Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 17 - Tan Đàn Xẻ Nghé

Khi còn bé Khương Ngưng Y thường đến nghe Hoa Kỳ Dung đàn tấu đàn tranh, nghe xong một khúc tâm thần an bình, gột rửa mệt mỏi!
Nhưng nàng bởi vì trước sau luôn được trưởng bối trong môn gửi gắm kì vọng, cuộc sống ngoại trừ tu luyện ra thì căn bản không còn thời gian tự học đàn tranh, sau cùng, chỉ có thể hi vọng vị hôn phu tương lai biết đánh đàn…
Thời điểm Khương Ngưng Y đi đến Lăng Vân Phong đúng lúc chạm mặt Lăng Uyển Nhi, sau khi trông thấy Khương Ngưng Y nàng lập tức vui vẻ kêu to.
“Sư tỷ!”
Khương Ngưng Y ngạc nhiên hỏi:
“Uyển Nhi, tại sao ngươi lại ở đây?”
Lăng Uyển Nhi hào hứng nói, trên gương mặt nhỏ nhắn mang nét đắc ý:
“Ta tới lấy đan dược cho Tiêu Thanh ca ca, còn nữa sư tỷ, ta nói cho tỷ một tin tốt!”
Khương Ngưng Y hỏi:
“Tin tốt gì?”
Lăng Uyển Nhi không nói thẳng, ngược lại thừa nước đục thả câu, nói:
“Sư tỷ có biết Âm Lâm không?”
Khương Ngưng Y gật đầu:
“Biết, đây không phải trận pháp Hoa trưởng lão thiết lập để tìm kiếm tri âm sao?”
Hoa Kỳ Dung vì tìm kiếm tri âm trong tông môn mà bố trí Âm Lâm, người thông qua Âm Lâm có thể yêu cầu Hoa Kỳ Dung đưa đan dược.
Chỉ cần là đan dược nàng biết luyện chế, bất kì loại nào cũng được!
Thời điểm tin tức vừa ra, các phong chủ Đạm Nhiên Tông đều kích động không thôi, dù không biết đàn tranh cũng đến đây thử sức, dù sao không có trừng phạt, họ không có việc gì liền bắt đệ tử ôm đàn tranh tới đây thử vận khí, ai thông qua còn được phong chủ khen thưởng.
Thấy Lăng Vân Phong đâu đâu cũng là người, Hoa Kỳ Dung lúc này ý thức được ý tưởng muốn dựa vào Âm Lâm tìm tri âm của mình không ổn, vì thế cũng không muốn dùng Âm Lâm nữa.
Nhưng thu hồi pháp trận quá mức rườm rà, còn không bằng để nó ở rừng trúc xem như trang trí, thế nên nàng đặt ra quy củ mới.
Nếu không thông qua Âm Lâm, không chỉ sẽ bị rừng trúc đánh đòn mà còn bị cởi sạch sẽ treo ở Lăng Vân Phong ba ngày!
Đừng nói học đàn tranh đa phần là nữ đệ tử, nghe thấy phải cởi sạch sẽ đã sợ đến hoa dung thất sắc, mà nam đệ tử cũng không muốn đại điểu tung bay!
Lần này, người vượt ải cũng tan đàn xẻ nghé!
“Đúng vậy!”
Lăng Uyển Nhi gật đầu, hưng phấn nói:
“Tin tốt này của ta có liên quan đến Âm Lâm.”
“Ồ?”
“Tỷ biết không? Vừa nãy tên Phương Trần ở ngoại môn mang đàn tranh đến trả cho Hoa trưởng lão, ta không biết hắn lấy được từ đâu, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn liền biết, hắn khẳng định mưu đồ làm loạn, thế nên ta liền tương kế tựu kế, nói dối dẫn hắn đi gặp Hoa trưởng lão, sau đó dẫn hắn vào Âm Lâm!”
Lúc này Lăng Uyển Nhi thấy Khương Ngưng Y không nói gì thêm bèn vào thẳng chủ đề chính, cười chế giễu:
“Chúng ta cứ đợi đến lúc hắn xấu hổ đi!”

Sau khi nghe xong, Khương Ngưng Y hoa dung thất sắc, gấp giọng nói:
“Uyển Nhi, sao ngươi có thể đối xử với Phương sư huynh như vậy?”
Giờ phút này nàng rốt cuộc hiểu được, vì sao Phương sư huynh vô duyên vô cớ ôm đàn tranh, thì ra là để trả cho Hoa trưởng lão.
Nhưng nàng không ngờ tới Phương Trần lại bị Lăng Uyển Nhi mai phục hãm hại.
Nếu quả thật xảy ra chuyện bị cởi sạch trói lại, Phương sư huynh chẳng phải sẽ mất hết thể diện sao?
“Sư tỷ, vì sao ta không được làm thế? À ta biết rồi, có phải tỷ cảm thấy ta báo thù quá trớn rồi không?”
Lăng Uyển Nhi vội giải thích:
“Nhưng ta không làm hắn bị thương, nhiều lắm chỉ để cho hắn mất mặt, chịu chút giáo huấn mà thôi!”
Nàng cảm thấy có chút ủy khuất, tại sao Phương Trần bình thường làm mưa làm gió, bắt nạt Tiêu Thanh, sư tỷ cũng đâu quan tâm! Hiện tại mình chỉ mới cho hắn nếm chút mùi vị đã chọc sư tỷ tức giận?
Khương Ngưng Y biết Lăng Uyển Nhi hiểu lầm nguyên nhân mình tức giận, nhưng nàng lo lắng cho Phương Trần, không kịp giải thích đã thẳng hướng đến rừng trúc:
“Ai nha, ngươi...Được rồi, ngươi tự đi hỏi Tiêu sư đệ, ta đi cứu người trước!”
Thấy Khương Ngưng Y ngự phi kiếm, hóa thành kiếm quang bay đi, không để ý chút nào đến quy định cấm ngự kiếm bên trong Lăng Vân Phong, Lăng Uyển Nhi sợ hãi kêu lên:
“Sư tỷ…”
Nói xong nàng cũng vội theo sau Khương Ngưng Y.
Thời điểm Khương Ngưng Y vội vã vọt đến đỉnh núi, không thấy Phương Trần bị Âm Lâm ép buộc lột sạch y phục mà chỉ trông thấy một đám sư tỷ Lăng Vân Phong ngày thường kiều mị động lòng người nay hai mắt lại phiếm hồng, đau lòng khóc thút thít…
Lăng Uyển Nhi chạy theo sau thấy tình hình như thế càng trợn mắt há hốc mồm…
Đây là chuyện gì?
Đúng lúc này, bên trong Âm Lâm, nghe như than khóc, huyền âm này lúc nhanh lúc chậm, lúc trầm lúc bổng, giai điệu âm u hiu quạnh khiến người nghe rung động trong lòng, chỉ cảm thấy tình nồng ý cắt!
Đến Khương Ngưng Y cùng Lâm Uyển Nhi khi nghe cũng cảm thấy thân thể mềm mại bỗng cứng đờ, trong mắt vô thức hiện lên vẻ bi thương, giống như trông thấy một đôi nam nữ yêu nhau say đắm lại bị ép buộc phải chia lìa, bình rơi trâm vỡ, nam tử tinh thần buồn bã, nữ tử lấy nước mắt rửa mặt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận