Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 296 - Phân Thành Hai Đầu

Hắn cũng nhịn không được bắt đầu đồng tình với đám ngụy quân tử Hoài Mẫn kia…
Nếu thiên kiêu của mình, chằng hạn như Khương Ngưng Y hay Thiệu Tâm Hà trở thành dạng này, tâm lý của hắn sẽ trực tiếp sụp đổ.
Sau khi suy nghĩ thật lâu, Lăng Tu Nguyên vẫn hít một hơi thật sâu, chất vấn:
‘Không phải, Phương...Nhiên đã nói với ngươi như thế nào? Dựa vào đâu mà ngươi lại tin hắn?”
Hắn suýt thì nói ra tên Phương Trần, may mà kịp thời sửa miệng.
Du Khởi:
“Phương Nhiên tiền bối đã trực tiếp tự sát ngay trước mặt ta, chứng minh hắn muốn thoát khỏi ảo cảnh, ngươi có thể làm được không?”
Lăng Tu Nguyên:
“...”
Không phải, Phương Trần ngươi đến cùng đã làm cái gì vậy?
Gia hỏa này vì sao lại tin ngươi như thế?
Trên thực tế, Lăng Tu Nguyên muốn giữ Du Khởi lại, không chỉ vì thật sự yêu tài năng, mà còn vì Du Khởi rất tin tưởng Phương Trần.
Tuy nhiên, hắn cũng muốn tự mình thử xem, xem có thể lừa Du Khởi một chút không, sau đó tìm cách giúp hắn bài trừ đạo tâm hỗn loạn, đem bỏ vào túi.
Nhưng hiện tại xem ra…
Hình như là không làm được!
“Lăng đạo hữu, ngươi đã không nói, vậy đại biểu là ngươi không làm được, cũng không khám phá ra huyễn cảnh, vậy ta và ngươi vô duyên đồng đạo, ta đi đây!”
Nói xong, Du Khởi đứng dậy, không chút do dự rời đi.
Lăng Tu Nguyên im lặng vung tay.
Một tia sáng lóe lên, Du Khởi trực tiếp hôn mê bất tỉnh…
Lăng Tu Nguyên trực tiếp đặt một đạo cấm chế cho sơn động phía dưới, quay người rời đi.
Đây là phương án sau cùng hắn dùng để xử lý Du Khởi.
Gia hỏa này nếu tạm thời không thể thu là đệ tử, vậy trước tiên cứ giam cầm ở Đạm Nhiên Tông, đợi Phương Trần về xử lý.
Du sao hắn cũng sẽ không thả Du Khởi ra, ngộ nhỡ bị Ma Tông bắt đi, tạo ra đại địch cho chính đạo, vậy thì phiền toái.

Lời nói phân thành hai đầu.
Đầu bên này Phương Trần, sau khi nói hươu nói vượn cùng Dực Hung lại đơn phương bắt nạt Dực Hung, thuyền bảo Lưu Kim rốt cuộc đã đến linh khoáng bị bỏ hoang.
Nơi này tên là linh khoáng núi Xỉ.
Vì chỗ dãy núi linh khoáng rất giống răng, do đó có tên như vậy.
Bốn phía xung quanh núi Xỉ, Phương Trần bày mấy cái trận pháp, chỉ cần có người tới, hắn sẽ biết ngay.
Sau đó, Phương Trần và Dực Hung dò xét tình hình xung quanh, sau khi xác nhận không có người, tìm một hầm mỏ sạch sẽ, ngồi xếp bằng xuống.
“Ngươi đi ra ngoài chờ đi, đừng đợi lát nữa nó nổ vào ngươi.”
Phương Trần nói.
“Đi.”
Dực Hung gật đầu, tìm một chỗ không bị ảnh hưởng vì Phương Trần tự bạo, bắt đầu tu luyện.
Mà Phương Trần ngời trong sơn động, bắt đầu khóa các huyệt đạo trên người mình.
Đã lâu lắm rồi kể từ lần tu luyện cuối cùng.
Trong khoảng thời gian này, Phương Trần thông qua nỗ lưc của mình và nhắc nhở của Lăng Tu Nguyên, đã đại khái ngộ ra phương pháp đạo cơ vỡ vụn.
Phương Trần lẩm bẩm nói;
“Lần này, tuyệt đối không có vấn đề.”
Một lát sau.
Oàng!!!
Dực Hung bị chôn vùi trong núi Xỉ bị nổ sập…


Một lát sau.
Dực Hung tay hổ đeo nhẫn trữ vật của Phương Trần đen mặt chui ra khỏi đống đổ nát, yên lặng đi xa hơn.
Bên trong quặng mỏ núi Xỉ.
Phương Trần trần như nhộng ngồi xếp bằng trong sơn động, cúi đầu tổng kết:
“Mặc dù lần này cũng nổ, nhưng so với lần trước đạo cơ vụn vỡ, hiển nhiên là tiến bộ rất nhiều.”
“Chẳng qua chỉ là quá nhanh mà thôi, chỉ cần khống chế tốc độ kiếp lực chậm lại một chút là được.”
Tuy nói nổ, nhưng, Phương Trần cũng không nhụt chí, ngược lại rất cao hứng.
Vì hắn biết lần này chính mình đã có hy vọng!
Hắn kiểm soát được điểm quan trọng của đạo cơ vỡ vụn.
Chính là kiếp lực mà Lăng Tu Nguyên nói tới!
Kiếp lực bắt nguồn từ lôi kiếp, hủy diệt bạo ngược.
Trước đó, Phương Trần tuy cũng có thể vận dụng đạo cơ lôi kiếp bên trong kiếp lực, nhưng, hắn không có bất kỳ năng gì.
Nó giống như một người to lớn có sức rất mạnh, nhưng biết đánh vương bát quyền vậy.
Phương Trần cũng như thế!
Vì vậy, trước đó lúc Phương Trần đạo cơ vỡ vụn, không biết cách kiểm soát tốt kiếp lực trong đạo cơ, nên cơ thể mới sụp đổ ngay lập tức.
Chỉ khi hắn khống chế thật tốt kiếp lực, mới có thể hòa tan đạo cơ của lôi kiếp đến đúng cấp độ!
Khi nhận ra được điều này, Phương Trần mới tỉnh táo lại…
Trước đó hắn vẫn cảm thấy Thương Cổ Thần Khu hơi kém khi không có thuật pháp công kích hoàn chỉnh.
Giống như Tâm Pháp Vạn Sát có đồng bộ Sát Thuật Hỏa Sát, Khải Giáp Thần Tướng cũng có Thần Tướng Dung Binh, nhưng Thương Cổ Thần Khu thì không có gì cả.
Hiện tại xem ra thuật pháp công kích đồng bộ với Thượng Cổ Thần Khu, có lẽ sẽ là vận dụng lên kiếp lực.
Sau khi có được kết luận này, đầu tiên Phương Trần trầm mặc một hồi, sau đó vỗ trán nói:
“Vậy là vẫn không có thuật pháp đồng bộ à...”
Sau khi chửi bậy xong, trong lòng Phương Trần cũng rõ ràng, Thương Cổ Thần Khu không có thuật pháp công kích cũng bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận