Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 464 - Vô Lý

“Vô lí, quá vô lí rồi. Ngươi làm như này là do sợ ta cản trở Du Khởi tấn thăng đúng không? Đồ hệ thống chó chết!”
Phương Trần lẩm bẩm. Sau đó, Phương Trần cố đè nén cảm giác kinh ngạc trong lòng, hắn bắt đầu nghiêm túc quan sát kỹ càng trạng thái của Du Khởi. Mặc dù chuyện Du Khởi tấn thăng quá nhanh, làm cho hắn cảm thấy sợ hãi. Nhưng lúc này hắn vẫn cố gắng bình tĩnh, không tỏ ra hoang mang. Hắn vẫn đang đứng ở vị trí chủ động! Lần trước, khi Du Khởi sắp thức tỉnh có mang đến một trận bạo động đầy màu sắc u ám. Còn lần này Du Khởi lại tỏ ra bình tĩnh giống như một cái giếng cạn. Thế nên hắn không cần phải cảm thấy sợ hãi đến thế.
Nếu như Du Khởi chỉ tấn thăng tu vi giống như một người bình thường thì hắn không cần thiết phải sợ hãi. Dù sao thì hắn cũng từng nghiêm túc xem qua con đường tấn thăng mà hệ thống sắp xếp cho Du Khởi rồi. Cái hệ thống muốn chính là sau khi Du Khởi thức tỉnh sẽ dùng con đường ma tu để đưa hắn ta về vị trí tiên nhân của hắn. Nhưng hôm nay rõ ràng Du Khởi đang dùng phương thức khác để tăng tu vi. Mặc dù hắn ta không hề đi theo con đường mà hệ thống sắp xếp, điều này làm cho Phương Trần rất kinh ngạc bất ngờ, thậm chí còn có chút hoài nghi, nhưng mà cũng chưa đến mức khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Dù sao thì nếu như vậy, thì Du Khởi cũng sẽ chỉ là một tiên nhân bình thường mà thôi. Chỉ là, Phương Trần tự nhủ trong lòng...Vậy mà tên nhóc này lại có thể cũng “chơi đùa với trật tự tu luyện” giống như bản thân hắn hay sao? Lần trước, Phương Trần đã hít ma khí, uống máu người, nuốt yêu mạch ngay trước mặt Du Khởi, làm cho hắn ta bị kích thích rất mạnh. Thậm chí Du Khởi còn nói muốn học theo Phương Trần, cũng muốn “chơi đùa với trật tự tu luyện” giống như Phương Trần. Lúc đó Phương Trần cũng đã khuyên Du Khởi một cách cực kì chân thành rằng tạm thời vào lúc này, hai việc này hắn ta không thể làm được đâu. Kết quả Du Khởi nói hắn ta muốn dùng mộng cảnh chơi đùa với trình tự tu luyện, sau đó dùng mộng cảnh để đối kháng với huyễn cảnh...
Phương Trần nghe vậy mới yên tâm rời đi. Nhưng mà hắn không thể ngờ được lúc này Du Khởi thật sự đang vừa ngủ mơ tu luyện, vừa bắt đầu nâng cao tu vi...Thấy cảnh tượng như vậy, Phương Trần cảm thấy không thể tin được. Làm thế nào mà Du Khởi có thể làm được điều này vậy? Chẳng nhẽ hắn ta cũng có thể sống ở trong mơ giống như hai anh em Phạm Chinh và Chu Chử hay sao?
“Ừm, cũng không phải là không có khả năng sảy ra. Phạm Chinh và Chu Chử đều không phải vận khí chi tử, vậy mà hai người họ còn có thể dùng phương thức ngủ mơ để nâng cao tu vi. Điều này có nghĩa rằng đúng thật có phương thức tu luyện như vậy tồn tại. Mà Du Khởi còn là vận khí chi tử, hơn nữa hắn còn là vận khí chi tử có tiền khiếp mạnh nhất trong số tất cả các vận khí chi tử đang tồn tại vào lúc này. Vậy nên việc hắn ta có thể nắm được phương pháp tu luyện mới này cũng không phải là không có khả năng sảy ra...”
Phương Trần rơi vào trầm tư, sau đó hắn đưa ra quyết định. Đợi đến khi khí tức của Du Khởi ổn định trở lại, hắn sẽ lắc cho Du Khởi tỉnh lại, cố gắng để cho hắn ta không ngủ nữa, không có chuyện gì thì cố gắng thức đêm nhiều lên một chút...Ừm? Đợi chút! Thế cũng không được. Nếu như tên nhóc này không ngủ, vậy lỡ như hắn ta lại học được Vong mị đao thì biết làm thế nào? Trong lúc rất nhiều suy nghĩ đang quay mòng mòng trong đầu Phương Trần, làn khói ma khí trên người Du Khởi bắt đầu ngưng hút lại. Hắn ta cũng thả lỏng tay bản thân ra, sau đó nói một câu đầy cảm giác nghi ngờ:
“Chuyện gì sảy ra vậy? Rõ ràng ta muốn lui tu vi của ta về Kim đan ngũ phẩm, vậy tại sao lại tăng lên như này? Ầy, ta vẫn không thể chơi đùa với trình tự tu luyện giống như tiền bối được rồi!”
Nói xong, Du Khởi hít sâu một hơi, hắn ta mở to hai mắt, khí tức của Thiên phẩm Nguyên Anh lấp tức tỏa ra bốn phía. Cả tòa sơn động đều bị khí tức này quét qua một lượt giống như vừa bị gió bão quét qua, làm cho ống tay áo và y phục của hắn bay phần phật trong gió. Thấy thế, Phương Trần đang định nói gì đó thì linh lực của Du Khởi bỗng động đến khí tức của Thiên địa. Sau đó, bỗng nhiên có một màn ánh sáng kim quang chiếu sáng cả núi Ánh quang hồ! Bùm! Mây mù lượn lờ trong núi lúc này bị ánh sáng chiếu lên làm nó trở thành một biển mây mù vàng óng ánh. Biển mây làm cho người ta cảm thấy cực kì vui mừng, vui vẻ từ tận trong lòng. Cảm giác vui vẻ tự do tự tại nhanh chóng truyêng đi khắp ngoại môn Đạm Nhiên tông, sau đó còn nhanh chóng tràn vào nội môn!
Thấy vậy, trong lòng Phương Trần cũng tràn ngập cảm giác vui vẻ, nhưng mà đồng thời hắn cũng trợn mắt há mồm. Đây chình là dị tượng thiên địa khi mà Du Khởi bỗng nhiên đột phá được Thiên phẩm Nguyên Anh hay sao??? Đây là cảnh tượng mà tiên nhân ma đạo nên có ư? Cái này trông còn chính đạo hơn cả chính đạo bình thường nữa ấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận