Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 2 - Hệ Thống Được Kích Hoạt

Nguyên chủ đoán rằng lúc này Tiêu Thanh vừa bị vị hôn thê từ hôn, chắc chắn sẽ cả giận mất khôn mà đáp ứng chuyện sinh tử đấu. Đến lúc đó hắn có thể danh chính ngôn thuận mà lấy máu của Tiêu Thanh để luyện đan rồi. Mà Phương Trần của bây giờ đang chỉ biết toát mồ hôi lạnh. Mẹ nó, ai kêu ngươi đi đắc tội Tiêu Thanh vậy? Tên Phương Thanh này có gia tộc bị diệt ngay đầu truyện, lại còn bị vị hôn thê từ hôn. Đây không phải là tiêu chuẩn của nam chính hay sao? Hơn nữa trong trí nhớ của Phương Trần, Tiêu Thanh có giữ một chiếc nhẫn nhìn rất cổ xưa. Đây cũng là một điều làm Phương Trần ngày càng tuyệt vọng. Trong chiếc nhẫn này chắc chắn có gì đó mà các cao thủ tu luyện giấu ở bên trong. Mà bây giờ.... Phương Trần nuốt nuốt nước bọt, cả người run rẩy.
Chưa nhắc đến chuyện trong chiếc nhẫn có gì hay không, kể cả là không có đi chăng nữa, hiện giờ tu vi của Tiêu Thanh cũng là luyện khí nhị cấp. Tu vi như vậy mà muốn giết chết một kẻ tàn phế như hắn thì đúng là chuyện dễ như trở bàn tay. Nếu như bât giờ hắn đi tìm Tiêu Thanh cầu hòa, có lẽ đối phương không chỉ sẽ không chấp nhận, mà còn có thể đánh cho bản thân hắn bò lăn ra đất mất.
"Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào?”
Phương Trần hoang mang. Hắn ngẩng đầu nhìn xà nhà, thầm nghĩ hay là bản thân tự treo cổ chết luôn đi cho rồi? Mà đúng lúc này...
Tinh.
Một âm báo thanh thuý vang lên trong đầu hắn.
“Hệ thống đang kích hoạt....”
Phương Trần ngơ ngác, sau đó trong mắt hắn lộ ra vẻ mừng rỡ tột cùng. Hệ thống? Hệ thống đến rồi! Hắn biết ngay mà, chắc chắc hệ thống sẽ không trơ mắt nhìn hắn chết đâu. Chỉ cần có hệ thống, hắn sẽ có cơ hội lật ngược tình thế. Có hệ thống bảo vệ rồi, vậy thì kể cả đối phương có là con của thần may mắn, người được trời phù hộ đi chăng nữa thì hắn cũng không sợ bị đối phương đánh chết. Đợi trận đại chiến này qua đi, hắn sẽ dần dần làm lành với đối phương, sau đó kết nghĩa thành huynh đệ chí cốt, ôm chặt cái dù lớn này, vậy thì con đường sau này sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi. Trong lúc Phương Trần đang suy nghĩ về một viễn cảnh tương lai đẹp đẽ thì...
“Hệ thống chính thức khởi động. Hệ thống sẽ giúp kí chủ qua đời một cách tốt đẹp, để giúp cho vận khí chi tử trưởng thành hơn.”
Âm thanh vừa dứt, nét vui mừng trên mặt Phương Trần cũng dừng theo. Sao... sao cơ?
“Hệ thống, giúp ta qua đời là như thế nào? Ý của ngươi nghĩa là ta vẫn phải chết?”
Phương Trần ngơ ngác. Hệ thống trả lời lại:
"Không sai, dù sao thì kiếp trước của kí chủ cũng là một người đã chết. Bây giờ hệ thống xuất hiện chỉ là để cho kí chủ có thể sử dụng nốt chút năng lượng cuối cùng trước khi chêtz để làm chút việc mà thôi, cũng là để giúp cho vận khí chi tử có thể trưởng thành sớm hơn. Đợi khi nào vận khí chi tử của thế giới này trưởng thành, kí chủ có thể yên tâm mà bị giết rồi. Đến lúc đó, cả thế giới này sẽ cảm động vì kí chủ đã tạo ra cống hiến to lớn giúp cho vận khí chi tử của thế giới này trưởng thành.”
Hắn đứng phắt dậy, phẫn nộ hét lên:
“Ngươi có vấn đề à?”
Hắn không thể ngờ được, hệ thống mà hắn tưởng sẽ đến để cứu mạng hắn lại muốn hắn đi vào chỗ chết tốt hơn mà thôi? Bị điên à? Ngươi là hệ thống của ai vậy? Nhưng hệ thống không hề quan tâm đến sự kháng nghị của Phương Trần mà tự mình sắp xếp:
“Kiểm tra sự tồn tại của vận khí chi tử... Kiểm tra hoàn tất! Vận khí chi tử: Tiêu Thanh. Thủa nhỏ cả nhà bị diệt, nhìn vẻ ngoài có vẻ căn cốt của hắn rất kém, nhưng đó là do bị linh hồn của Tiêu Dao tôn giả nhập thể, hấp thụ mất đi linh lực nên mới kiến hắn không thể phát huy thiên phú. Bây giờ Tiêu Dao tôn giả đã thức tỉnh. Nhờ sự giúp đỡ của Tiêu Dao tôn giả, Tiêu Thanh đã có thể luyện đến mức luyện khí tứ phẩm. Mà cũng nhờ sau trận chiến sinh tử với kí chủ mà Tiêu Thanh có thể phá đến tầng luyện khí thất phẩm, đồng thời thức tỉnh được năng lực chiến đấu siêu phàm, làm cho năng lực hắn có thể đấu ngang với luyện khí bát phẩm, lúc nguy hiểm đến sinh mạng còn có thể có sức ngang với luyện khí cửu phẩm.”
Phương Trần:
“???”
Phương Trần trợn tròn mắt. Đây là chuyện gì vậy? Nhân vật chính này có phải là người hay không? Chỉ sau trận đấu sinh tử nửa tháng mà Tiêu Thanh có thể tu luyện từ luyện khí tam phẩm lên luyện khí thất phẩm, lại còn có được năng lực chiến đấu siêu cấp, hơn nữa trong lúc nguy cấp còn có thể có năng lực ngang với luyện khí cửu phẩm? Đây rõ ràng là ăn gian mà? Thiên lý ở đâu? Công bằng ở đâu? Không có ai quản việc này hay sao? Lúc này trong lòng Phương Trần đã không còn chút hy vọng nào cả, hai mắt hắn trống rỗng. Hắn rất muốn khóc. Làm gì có người nào xuyên không mà số khổ như hắn chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận