Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 436 - Quan Tài Tu Dưỡng Thần Hồn

Đây chính là cái không nghỉ ngơi mà Ngô Mị nói tới đó ư?! Nếu như hắn ta muốn chức chân truyền thì cứ nói một tiếng, hắn có thể bán cho hắn ta luôn mà. Có đến mức mà hắn ta phải dày vò bản thân đến như vậy hay không? Sau khi kinh ngạc qua đi, Phương Trần vô thức hỏi:
“Nhưng vì sao mà hắn ta phải dùng đến chiếc quan tài này?”
Thiệu Tâm Hà giải thích:
“Quan tài của Hám trưởng lão chính là pháp bảo đỉnh cấp tu dưỡng thần hồn. Bây giờ hắn ta đang cưỡng ép áp chế tu vi của Ngô sư đệ xuống, điều này sẽ làm cho thần hồn của Ngô sư đệ bị tổn thương, thế nên mới cần sự phối hợp của chiếc quan tài này.”
Phương Trần a một tiếng:
“Chiếc quan tài này tu dưỡng thần hồn như thế nào?”
Thiệu Tâm Hà nói:
“Trong phương pháp tu hành của Hám trưởng lão, hắn ta cho rằng giấc ngủ là phương pháp trị liệu tốt nhất! Mà trên thế giới này, giấc ngủ đỉnh cao nhất chính là tử vong. Trong trạng thái tử vong, thần hồn của bất kì ai đều sẽ có được cảm giác rất yên ổn. Quan tài Trường miên của hắn ta có thể làm cho người dùng tiến đến gần cảm giác tử vong nhất, làm cho người đó có thể thiếp đi một cách an ổn.”
Phương Trần:
“...”
Hám trưởng lão đúng là hiểu về giấc ngủ dài sau khi chết thật đấy! Thiệu Tâm Hà:
“Nhưng mà, khi bị goii dậy từ quan tài Trường miên, vì giấc ngủ an ổn bất chợt bị đứt đoạn, thế nên người dùng sẽ sinh ra sát ý rất mạnh mẽ. Từ đó cũng có thể đề cao năng lực chiến đấu của người đó.”
Phương Trần:
“...”
Cái tính gắt ngủ bị Hám trưởng lão tận dụng triệt để thật đấy. Sau đó, Phương Trần bỗng hiểu ra. Chẳng trách mà lần trước, khi Hám Vô Miên tấn công Vĩ Thiện, những chiếc đao đó lại bay từ trong quan tài bay ra... Đó là vì hắn ta để cho mấy cái đao này ngủ trong quan tài, sau đó để chúng mang theo cảm giác gắt ngủ đến chém Vĩ Thiện có đúng không? Sau khi cảm giác bất ngờ qua đi, trong lòng Phương Trần bỗng hiểu ra. Hóa ra Ngô Mị sớm đã tu luyện đến tu vi Kim đan rồi! Nhưng do có sự giúp đỡ đè ép của Hám Vô Miên thế nên hắn ta mãi vẫn chưa thể kết đan. Nghĩ tới đây, ánh mắt Phương Trần nhìn Thiệu Tâm Hà biến đổi hoàn toàn. Người ta muốn đột phá kim đan cũng cần sư phụ giúp đè ép tu vi xuống mới làm được. Vậy mà hắn ta có thể dừng mãi ở tu vi Kim đan đỉnh phong nhiều năm như vậy, chỉ dựa vào bản thân thôi mà cũng có thể đè ép tu vi không lên Ngưng Anh một cách nhẹ nhàng như vậy? Thiệu sư huynh này quả là một tên biến thái mà!
Đúng lúc này... Bùm! Cuối cùng vách quan tài cũng không đè ép được nữa, mà nổ tung bắn ra ngoài. Mà lúc này, Ngô Mị chầm chậm dùng cả tay cả chân, chật vật đi từ trong quan tài đi ra. Sau khi leo ra, hắn suy yếu đến mức đứng không vững, trực tiếp ngã xuống nền đất. Sau khi ngã xuống, Ngô Mị bỗng nhiên đứng bật dậy, ngẩng mặt lên trời hét lên giận dữ:
“Ai là người gọi ta khỏi giường? A a a a a a!!!”
Vừa mơia dứt lời, một luồng khí sắc bén như đao mạnh mẽ phóng lên tận trời, sau đó liền hóa thành vô số đao khí, lao thẳng về hướng của tất cả mọi người trong điện... Trong đó có hai luồng khí mạnh nhất phóng về phía của Hám Vô Miên và Dư Bạch Diễm.

Phương Trần thấy thế thì trợn mắt há hốc mồm:
“Thì ra Ngô sư đệ dũng cảm như vậy sao? ”
Thiệu Tâm Hà giải thích:
“Cái chết là sự an ổn vĩnh hằng, hơn nữa bao nhiêu năm nay Ngô sư đệ không được nghỉ ngơi tốt, bây giờ lại còn bị Hám trưởng lão đánh thức, chắc chắn điều đó sẽ làm cho hắn bộc phát rồi!”
Phương Trần hít sâu một hơi. Khi hai người đang trao đổi nói chuyện với nhau, đao khí dùng tốc độ cực kỳ nhanh tiếp cận mọi người trong điện. Nhưng Hám Vô Miên vẫn không hề nhúc nhích, thậm chí ngay cả ánh mắt của hắn ta cũng không hề mở ra. Khi đao khí sắp bay tới nơi, tấm ván của quan tài bỗng quay trở về, thu lại tất cả dao khí, đồng thời phát ra những âm thanh yên bình khiến người nghe muốn trở về giấc mộng. âm thanh này giống như có tiếng nước chảy, lại giống như có tiếng đàn đánh đàn, lại vừa giống như có tiếng chim hót... Mỗi người ở đây đều nghe thấy những âm thanh khác nhau. Nhưng tất cả mọi người đều có một cùng một cảm giác là muốn ngủ...
Phương Trần thấy thế, đồng tử của hắn mở to kinh ngạc, sắc mặt tỏ ra kinh hãi. Cái quan tài này còn có chức năng giúp ngủ ngon à?! Rầm! Cuối cùng, Hám Vô Miên trực tiếp đưa tay ấn tấm ván quan tài trở về chỗ cũ! Mà đồng thời khi tấm ván quan tài rơi xuống, một luồng đao khí khác bay về phía Dư Bạch Diễm. Nhưng nếu như khi nãy Hám Vô Miên không động đậy gì cả, vậy thì tất nhiên Dư Bạch Diễm chắc chắn cũng không bao giờ động đậy. Hắn ta vẫn tiếp tục uống trà một cách chậm rãi. Chỉ thấy, Tiểu Chích ngoan ngoãn tiến lên, thay Dư Bạch Diễm đánh luồng đao khí đi nơi khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận