Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 134 - Ma Khí Nhập Thể

Lăng Tu Nguyên đứng dậy nói:
"Được rồi, vậy bây giờ ta sẽ giúp ngươi hạ phong ấn. Thời gian tới sức chiến đấu của ngươi sẽ không bị ảnh hưởng gì cả, nhưng mà tốt nhất là đừng để bản thân bị trọng thương! Hơn nữa, sau khi đứa nhỏ được sinh ra, có lẽ sẽ có khả năng cơ thể ngươi sẽ yếu đi, nhiều bệnh hơn, mà chỉ có ta có thể quan sát chữa trị. Thế nên, ta kiến nghị phu thê hai người nên đưa nàng đến Xích Tôn sơn, biết chưa?”
Ôn Tú và Phương Cửu Đỉnh gật đầu:
"Vâng!”
Nét mặt Lâm Vân Hạc lộ ra vẻ cảm kích, sư tổ quả thật là người tốt mà! Đến cả việc sau khi đứa trẻ sinh ra sẽ như thế nào mà hắn cũng nghĩ xong cả rồi! Có lẽ là do tại hắn cũng có con nên mới như thế nhỉ? Quả nhiên tình cảm phụ tử làm cho con người ta trở nên dịu dàng hơn mà! Nhưng người duy nhất vẫn giữ được lí trí ở đó là Hoa Kì Dung lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm...Tại sao nàng cứ cảm thấy tất cả các hành động của Hoa Kì Dung cứ kì quái sao sao ấy nhỉ? Đưa người tới Xích Tôn sơn thì đưa thôi, tại sao hắn lại tỏ ra phấn khích đến thế? Sau đó, Lăng Tu Nguyên thực hiện phong ấn. Hắn nhấc nhẹ tay lên, tất cả linh khí ở Ánh Quang Hồ sơn bị rút sạch trong chớp mắt...
"Định!”
Giây tiếp theo, trong tay Lăng Tu Nguyên xuất hiện vô số mảnh ánh sáng bảy sắc lấp lánh. Những mảnh ánh sáng đó nhanh chóng chui vào trong bụng của Ôn Tú.
"Được rồi.”
Lăng Tu Nguyên thu linh khí lại. Nhìn tất cả hành động của Lăng Tu Nguyên, chỉ cần một cái nhấc tay thôi mà cũng có thể làm ra như vậy, làm cho tất cả mọi người đểu ngơ ngác. Mặc dù mọi hành động của hắn không có mạnh mẽ kiểu gió cuốn dữ dội, hay tiếng sâm gầm vang gì. Nhưng mà chỉ cần môtu vài động tác nhỏ như vậy thôi cũng đủ làm cho tất cả mọi người kinh ngạc! Sau đó, Lăng Tu Nguyên đi cùng Hoa Kì Dung đến tiền viện. Hắn vừa đi vừa lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Ha ha ha ha! Bị ma khí của Trường hận thiên ma nhập thể, thế mà lại không chết? Thiên tư như này quả đúng là nghịch thiên mà! Lăng Tu Nguyên cực kì hài lòng. Hắn có thể thu trước một đồ đệ thật sự là quá sảng khoái! Trong lòng hắn đang cười lớn:
“A, cũng không biết Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú phải tu tập để có vận may như thế nào thì mới có hai người con như này. Rõ ràng hai người bọn hắn cũng bình thường, thế mà hai đứa con lại mạnh mẽ đến thế! Đúng là chuyện lạ đời mà!”
“Tổ sư, thi thể của yêu thú đang ở đây!”
Mà lúc này, Lâm Vân Hạc nói. Nghe vậy, Lăng Tu Nguyên thu lại suy nghĩ đang bay bổng, ngẩng đầu lên nhìn. Hắn nhìn vài cái sau đó khóe miệng hiện lên ý cười:
"Quả nhiên là như thế! Được rồi, không cần xem nữa, bây giờ ngươi đi cùng ta đến gặp Phương Trần để xác nhận lại một lần nữa là được rồi!”
Cùng lúc đó, tại viện của Phương Trần.
"Tốt lắm, cứ làm như vậy đi!”
Sau khu phu phụ Ôn Tú rời đi, Phương Trần đã lên kế hoạch xong. Đợi khi nào muội muội ra đời, hắn sẽ bảo người nhà diễn kịch cùng hắn, đều chết một lượt. Hắn làm thế để ép muội muội hận bản thân, phá giải được ma khí của Trường hận thiên ma, làm như vậy thì mọi thứ đều sẽ được giải quyết. Đến lúc đó, muội muội có tu vi nghịch thiên, còn hắn có thể thoải mái ở nhà tận hưởng. Nếu như gặp bất cứ vấn đề gì thì cứ nói tên của muội muội là được! Mọi thứ đều đại cát đại lợi! Còn về chuyện Thần tướng đạo cốt và Thần giáp khải...
Vậy thì phải để hắn trải nghiệm vài chục năm rồi nói tiếp đi. Hắn phải trải nghiệm thì sau này hắn mới có thể nói cho muội muội biết cái này là tốt hay không tốt chứ đúng không? Nếu như không tốt thì người làm anh trai như hắn cũng không thể đẩy muội muội vào chỗ khó được! Sau khi nghĩ ra được phương án giải quyết, tâm trạng hắn trở nên rất tốt. Hắn vừa giám sát Dực Hung xây hồ nước, vừa lấy ra hai chiếc nhẫn trữ vật. Đây kaf quà bồi lễ mà tám tên oan gia Hóa Thần kì tặng cho hắn. Bởi vì bận lôi kiếp, thêm cả chuyện nói chuyện cùng với Lăng Tu Nguyên, nên hắn vẫn chưa kịp kiểm tra xem bên trong có gì! Kết quả, Phương Trần còn chưa kịp mở nhẫn ra thì đã có một âm thanh xuất hiện trong đầu. Hệ thống báo:
"Tinh— Kiểm tra vận khí chi tử [Chưa biết tên] gặp trở ngại, mời kí chủ giúp đỡ!”
Phương Trần ngẩn người:
“Trở ngại, cần ta giúp đỡ? Tại sao người khác không cần giúp?”
Hắn nghe hệ thống nói thì cảm thấy rất khó hiểu. Khương Ngưng Y, Trữ Thấm Nhi, Tiêu Thanh, mấy người đó chắc chắn cũng từng gặp phiền phức, nhưng hệ thống chưa bai giờ bảo hắn giúp đỡ gì cả. Tại sao bây giờ muội muội của hắn sảy ra chuyện thì lại bảo hắn đi giúp? Chẳng nhẽ muội muội còn được đặc cách, được hắn đặc biệt quan tâm hơn hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận