Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 331 - Quay Về

"Được rồi, chúng ta đi thôi."
Phương Trần gật đầu:
"Được!"
Sau đó, Lăng Tu Nguyên và Phương Trần trở về núi Xích Tôn một chuyến, mang theo Dực Hung.
Ở núi Xích Tôn, Lăng Tu Nguyên để Phương Trần lấy ra bảo thuyền Lưu Kim của hắn.
Phương Trần khó hiểu:
"Tổ sư, không phải chúng ta phất phất tay là qua tới sao?"
Lăng Tu Nguyên lắc đầu nói:
"Chúng ta bay một đoạn đường trước, trên đường ta muốn nói một chút chuyện về Tổ Huyết thạch với ngươi."
"Đi..."
Phương Trần đành phải gật đầu.
Sau đó, ba người ngồi bảo thuyền, phóng lên tận trời.
Sau khi lên thuyền, Lăng Tu Nguyên hỏi:
"Trước đó có phải ngươi đạt được một viên Tổ Huyết thạch từ động phủ Cửu Trảo không?"
"Đúng!"
Phương Trần gật đầu.
Lăng Tu Nguyên hỏi:
"Ta thấy khí tức của Dực Hung không khác gì trước đó, ngươi còn chưa có cho Dực Hung dùng à?"
Phương Trần và Dực Hung liếc nhau, ách một tiếng, không thể không biết xấu hổ nói Tổ Huyết thạch đã quyết định lưu lại cho mình, chỉ có thể ừ một tiếng.
Lăng Tu Nguyên nói:
"Ta biết các ngươi thành công rời khỏi động phủ Cửu Trảo, chắc hẳn ngươi cũng chuẩn bị đưa Tổ Huyết thạch cho Dực Hung sử dụng."
"Nhưng mà, ngươi giữ lại cho mình trước, đừng cho hắn."

Phương Trần ngẩn người:
"Hả?”
Hắn giật mình, chẳng nhẽ bây giờ sư tổ và hắn đã hiểu nhau đến mức tâm linh tương thông rồi hay sao? Lăng Tu Nguyên đột nhiên nhìn về phía Dực Hung:
“Dực Hung, ngươi có cảm thấy ta đang tự làm theo ý mình, làm cho ngươi cảm thấy bất mãn hay không? Ngươi có thể nói thật, không sao cả!”
Dực Hung đứng một bên lắc đầu, vẻ mặt hắn lộ ra vài phần ngạo nghễ:
“Trước đây Trần ca đã định đưa cho ta, nhưng ta đã từ chối từ lâu rồi! Ta thân là đế phẩm huyết mạch, là một trong những thứ trân quý nhất trên đời này, vậy thì làm sao mà ta có thể tham lam chút bảo vật bé nhỏ đó được? Hơn nữa, Tổ Huyết Thạch là do một mình Trần ca lấy được, ta không lấy đồ bố thí như vậy đâu.”
Lăng Tu Nguyên tỏ vẻ tán thưởng:
“Không tồi. Quả nhiên không hổ danh ngươi là Huyết mạch đế phẩm duy nhất trong 108 bào thai. Nếu ngươi đã sớm quyết định không chấp nhận Tổ Huyết Thạch, vậy thì cũng có nghĩa là ngươi không có bất mãn gì trong lòng cả. Thế thì ta cũng không cần bồi thường gì chp ngươi nữa hết.”
Dực Hung:
“?”
Hắn nhanh chóng chạy đến bên cạch Lăng Tu Nguyên, bàn tay hổ của hắn kéo kéo y phục của đối phương:
"Tổ sư, ngươi tự làm theo ý mình như vậy làm ta rất tức giận, trong lòng ta cực kì thống hận. Ngươi mau mau bồi thường cho ta đi.”
Lăng Tu Nguyên xua xua tay:
“Câm mồm.”
Dực Hung bị cấm khẩu. Tâm trạng của Dực Hung chưa kịp trở nên kích động thì Lăng Tu Nguyên đã lấy ra một bao linh trà đưa cho Dực Hung:
“Đây là lấy từ Trọng Vân Phong tới đây đấy.”
Tất cả mọi bi phẫn và tủi thân của Dực Hung biến mất trong phút chốc. Trên mặt hắn tỏ vẻ cực kì hài lòng, hắn ngậm lấy linh trà im lặng rời đi...Lăng Tu Nguyên nói với Phương Trần:
“Tổ huyết thạch chính là thứ cần thiết để đột phá Thần thể thượng cổ. Khi ngươi đột phá từ thần thể của Hóa Thần kì cần 9 cái Tổ Huyết thạch dùng để phụ trợ. Đây cũng là lí do ta cho ngươi đến Thương Long sơn để lịch luyện!”
Phương Trần sững sờ, hắn hoảng sợ nói:
“Cái gì? Hóa ra chuyện ta đến động Cửu Trảo cũng là chuyện mà ngươi đã nắm trong lòng bàn tay hay sao?”
“Ta cũng không tài giỏi đến vậy đâu.”
Lăng Tu Nguyên nói:
"Trước kia ta nghĩ để cho ngươi và Dực Hung đến Thương Long sơn mạch. Với năng lực của hai ngươi thì chuyện có thể đột phá Long Khẩu nhai, tiến vào bên trong Thương Long sơn mạch là chuyện hết sức dễ dàng. Đợi các ngươi đến đây, chắc chắn bọn Thao Tích sẽ chú ý đến huyết mạch đế phẩm của Dực Hung. Lúc đó chắc chắn bọn chúng sẽ để cho Dực Hung tiến vào đó lịch luyện với giới hạn tu vi là Trúc cơ. Với tình cảm của ngươi và Dực Hung và cả sự ép buộc của Thao Tích và Thủ Sơn, chắc chắn ngươi cũng sẽ không để cho hắn tiến vào một mình, mà cả hai ngươi sẽ cùng đi. Mặc dù Cửu Trảo có thể hồi sinh, nhưng ta nghĩ ngươi và Dực Hung vẫn có thể đánh thắng hắn. Đến lúc đó các ngươi cũng sẽ có thể tự lấy được Tổ huyết thạch!”
Phương Trần bừng tỉnh. Hóa ra là thế! Lăng Tu Nguyên nói:
“Nhưng ta cũng không có hy vọng lắm với chuyện bên trong Thương Long sơn mạch có Tổ Huyết Thạch. Vị trí của Thương Long sơn mạch rất đặc thù. Ta là tổ sư của Đạm Nhiên tông, nếu ta cũng tính kế Đức Thánh Tông thì sẽ bị tu sĩ trong thiên hạ phỉ nhổ mất. Cho nên, nếu ngươi có thể tự lấy Tổ huyết thạch bằng chính sức mình thì mọi chuyện sẽ đều ổn, nếu không lấy được thì cũng không sao! Nhưng ngươi cũng không hề khiến ta thất vọng! Nhưng cũng không ngờ chuyện này lại có kết cục y như ta mong muốn. Cuối cùng ngươi cũng lấy được Tổe huyết thạch. Nhưng quá trình lại sảy ra nhiều chuyện ta không ngờ đến. Ví dụ như chuyện ngươi và Dực Hung tự mình tìm đến. Cả chuyện ngươi và Dực Hung không hề cần khổ chiến, ngươi chỉ cần dùng 1 rìu là giải quyết xong Cửu Trảo. Còn cả chuyện người mà Thương Long sơn mạch công nhận...ừm, nên là yêu mà Thương Long sơn mạch công nhận không ngờ lại là ngươi...Đây đều là những chuyện ta không ngờ đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận