Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 31 - Không Còn Sức Mạnh

Chuyện này, con mẹ nó thuật trị liệu kiểu gì vậy?
Chất lượng tốt đến như vậy sao?
Phương Trần không khỏi cười khổ khi nhìn thấy yêu hổ không bị thương chút nào, lại nhìn lại mình đã vô cùng suy yếu sau khi thi triển Hỏa Sát Vương.
Xong đời rồi! Lần này thật sự xong đời.
Trong lòng Phương Trần rất khó chịu. Mà yêu hổ sắp lấy được thắng lợi cũng dễ chịu chút nào. Lần này, hắn dùng một lá bài tẩy cực kỳ trọng yếu.
Hiện giờ, dù có thể luyện hóa Phương Trần, nhưng hắn có thể thuận lợi còn sống chạy khỏi Đạm Nhiên tông hay không cũng khó mà nói.

"Nhìn khí tức của ngươi, hẳn là ngươi vừa Trúc Cơ không lâu đúng chứ? Đến cùng vẫn hơi yếu một chút!"
"Nếu là lại cho ngươi thời gian nửa tháng củng cố tu vi cùng với công pháp này của ngươi, ta cũng không dám xác định ta đánh thắng được ngươi hay không!"
Yêu hổ nhìn chằm chằm Phương Trần nói ra.
Dù giờ phút này Phương Trần vô cùng suy yếu, nhưng hắn cũng không dám lỗ mãng.
Lúc này hắn đang tập trung lực lượng từ âm Dương lô, hắn quyết định dùng trận pháp luyện hóa Phương Trần!
Hắn phải dùng phương pháp ổn thỏa nhất giải quyết Phương Trần, Thiên Đạo Trúc Cơ thiếu chút nữa đã khiến cho hắn chết ở chỗ này!
Phương Trần cảm thụ được linh lực nóng rực xung quanh bắt đầu đè ép tới, thậm chí ảnh hưởng đến việc mình điều tức thì tức giận cười lên.
"Ta đã thành bộ dạng này, ngươi còn dùng thủ đoạn?"
"Ngươi sợ sệt như thế, thật sự là Hổ tộc sao?"
Yêu hổ trả lời rất thật lòng
"Ta chỉ sợ ngươi lại đốt ta!"
Nó đã quyết định, trước tiên luyện hóa Phương Trần thời gian một nén nhang, rồi lại nói tiếp.
Nếu vậy, dù cho Phương Trần còn cất giấu thủ đoạn gì khác, nó tin tưởng mình cũng có thể ứng đối.
Phương Trần cười lạnh nhìn hắn một cái, sau đó nhắm mắt lại, thầm than — —
Con yêu hổ này, xem ra thật sự là Boss lớn, hoàn toàn không phải loại người đen đủi như mình có thể đối phó!
Lập tức, Phương Trần đã phát hiện âm Dương lô bắt đầu phát huy tác dụng trên người mình.
Thấy ngón tay bắt đầu loáng thoáng mờ đi, từng sợi khí tức màu đỏ như làn khói bay ra từ trong cơ thể mình, dần dần hội tụ tới trên người yêu hổ...
Gương mặt của Phương Trần triệt để không có huyết sắc, bờ môi dần dần đỏ bừng.
"Xem ra ngươi thật sự không còn lực lượng!"
Thấy Phương Trần không ngăn cả âm Dương lô luyện hóa, yêu hổ hoàn toàn yên tâm, sau đó khôi phục bộ dáng phách lối chưởng khống hết thảy kia, thản nhiên nói:
"Đã như vậy, tu sĩ ngươi có tư cách biết tên của ta!"
"Ta tên Dực Hung, ngươi thì sao?"
"Lưu lại tên của ngươi, nếu như có nhu cầu gì, ta sẽ hoàn thành thay ngươi."
Phương Trần cười lạnh:
"Ha ha."
Hắn không có hơi sức bồi tiếp con chó ngốc này trang bức, hắn đang không ngừng lấy đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra, bỏ vào trong miệng, nỗ lực kéo dài tính mạng của mình...
Nhưng rất đáng tiếc, những thứ này chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi.
Cảm thụ được lực lượng sắp khô mất, động tác lấy đan dược từ trong nhẫn trữ vật ra của Phương Trần cũng trở nên cực kỳ khó khăn...
Phương Trần cười khổ, cực kỳ suy yếu, trong đầu hắnbắt đầu xuất hiện vô số suy nghĩ...
Mình thật phải chết sao?!
Hoặc là nói, thật ra mình đã sớm chết rồi, chỉ đang mở một giấc mộng tu tiên?
Giấc mộng tu tiên này cũng quá uất ức mà, ai có thể tiếp nhận hệ thống như vậy chứ?
Bây giờ hay là mình đứng lên đại chiến một trận với yêu hổ đi, ngồi đây giương mắt nhìn rồi chết đi thì thật mất mặt!
À, đúng rồi, hôm nay lúc xuyên qua tới, thể lực trong trò chơi còn chưa dùng, xong đời rồi.
Trước khi chết, vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu Phương Trần, suy nghĩ càng nhiều, sắc mặt của hắn càng tái đi như xác chết...
Ài, nói cho cùng, Khương sư muội cũng rất thật đẹp mắt, nếu không có hệ thống, ta thật muốn tâm sự với nàng thật nhiều chuyện, sau đó lại đơn thuần mời nàng đi ngâm suối nước nóng gì đó...
Ừm, Hoa trưởng lão cũng được, trong suối nước nóng chứa được ba người.
Sớm biết, sớm muộn cũng chết, còn không bằng chết trong tay Khương Ngưng Y.
Tốt xấu gì cũng tốt hơn bị chết trong tay yêu tộc đúng chứ?
Lúc nghĩ tới đây, Phương Trần đột nhiên sững sờ, ý thức hoảng hốt đột nhiên giật mình một cái, vội vàng truy hỏi trong lòng:
"Hệ thống, nếu ta chết trên tay yêu hổ này, vậy chẳng phải nhiệm vụ ngươi cho ta không hoàn thành được sao?"
"Ta không thể trợ giúp bất kỳ một khí vận chi tử nào!"
Ngay từ đầu hắn không nghĩ tới chuyện xin hệ thống giúp đỡ, bởi vì hệ thống chó này khẳng định sẽ mặc kệ mình chết hay sống.
Bây giờ suy nghĩ một chút, nếu mình chết tại yêu hổ, có vẻ như cũng không đúng lắm nhỉ?
Nhưng hệ thống không hề đáp lại.
"Móa, quả nhiên vô dụng."
Phương Trần thấy thế, thầm mắng một tiếng, quả nhiên gã này sẽ không giúp mình.
Sau đó, tinh khí thần của Phương Trần triệt để tản ra tựa như dây cung đứt đoạn...
Đồng tử của hắn bắt đầu phóng to, khí tức Thiên Đạo Trúc Cơ càng là dần dần tản ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận