Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 531 - Nghe Lén

Phương Trần vừa nghe vậy thì hắn ta liền nhạy cảm nhận ra được điều gì đó không đúng lắm ở đây. Không phải mới cách đây một khoảng thời gian ngắn, Hoa trưởng lão còn luôn miệng oán trách về sư tổ hay sao? Hôm nay làm sao thế? Chẳng nhẽ nàng ấy nhận được cái gì đó tốt rồi hay sao? Lăng Tu Nguyên ngồi cạnh Lăng Uyển Nhi, hắn ta cảm nhận được ánh mắt của Phương Trần cứ quét khắp nơi thì khóe miệng nhếch lên.
“Cha, cẩn thận một chút, đừng lộ liễu quá…”
Lúc này, Lăng Uyển Nhi âm thầm kéo nhẹ góc áo của Lăng Tu Nguyên, khuôn mặt nàng tràn đầy vẻ căng thẳng. Phụ thân nàng nói do mỏ quặng khó khăn lắm mới có kì nghỉ, thế nên hắn ta muốn đi vào đây để xem một chút, tăng tầm hiểu biết, để xem những người đến đây tỉ thí lợi hại đến mức nào. Vì thể thỏa mãn nguyện vọng của phụ thân, Lăng Uyển Nhi chỉ đành cầu xin sư phụ của mình, tìm một cách nào đó để giúp cho phụ thân có thể vào đây. Nhưng mà Lăng Uyển Nhi cũng cảm thấy rất kì lạ. Vì sao dạo gần đây mỏ quặng cứ được nghỉ phép hoài vậy? LĂng Tu Nguyên cảm nhận được sự căng thẳng của Lăng Uyển Nhi thì cười ấm áp nói:
“Được rồi, cha sẽ chú ý cẩn thận mà.”
Lăng Uyển Nhi lại nói với vẻ hưng phấn:
“Đúng rồi, cha à, hôm nay lúc ta ngủ dậy, ta cảm thấy hình như ta sắp lên tu vi trúc cơ rồi. Sư phụ nói rất có khả năng ta chính là thiên đạo trúc cơ. Nếu như thật sự là như vậy thì ta có thể giống với Tiêu Thanh ca ca rồi!”
Lăng Tu Nguyên nhất thời giật mình vui mừng nói:
“Giỏi quá. Con gái ta quả nhiên là giỏi hơn ta rất nhiều rồi. Đao cơ của cha không tốt lắm, một nửa là địa đạo, một nửa là nhân đạo. Mấy vị tiền bối kim đan kì trong mỏ quặng nói đó là do căn cơ của ta không đủ thâm hậu, vậy nên mới dẫn đến tình huống như thế này! Chính vì thế nên Uyển Nhi à, ngươi phải tập trung luyện những thứ cơ bản cho tốt, có biết không? Có như thế thì ngươi mới có thể giống như Tiêu Thanh ca ca của ngươi được chứ.”
Lăng Uyển Nhi gật đầu thật mạnh:
“Dạ!”
Phương Trần vẫn luôn ngồi nghe lén nãy giờ, vậy nên hắn nghe hết những lời mà Lăng Tu Nguyên nói thu hết vào trong tai. Sau khi nghe xong, hắn vô thức chép chép miệng. Trúc Cơ thật sự của Lăng Tu Nguyên vừa không phải nhân đạo, mà cũng chẳng phải địa đạo nha… Mà cái việc lừa gạt con gái như này cũng chẳng phải việc gì tốt lành mà con người nên làm nha. Đúng là một tên đại năng gian xảo mà!
Vào đúng lúc này, Lăng Tu Nguyên quay đầu một cái không biết là vô tình hay cố ý, hắn ta cười híp mắt lại nhìn về phía Phương Trần. Phương Trần thấy vậy thì kinh ngạc giật mình. Chắc là không đến mức đến mấy cái này mà sư tổ cũng nghe thấy đâu nhỉ? Khương Ngưng Y cũng bị dọa cho giật mình, nàng vội vàng ngồi thẳng lại. Cả hai người đều giống như học sinh lén lút nói chuyện riêng trong giờ học bị thầy cô bắt tại trận vậy. Lăng Tu Nguyên nhìn Phương Trần một cái rồi thu hồi tầm mắt lại rồi truyền âm nói:
“Quan tâm đến ta ít thôi, đừng có nhìn về phía bên này suốt như thế nữa. Ta không muốn thu hút sự chú ý, có biết chưa?”
Phương Trần truyền âm nói:
“Vâng, thưa sư tổ! Nhưng mà không phải do ta hiếu kì muốn dò xét đờ tư của ngươi đâu. Thật sự là do ngươi giống như đom đóm sáng trong đêm vậy, chiếu sáng cả thế gian này. Thế nên ta không thể không bị ngươi thu hút, cũng không kìm được mà bị ngươi thu hút.”
“Cút đi!”
“Dạ vâng.”
Lăng Tu Nguyên tiếp tục nói:
“Rất nhiều năm rồi ta không được xem bách phong tỉ thí. Chắc là cũng phải gần mười năm rồi. Lần này ta đặc biệt đến đây là vì ngươi đó. Ngươi phải chuẩn bị cho tốt có biết chưa?”
Phương Trần mới nghe vậy thì cảm thấy cực kì cảm động. Sau đó hắn cẩn thận suy nghĩ một chút thì bỗng nhiên không thấy cảm động nữa. Con mẹ nó chứ, bách phong tỉ thí không phải là mỗi mười năm mới diễn ra một lần hay sao? Lăng Tu Nguyên lại nói tiếp:
“Lần này ta từ Đức Thánh tông trở vể nhận được một đám yêu thú và thiên ma. Nếu như lần này ngươi lên thang trời không tốt, vậy thì không có phần của ngươi đâu.”
Phương Trần vừa nghe vậy thì liền bày ra một vẻ mặt cực kì nghiêm chỉnh:
“Ta nhất đinh sẽ phá vỡ kỷ lục của tông môn chúng ta, đem vinh quang về cho Xích Tôn sơn. Đến lúc đó, chắc chắn tiên tổ sẽ giao cho ta quyền lợi được chọn lựa thiên ma mà có đúng không?”
Lăng Tu Nguyên chầm chậm nói:
“Ngươi cứ ngồi đó mà khoác lác đi, nhưng đừng có lôi tiên tổ vào đây. Hắn ta ở trên trời sẽ cảm thấy đen đủi đấy.”
Phương Trần nhìn thấy Lăng Tu Nguyên uyển chuyển từ chối yêu cầu của mình thì nhất thời ngậm mồm không nói gì nữa. Bởi vì đã nhận được lời cảnh cáo của Lăng Tu Nguyên, vậy nên thời gian sau đó, Phương Trần ngoan ngoãn ngồi nói chuyện câu được câu chăng với Khương Ngưng Y. Một lát sau. Ong! Ong! Ong!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận