Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 403 - Ta Sẽ Không

Lúc hắn bắt đầu thu nạp lực lượng của Hàn Phong Thiên Ma, da của hắn phồng lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, từng sợi ma khí bay ra ngoài từ đỉnh đầu hắn, mang theo băng hàn và cuồng phong vô tận
Dực Hung thấy thế, bèn lập tức điều khiển bảo thuyền Lưu Kim chạy tới chỗ không người, không thể để tu sĩ nhìn thấy Trần ca thôn phệ thiên ma thành thạo như thế!
Nhất Thiên Tam nhìn Dực Hung thao túng bảo thuyền, mở miệng dò hỏi:
"Có gì cần ta giúp đỡ không?"
Dực Hung sững sờ, chợt lộ ra nét mừng, hỏi:
"Ngươi sẽ giúp sao?"
Nhất Thiên Tam đàng hoàng nói:
"Ta sẽ không."
Dực Hung xụ mặt xuống:
"Vậy ngươi còn hỏi làm gì?"
Nhất Thiên Tam nói:
"Ta sợ ta không giúp đỡ, ngươi sẽ không vui vẻ."
Dực Hung:
"..."
Một lát sau.
Trên bảo thuyền màu vàng óng, một con hổ màu trắng đen treo một nhánh cây lên...
...
Thời khắc này, Phương Trần đang chú tâm thôn phệ Hàn Phong Thiên Ma.
Hàn Phong Thiên Ma dù cho bị Phương Trần ngược đãi thảm hơn,nnhưng lạc đà gầy thủy chung vẫn lớn hơn ngựa.
Người ta năm đó thủy chung vẫn là Thiern Ma Độ Kiếp kỳ!
Nếu Phương Trần không đặt toàn bộ tâm trí vào thì rất khó hấp thu.
Tuy nhiên, trong lúc hấp thu Hàn Phong Thiên Ma, Phương Trần đã không để ý tới động tĩnh bên ngoài.
Lúc này, nếu mà có người tập kích Phương Trần, Phương Trần thật sự chỉ có thể bất đắc dĩ sống lại.
Nhưng Phương Trần ngẫm nghĩ, lựa chọn tin tưởng Dực Hung!
Tuy con hàng này ngày thường không đáng tin cậy, nhưng thời khắc nguy cấp như thế này, hắn khẳng định sẽ hữu dụng!

Lúc Phương Trần bắt đầu hấp thu lực lượng của Hàn Phong Thiên Ma hắn có thể rõ ràng cảm giác được đối phương đang kháng cự.
Từ khi Phương Trần đi vào thế giới này, Hàn Phong Thiên Ma là con Thiên Ma còn sống cường đại nhất hắn gặp được.
Lần này, Phương Trần xem như lĩnh giáo độ khó chơi của đối phương!
Mặc dù có Kiên Tâm Vô Thượng Thôn Ma Thuật trợ lực, nhưng vẫn không cách nào coi nhẹ sự chống cự ngoan cường của Hàn Phong Thiên Ma.
Sau khi Phương Trần thu nạp Hàn Phong Thiên Ma giống như kéo tơ một lát, hắn không khỏi cảm thấy đau đầu.
Cứ hút theo cách này, không tốn thời gian hai tháng là không giải quyết được gì!
Đúng lúc này.
Trong lòng Phương Trần đột nhiên khẽ động.
Chờ chút!
Vừa rồi khi kiếp lực của mình xuất hiện, Hàn Phong Thiên Ma rõ ràng cho thấy tốc độ đầu hàng siêu việt người thường.
Vậy bây giờ nếu để cho kiếp lực hỗ trợ, Hàn Phong Thiên Ma không phải là sẽ ngoan ngoãn dâng lên nhục thể ngon lành của mình?
Nghĩ tới đây, Phương Trần lập tức dẫn kiếp lực ra.
Lúc kiếp lực bay lên, Phương Trần có thể rõ ràng cảm giác được, Hàn Phong Thiên Ma lập tức lắng lại, không chống cự nữa, ngược lại lộ ra vẻ cung kính.
Thấy thế, Phương Trần mừng rỡ,lập tức bắt đầu thôn phệ, lần này Hàn Phong Thiên Ma không chống cự nữa mà mặc hắn muốn làm gì thì làm...
Đồng thời, nghi ngờ trong lòng không càng đậm...
Không lẽ sư phụ thật sự là lãnh tụ của Thiên Ma?
Một người có phương pháp tu luyện giống ma đạo, trạng thái tinh thần giống ma đạo, ma đạo thuần chính nhất cũng thần phục hắn, như vậy thân phận của người này sẽ rất khó giải thích...
Hai ngày sau.
Dù cho Hàn Phong Thiên Ma tùy ý Phương Trần hấp thu, nhưng Phương Trần vẫn hao tốn lượng lớn thời gian.
Giờ phút này, lực lượng của Hàn Phong Thiên Ma rốt cục đều bị hắn hấp thu.
Sau khi hấp thu tất cả lực lượng, toàn thân Phương Trần đều có dấu hiệu căng nứt, đây là vì bỗng nhiên thu nạp quá nhiều lực lượng.
Hắn từ từ mở mắt, đôi mắt tràn đầy tia sáng đen, khuôn mặt giống như dãi dầu sương gió.
Phương Trần lau mặt, quét đi băng sương trên mặt.
"Trần ca, thế nào?"
Sau khi Phương Trần mở to mắt, Dực Hung nắm lấy Nhất Thiên Tam, cẩn thận từng li từng tí chọc chọc Phương Trần từ cự ly xa, thăm dò hỏi.
"Cũng không tệ lắm."
Phương Trần khẽ vuốt cằm, chợt nhìn lướt qua bốn phía, mới phát hiện giờ phút này họ cũng không phải đang trên đường trở về Đạm Nhiên tông, mà ở trong một mảnh núi rừng, bảo thuyền Lưu Kim thì dừng sát ở bên cạnh vách núi.
Còn màu vàng bên ngoài bảo thuyềnLưu Kim sớm đã biến mất không thấy gì nữa, ngược lại biến thành màu xanh lục.
Đây là trận pháp bảo hộ của bảo thuyền!
Trong hoàn cảnh khác biệt, bảo thuyền sẽ tự thích ứng biến đổi màu sắc giống như tắc kè hoa.
Phương Trần khẽ gật đầu.
Quả nhiên, Dực Hung rất đáng tin!
Kết quả, Phương Trần nhìn ra bên ngoài, lập tức phát hiện vài con hổ cái màu tím cùng với một con hổ đực Kim Đan kỳ đang thỏa mãn lại lười biếng nằm trên mặt đất, phía bên ngoài xa hơn là một con hổ yêu Trúc Cơ đang tiềm tàng trong bóng tối, đề phòng bảo vệ.
Con hổ đực Kim Đan kỳ này có kích cỡ lớn hơn những hổ yêu khác, vừa nhìn đã biết là Hổ Vương.
Nhưng mà, hiện tại con hổ đực này lại nằm ở bên cạnh...
Rất hiển nhiên, Dực Hung không biết đi đâu chiếm lĩnh một bầy hổ, để cho bọn nó tới bảo hộ Phương Trần!
Phương Trần:
"..."
Tên Dực Hung này thật đáng tin.
Chỉ là mấy con hổ cái và hổ đực có vẻ hơi lười biếng này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận