Tu Nguyên nói, chuyện ngộ đạo này đúng là chỉ có tác dụng đối với những người có thiên tư cực kì tốt mà thôi. Cả một buổi tối, hắn đã đi lừa gần trăm đứa trẻ có tu vi luyện khí tam phẩm rằng có một món bảo bối lớn muốn cho bọn hắn xem, sau đó để cho bọn hắn nhìn quả cầu thật lâu. Nhưng cả quá trình hoàn toàn không xuất hiện tác dụng ngộ đạo của cầu một lần nào cả. Phương Trần âm thầm nghĩ, qua buổi tối hôm nay, từ một góc độ nào đó xem xét thì có lẽ các thiên kiêu chân chính đều đã bị nội môn lấy đi hết rồi. Còn nếu xét về những thiên kiêu lọt lưới còn xót lại ở ngoại môn thì có lẽ chỉ có Tiêu Thanh...ừm, còn có cả bản thân hắn nữa!
Nhưng mặc dù không có ai ngộ đạo, nhưng cũng có vài đứa nhỏ ngoại môn tiếp xúc trước với cầu Chân Trần nhận được một vài điều có ích. Dưới sự ảnh hưởng của cầu chân trần, bọn hắn lập tức cảm nhận được đầu óc của bản thân trở nên thông minh hơn rất nhiều. Bọn hắn nhanh chóng ý thức được người không rõ mặt mũi đang đứng trước mặt mình có rất nhiều nét giống với Phương lão ma trong lời đồn, xét về cả hình dáng lẫn chiều cao. Kể cả xét đến cả sự giống nhau về giày, quần áo đến các phụ kiện khác nữa... Sau khi phát hiện ra, bọn hắn lần lượt phát ra những tiếng gào thét đầy kích động. Phương Trần bị ép đến mức không còn cách nào khác. Hắn chỉ đành thay đổi quần áo thành giống Phương Nhiên, sau đó tiếp tục cầm quả cầu trên tay đi lừa những người khác xem bảo bối. Phương Trần tổng kết lại kinh nghiệm sau một buổi tối đi khắp núi Ánh Quang Hồ, hắn sờ sờ cằm rồi nói:
“Như vậy xem ra tác dụng của cầu Chân Trần chỉ có 3 loại, đó là giúp cho thiên kiêu có khả năng ngộ đạo, đạo yểm và đụng người khác. Cầu Chân Trần có tốc độ nhanh đến mức đến cả bản thân ta cũng không có cách nào có thể tránh thoát được, vậy thì khả năng rằng các tu sĩ có tu vi Kim đan bình thường cũng sẽ khó mà tránh thoát. Nếu ta tăng sức mạnh lên cho nó, vậy có lẽ nó còn có thể mang đến năng lực công kích cực kì mạnh! Thế nên sau này nếu bản thân ta rơi vào tình huống không thể tự bạo được, vậy thì dùng chiêu này để trở thành một thủ đoạn để quấy nhiễu đối thủ cũng không phải là điều không thể!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận