Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 132 - Bái Kiến Lăng Sư Tổ

Nhưng mà cuối cùng nàng cũng vẫn nhịn lửa giận xuống, mỉm cười nói:
“Vậy để đệ tử đi cùng với ngươi đến chỗ của Lâm Vân Hạc trưởng lão để điều tra xác cuat yêu thú vậy!”
"Thế chúng ta đi thôi, nhân tiện ta cũng muốn qua xem Uyển Nhi chép dược kinh đến đâu rồi!”
Lăng Tu Nguyên gỡ bỏ trận pháp cách âm, định rời đi. Thì đúng lúc này.
“Hoa trưởng lão! Có việc gấp!”
Giọng của Tiểu Bồng vọng vào từ bên ngoài Ám lâm. Hoa Kì Dung lập tức quay qua nhìn Lăng Tu Nguyên, muốn xin chỉ thị của hắn. Lăng Tu Nguyên gật đầu, giọng nói tỏ ra cực kì nhàn nhã:
“Không sao cả, ngươi để nàng nói đi. Ta cũng không gấp, cứ từ từ!”
Hoa Kì Dung nghe thế liền cất giọng nói:
"Ngươi không cần vào đây đâu, cứ nói luôn đi!”
“Lâm trưởng lão truyền tin cho ngươi, nói rằng gia chủ Phương gia Phương Cửu Đỉnh cùng phu nhân bị thương do ma khí nhập thể, hy vọng ngươi có thể nhanh chóng qua đó giúp bọn hắn trị thương!”
Tiểu Bồng cao giọng nói.
"Được!”
Hoa Kì Dung gật đầu, sau đó nàng lẩm bẩm nói:
“Phương Cửu Đỉnh? Đây không phải là phụ thân của Phương Trần hay sao? Tại sao hắn lại bị ma khí nhập thể?”
Sắc mặt của Lăng Tu Nguyên lập tức biến đổi, hắn đứng bật dậy:
"Đi xem thử đi!”
Nói xong, hắn phất tay một cái...Chỉ trong chớp mắt hai người bọn hắn đã đến Ánh quang hồ sơn. Hoa Kì Dung ngơ người. Có cần gấp gáp đến vậy không?
"Đi gõ cửa đi!”
Lăng Tu Nguyên đứng trước mặt Hoa Kì Dung, chầm chậm nói.
"Vâng!”
Hoa Kì Dung giống như người trong mộng mới tỉnh dậy, vội vàng bước lên phía trước gõ cửa. Lâm Vân Hạc bước ra mở cửa, khi hắn nhìn thấy Hoa Kì Dung, đang định mời đối phương vào trong thì đột nhiên phát hiện ra Lăng Tu Nguyên. Sắc mặt của hắn lập tức đại biến, vội vàng chắp tay hành lễ:
"Đệ tử bái kiến Lăng sư tổ!”
Lâm Vân Hạc rất hiếm khi gặp sư tổ, nhưng Lăng Tu Nguyên là một ngoại lệ! Bởi vì khi Lăng Uyển Nhi mới nhập môn, Lăng Tu Nguyên còn cố ý đến tìm hắn tâm sự nói chuyện...
“Không cần đa lễ, Phương Cửu Đỉnh đang ở đâu?”
Lăng Tu Nguyên nói.
"Hắn đang ở bên trong. Xin hỏi sư tổ, có chuyện gì rồi sao?”
Lâm Vân Hạc ngẩn người.
“Sư tổ đến đây để giúp Phương gia chủ tra việc ma khí nhập thể!”
Hoa Kì Dung giải thích thay.
“Cái gì cơ?”
Lâm Vân Hạc kinh ngạc. Trừ những việc liên quan đến sinh tử tồn vong của Đạm Nhiên tông, còn lại những việc khác làm sao có thể mời được nhân vật tầm cỡ như Lăng Tu Nguyên cơ chứ. Thế mà tại sao chỉ việc Phương Cửu Đỉnh bị ma khí nhập thể thôi lại có thể mời được vị đại phật tổ này đến đây vậy?
“Không cần phải kinh ngạc đến vậy đâu. Phương Trần chính là giường cột của Đạm Nhiên tông, cũng tính là một nửa đồ đệ của ta. Giờ phụ thân hắn sảy ra chuyện, tất nhiên ta phải đến xem sao rồi. Đưa ta qua đó đi!”
Lăng Tu Nguyên bình tĩnh nói. Lần này Lâm Vân Hạc đứng hình thật rồi. Một...một nửa là đồ đệ? Phương Trần lợi hại đến vậy luôn à??? Lâm Vân Hạc bị dọa đến cứng người, ngơ ngác dẫn Lăng Tu Nguyên đến trước mặt Phương Cửu Đỉnh. Sau khi giới thiệu thân phận của Lăng Tu Nguyên, sắc mặt của Phương Cửu Đỉnh và Dư Tú cũng biến sắc, hai người kinh hãi nói:
"Cái gì?!”
Tin tức này đến quá bất ngờ! Ai cũng không ngờ được người phía sau lưng Phương Trần lại là nhân vật đã đạt đến đỉnh phong của thế giới như thế này!
“Hai vị không cần kinh ngạc. Việc cấp bách nhất bây giờ chính là để ta xem xem vấn đề về ma khí trong cơ thể hai vị thì hơn.”
Lăng Tu Nguyên mỉm cười. Hoa Kì Dung cũng nói:
"Y thuật và kĩ thuật luyện đan dược của Lăng sư tổ là đỉnh cao nhất ở Đạm Nhiên tông đấy! Có Lăng sư tổ ở đây kiểm tra giúp hai ngươi, có lẽ Phương Trần cũng sẽ yên tâm hơn!”
Đứng trước mặt nhìn Lăng Tu Nguyên, Phương Cửu Đỉnh kinh ngạc đến nỗi lời nói cũng không nói được hoàn chỉnh. Cũng may còn có Ôn Tú bình tĩnh hơn một chút, nàng cười nói:
"Lăng sư tổ, vậy thì làm phiền ngươi kiểm tra giúp vãn bối rồi!”
“Không phiền!”
Lăng Tu Nguyên nhẹ giọng đáp, sau đó hắn không chờ mọi người đáp lại mà phất tay một cái. Một luồng ma khí màu tím đậm đi ra từ cơ thể của Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú. Sau đó, Lăng Tu Nguyên nghe thấy bên tai truyền đến tiếng rít oán độc, hắn nhẹ nhàng...Rắc! Ma khí bị bóp nát!
“Phụt!”
Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú phun ra một ngụm máu. Lăng Tu Nguyên lấy ra một bình đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra,
"Uống vào là ổn!”
“Đa tạ Lăng sư tổ!”
Khóe miệng của Phương Cửu Đỉnh và Ôn Tú vẫn còn vương máu tươi, hai người ngơ ngác lẩm bẩm. Lăng Tu Nguyên chỉ tốn vài giây đã có thể giải quyết xong ma khí làm bọn họ đau đầu nhức óc...Sự chênh lệch này cũng lớn quá rồi! Lâm Vân Hạc đứng một bên cũng chưa kịp thay đổi cảm xúc trên mặt...Hắn còn đang mải kinh ngạc và ngơ ngác về chuyện Phương Trần có Lăng Tu Nguyên chống lưng. Kết quả vừa quay đầu lại thì đã thấy bọn hắn được rút ma khí ra khỏi cơ thể, nôn ra máu, uống thuốc, tất cả đã kết thúc xong rồi. Giờ khắc này, Lâm Vân Hạc lại rơi vào sự kinh ngạc và ngơ ngác khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận