Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 307 - Không Có Vấn Đề

Không có đạo lý!
Cho dù vì chủ nhân của viên huyết châu này đã chết một thời gian dài, lực lượng bị hao mòn rất nhiều, nhưng, hắn dùng Thôn Yêu Dung Huyết Đại Pháp hấp thu, theo lẽ bình thường tu vi hẳn phải tăng trưởng một chút mới đúng!
Thứ này dù sao cũng là lực lượng huyết mạch đấy!
Sau đó, Phương Trần thầm hỏi trong lòng:
"Hệ thống, tại sao lại như vậy?"
"Ta không thể ăn bản thân mình để trở nên mạnh mẽ coi như thôi, tại sao sử dụng Thôn Yêu Pháp cũng không được?"
"Chẳng lẽ ngươi không muốn Du Khởi trở lại ma đạo, cứu vãn thế giới sao?"
Hệ thống nói:
"Xin ký chủ hiểu cho, ký chủ nhất định phải khiến cho Du Khởi kiến thức được sự tuyệt vời của ma tu khi có thể tu luyện bằng cách thôn phệ người khác!"
"Nói cách khác, nếu Du Khởi không thấy được, tu vi của ký chủ cũng không cần tăng trưởng!"
Phương Trần nhất thời trầm mặc.
Nghe hiểu!
Lời này có ý là, nếu hắn không thể nuốt yêu phệ ma ăn người trước mặt Du Khởi, tu vi của hắn sẽ không tăng trưởng.
Phương Trần nghĩ tới đây thì giận mắng:
"Chóa thật."
Hệ thống này rõ ràng là dùng dương mưu!
Nếu mình muốn tu vi, như vậy chỉ có thể làm Du Khởi tỉnh lại.
Dựa theo lý giải của hắn về hệ thống, nếu mình liên tiếp sử dụng ba loại công pháp, tu vi tất nhiên sẽ tăng vọt với tốc độ không thể tưởng tượng, khi đó, Du Khởi nói không chừng thực sự sẽ tỉnh táo lại.
Ngộ nhỡ khiến cho Du Khởi nhớ lại trí nhớ đời trước là Tiên Nhân ma đạo, nói không chừng hắn sẽ trực tiếp đào ruột móc bụng của mình rồi rửa sạch sẽ ăn...
Đời trước ngay cả Tiên Quy mà Du Khởi cũng dám làm trái, hắn không cho rằng ăn người có vấn đề gì với Du Khởi.
Nhưng giả dụ, mình không muốn Du Khởi tỉnh lại, vậy sẽ không có được tu vi, sau này còn phải uổng phí hết rất nhiều huyết châu huyết mạch cửu yêu cùng với Thiên Ma thu tập được...
Phương Trần nghĩ tới đây thì bĩu môi:
"Khốn kiếp, may mắn ta còn có biện pháp tự ăn mình, có thể làm cho tâm thần Du Khởi bị lẫn lộn, nếu không thì thật sự không chơi được."
"Có điều, nói đi cũng phải nói lại, nếu ta ăn Nhân Thể Chí Tôn Bảo của mình, tu vi sẽ không tăng trưởng, huyết mạch Vạn Yêu Tổ Nguyên lại gia tốc sinh trưởng, đến lúc đó, nhiệm vụ của Thiệu Tâm Hà lại phải hoàn thành một nửa..."
Phương Trần nghĩ tới đây, trong lòng thầm nói với hệ thống:
"Hừm...Sao cảm giác thẻ Bug nhìn qua có vẻ ngươi không làm gì cả, để cho ta muốn làm gì thì làm, nhưng sau lưng lại vụng trộm tính kế vô số lần nhỉ?"
Sau đó, Phương Trần bắt đầu suy tư...
Ngoại trừ nhiệm vụ Trữ Thấm Nhi đã thất bại ra, nhiệm vụ khí vận chi tử trong tay mình tựa hồ đều có tiến triển...
Nội dung nhiệm vụ của Tiêu Thanh, là muốn mình dẫn đường cho Thiên Ma, trợ giúp hắn thôn phệ Tiêu Dao tôn giả!
Mà mình vốn dĩ cũng không muốn đi chiến trường Thiên Ma, chỉ lo lắng trong lúc vô tình sẽ trở thành chim đầu đàn!
Nhưng, từ lần trước vì Kiên Tâm Vô Thượng Thôn Ma Thuật, mình đã thay đổi một cách vô tri vô giác, quyết định muốn đi thu thập Thiên Ma...
Nhiệm vụ của Khương Ngưng Y là giết chồng chứng đạo, mà mình và Khương Ngưng Y, khụ khụ, chuyện này...Đã thành lập được quan hệ sư huynh sư muội tốt.
Mà nhiệm vụ của muội muội ‘chưa đặt tên’, là muốn mình giết chết cả nhà.
Trước mắt, tựa hồ không có tiến triển gì, dù sao cũng là một nhiệm vụ thoải mái nhất có được nhờ thẻ Bug của mình.
Về phần muốn giết Phương Nhiên và muốn giết Nghiêm Hàm Vân, chuyện này cũng không tính chứ?
Mà nhiệm vụ Dực Hung là giải trừ ấn Thú Nô cũng để cho hắn ăn mình.
Giải trừ ấn Thú Nô, kỳ thật trong sơn mạch Thương Long lần trước đã mơ hồ có loại dấu hiệu này...
Thánh quy Thao Tích cùng với yêu báo Vĩ Thiện, còn có Đại Bổn Tượng Thủ Sơn, đều muốn mình thả Dực Hung đi.
Sau cùng là Thiệu Tâm Hà và Du Khởi, không cần phải nói...
Nghĩ tới đây, yết hầu của Phương Trần bỗng nhúc nhích một cái, hắn nheo mắt lại:
"Ngươi lén lút hố ta đúng không?"
Hệ thống nói:
"Thỉnh ký chủ không nên hiểu lầm, hệ thống chưa bao giờ can thiệp vào hành động của ký chủ, hết thảy mọi việc đều là ký chủ tự mình thúc đẩy!"
Phương Trần nghe được lời này, không có trả lời, mà bắt đầu gặm móng tay...
Mịa nó!
Chẳng lẽ hệ thống này thật sự là lão yêu quái tính kế chư thiên vạn giới gì đó?
Mình sẽ không bị hắn chơi chết chứ?
Tuy nhiên, Phương Trần ngẫm nghĩ, lại cảm thấy có phải là mình nghĩ quá nhiều rồi không?
Dù sao, mình dùng bug trước mắt hệ thống, gian lận trong những nhiệm vụ khí vận chi tử nhiều lần như vậy, hệ thống cũng không phản ứng...
Tên này vẫn rất đàng hoàng!
"Được rồi, bất kể như thế nào, tiếp theo phải cẩn thận một chút..."
Phương Trần suy nghĩ.
Vô luận hệ thống có động tay động chân gì không, hắn cũng không sợ!
Trước mắt, không cần quá mức bối rối, ưu thế vẫn ở phía ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận