Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 479 - Tu Luyện

Trình độ đặt tên của sư phụ hắn đã luyện được tới mức độ kinh khủng khiếp như vậy rồi hay sao? Nghĩ đến đây, Phương Trần cảm thấy mình có thể đưa đứa em gái của mình và cả chiếc rìu mới chưa có tên của mình ra để giao cho sư phụ đặt tên hộ...
“Nhưng mặc dù pháp bảo này bị luyện hóa ngược rồi, nhưng dù sao cuối cùng cũng tính là hắn ta làm ra được một chút chuyện có ích.”
Lăng Tu Nguyên nói:
“Đúng ra là sau khi tiền bối chuông Chân Truyền luyện hóa Đạo Vân Hạo Ngọc thành ấn Chân Truyền, nếu muốn ấn Chân Truyền nhận chủ thì bắt buộc phải để lại đạo vận bên trong nó thì mới thành công. Nếu tư chất người đó không đủ mạnh mẽ, không có đủ tư chất và cảm ngộ để ngộ ra đại đạo, vậy thì mệnh đăng của hắn ta sẽ không thể lưu lại đạo vận trên ấn chân truyền được, chứ đừng nói gì đến chuyện để ấn chân truyền nhận chủ. Nhưng ở Xích Tôn sơn chúng ta sẽ không bao giờ tồn tại loại người như thế này được. Bây giờ kể là Phạm Chinh, Chu Chử là gai người có tu vi kém nhất ở đây thì bọn hắn cũng tự có đạo của chính mình rồi!”
Khắp trán Phương Trần rơi đầy mồ hôi lạnh, hắn chột dạ:
"Khụ...”
Lăng Tu Nguyên nhìn ra được Phương Trần đang chột dạ. Hắn ta cười cười nói:
“Nhưng ngươi là người đặc biệt, không cần phải cảm thấy chột dạ tự ti đâu! Lần này ngươi không thể làm cho ấn Chân Truyền nhận chủ, có lẽ không phải là do bản thân ngươi không hề có đạo vận, mà có lẽ là do đạo mà ngươi tu luyện quá mạnh mẽ. Dù sao thì đối với kiếp lực đại đạo mạnh mẽ như vậy cũng không phải là pháp bảo ngộ đạo nào cũng có đủ năng lực để chứa đựng và tiếp nhận được.”
Nói xong, Lăng Tu Nguyên khịt mũi tỏ ra coi thường đối với chuông Chân Truyền. Phương Trần:
“...”
Xem ra đối với hành động ăn không ngồi rồi, chỉ biết nằm một chỗ không sáng tạo cách chế tạo mới cả nghìn năm của chuông Chân Truyền, Lăng tổ sư cũng cảm thấy cực kì chướng mắt từ lâu lắm rồi. Bản thân Lăng Tu Nguyên cũng chẳng phải thánh nhân. Lâu lâu nói ra vài câu tỏ vẻ bất mãn cũng bình thường thôi! Dù sao thì hắn cũng không thể nào thật sự làm gì đó với chuông Chân Truyền được. Ai bảo chuông Chân Truyền lại chế tạo ra loai pháp bảo ngộ đạo mà đến cả đệ tử Trúc cơ chũng có thể sử dụng cơ chứ! Chỉ cần có đủ bản lĩnh ăn được thì liền có nơi để an thân lập nghiệp rồi! Sau khi nói vài câu tỏ vẻ bất mãn, Lăng Tu Nguyên liền tiếp tục nói:
“Đây được thiết kế tạo thành theo mẫu ấn Chân Truyền ban đầu, đúng ra ngươi không thể để cho nó nhận chủ được. Kể cả ta có ra tay thì cũng không làm được! May là uy năng của sư phụ của ngươi đúng thật là rất cao thâm. Hắn có thể đem ấn Chân Trần luyện hóa ngược hết lại, đánh bậy đánh bạ mà lại có thể để ngươi lưu lại dấu vết đạo yểm lên đây, làm cho ấn Chân Trần nhận chủ thành công! Thế nên thật sự thì ta không thể không khâm phục. Người như hắn chuyên ra khùng điên làm đủ chuyện xấu, thế mà ngươi lại vẫn có thể lấy được lợi từ hắn. Đây đúng thật là do vận khí của ngươi cực kì tốt, mà đây cũng là điều may mắn của Đạm Nhiên tông chúng ta!”
Phương Trần nghe vậy thì lệ rơi đầy mặt...Thế nên thực ra thì sư phụ hắn thật sự chẳng làm được chuyện gì tốt có đúng không?!

Lăng Tu Nguyên nói:
“Chắc bây giờ ngươi cũng hiểu rồi. Đạo vận có hai công dụng. Một là dùng đạo yểm để công kích người khác, còn cái còn lại là làm cho người ta cảm ngộ. Chỉ cần thao túng ngược lại là được. Nhưng thực ra cái này cũng rất đơn giản. Ngươi có thể yên tâm mà sử dụng!”
Hắn vừa nói vừa đem trả cầu Chân Trần cho Phương Trần. Sắc mặt Phương Trần phức tạp. Hắn nhìn quả cẩu rồi nói:
"Cảm tạ sư tổ đã kiểm định pháp bảo giúp ta.”
Lăng Tu Nguyên xua xua tay, sau đó hắn nhớ lại những lời Phương Trần vừa nói, trên mặt tỏ ra hơi khó hiểu hỏi:
"Nhưng ta có vài chỗ vẫn không hiểu. Trước khi ấn Chân Trần của ngươi biến thành hình cầu thì làm sao nó có thể làm cho Lệ Phục cảm ngộ đạo vận được? Rốt cuộc là đã sảy ra chuyện gì vậy?”
Phương Trần a một tiếng, hắn lúng túng đáp lời:
“Có lẽ là do trùng hợp, ta có một nhánh cây Tiên Nhan tử đột nhiên thức tỉnh, trùng hợp là nó lại nắm giữ một chút năng lực hóa năng. Điều này làm cho cầu Chân Trần sảy ra thay đổi, sau đó cầu Chân Trần lại trùng hợp nắm giữ được năng lực ngộ đạo...”
"Đợi một chút.”
Lăng Tu Nguyên bình tĩnh nghe Phương Trần nói hươu nói vượn một hồi, hắn bỗng giật mình, thay đổi sắc mặt nói:
“Cây Tiên Nhan tử làm sao có thể thức tỉnh được cơ chứ!”
Lần trước, hắn đã kết luận chắc như đinh đóng cột ngay trước mặt Phương Trần rằng cành Tiên Nhan tử dưới mặt đất không hề có chút tác dụng nào hết! Kết quả là bây giờ nó lại tỉnh lại rồi? Đây là trò đùa gì vậy? Phương Trần cười ngượng nói:
“À, ta cũng không rõ lắm đâu. Ta chỉ là dùng máu của thể chất Chí Tôn Bảo Nhân Thể của ta tắm cho hắn một chút thôi mà.”
Lăng Tu Nguyên:
“?”
Hắn ta hỏi với vẻ hoài nghi:
"Ngươi là người có thể chất Chí Tôn Bảo Nhân Thể?”
Không thể trách Lăng Tu Nguyên không biết được. Cách kiểm tra thể chất Chí Tôn Bảo Nhân Thể không hề giống với kiểm tra các thể chất khác chút nào. Thế nên hắn mới không hề biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận