Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 513 - Tính Toán Như Thần

Ánh mắt của Thanh Tuyệt trong veo, giống như mỡ đông lại, vừa trơn vừa mềm. Ánh mắt đó bây giờ lại tỏ ra cực kì nghiêm túc, giọng hắn nặng xuống, thanh âm trong trẻo vang lên:
“Hơn nữa, sư huynh, còn một vấn đề nữa. Vì sao chúng ta lại có thể gọi tiên hào của Hư Niết một cách nhẹ nhàng đến thế? Trước đây chúng ta có làm như thế nào cũng không thể nhớ nổi cái tên này đấy!”
Trước khi Lệ Phục phi thăng, bọn hắn từng gặp được Lệ Phục. Lúc đó, bọn họ không nhận được sự công nhận của Lệ Phục, làm thế nào thì bọn hắn cũng không thể nhớ được tiên hào. Nhưng bây giờ đến cả Hậu Đức và Hoài Mẫn đều có thẻ gọi tên hắn ta ra một cách nhẹ nhàng. Điều này thật sự làm cho người ta cảm thấy quá bất thường rồi. Hiền Minh nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hắn ta im lặng suy nghĩ một lúc lâu rồi đột nhiên mở miệng nói:
“Khi nãy quả nhân vừa đi lên tiên lộ một chuyến. Trên tiên lộ không hề nhìn thấy vị trí của Hư Niết. Nếu như vậy thì có thể là so sau khi phi thăng, hắn ta rời khỏi tiên lộ, thế nên chúng ta mới có thể tùy ý nhớ kỹ tiên hào của hắn. Hoặc điều có khả năng sảy ra hơn đó chính là bây giờ Hư Niết đã không còn là tiên hào của hắn nữa rồi.”
Hắn ta vừa dứt lời, mọi người đều cảm thấy Hiền Minh nói rất có lý. Tất cả đều ồn ào thi nhau nói phụ họa:
“Sư huynh đúng thật là người tính toán như thần.”
Hiền Minh tiếp tục nói:
“Có điều, với sự hạn chế của tiên giới và phàm giới, quả nhân không tin sau khi Hư Niết hạ phàm vẫn còn có thể sở hữu năng lực chiến đấu mạnh mẽ giống như tiên nhân được. Nếu không lão súc sinh Lăng Tu Nguyên kia vì sao đến tận bây giờ vẫn không trực tiếp đưa Lăng Tu Nguyên đến giết cả nhà Đức Thánh tông cơ chứ?”
Mọi người lại phụ họa thêm lần nữa:
"Đúng vậy!”
Trong mắt Cam Bần lộ ra vẻ mừng rỡ. Nếu như Hiền Minh đã nói đến mức này, vậy có phải có nghĩa là hắn ta muốn tự mình đến gặp Lăng Tu Nguyên một lần hay không? Nhưng Hiền Minh lại hiển nhiên đáp:
"Nếu như năng lực chiến đấu của hắn ta đã không mạnh đến như vậy, vậy thì ta sẽ phái ba người khác ngươi đi gặp Lăng Tu Nguyên một chuyến. Lúc đó ta sẽ để một luồng thần thức của ta trên người các ngươi, nó sẽ bảo vệ các ngươi.”
Cam Bần, Hậu Mẫn, Hoài Đức:
“...”
Sắc mặt cả ba người trở nên tái nhợt trong phút chốc. Để một luồng thần thức lên người bọn hắn ư? Rốt cuộc cái này có tác dụng gì cơ chứ? Hiền Minh tiếp tục nói:
“Được rồi, vậy cứ quyết định thế đi.”
Cam Bần nghe thấy thế thì âm thầm nghiến chặt răng, hắn ta oán hận trong lòng... Hắn ta biết ngay bản thân không tránh khỏi kết cục giống như trước đây mà! Muốn cầu xin được che chở thì trước hết vẫn phải bỏ ra chút máu đã! Cuối cùng, Cam Bần chỉ đành lấy ra một miếng đất màu xám xịt, hắn ta đưa cho Hiền Minh và nói:
“Xin sư huynh suy nghĩ kỹ lại một chút.”
Hiền Minh thấy hắn đưa miếng đất thì dùng thần thức quét qua, sau đó gật nhẹ đầu, rồi nhìn về phía Hậu Đức và Hoài Mẫn. Hai người lần lượt lấy ra một ngọn tháp và một bức họa. Bên trong tháp có oan hồn của cả huyết mạch hoàng gia của Vương triều nam vực của nhân gian. Tất cả từ già trẻ lớn bé đều bị Hoài Mẫn cầm tù bên tromg tháp, ngày ngày tra tấn, không có một ngoại lệ nào cả.
Còn bên trong bức họa của Hậu Đức thì là từng tòa thành trì bằng rượu và rừng người. Bên trong đó có vô số những nữ tử cực kì yêu kiều mị hoặc. Những cô gái này không hoàn toàn đều là con người. Có một số trong đó là do yêu thú hóa hình mà thành. Điều giống nhau duy nhất giữa các nàng đó là đều có một thân mị cốt danh khí trên người, có thể khiến cho người ta thỏa mãn được rất nhiều thú vui trên người các nàng. Điều duy nhất cần phải đề phòng chính là cẩn thận sẽ bị những cô gái này ép khô. Nhưng với năng lực của Hiền Minh thì hắn ta không cần lo lắng vấn đề này.
“Được. Sư đệ đã kính cẩn cung thuận như vậy, ta thân là sư huynh tất nhiên cũng nhìn vào mắt, để trong lòng.”
Hiền Minh xua tay, thu ba vật lại, sau đó nói:
“Nếu đã như vậy, thế thì phân thân của ta sẽ đi cùng các ngươi một chuyến.”
Câu nói vừa dứt, thứ mà ba người bị lấy đi không chỉ là ba món bảo vật, mà còn là sức mạnh tiên đạo trên người nữa. Những thứ mà ba bọn hắn lấy ra đều thể hiện thay cho tiên đạo của ba người họ. Ví dụ như Cam Bần trọng tiền tài, mà hắn ta bị Hiền Minh "cướp đi”cũng thể hiện thay cho tiên đạo bị cướp đi y vậy. Nếu như thế thì sức mạnh của Hiền Mimh sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng mà loại tiên đạo này vì do bản thân nó không phải là do Hiền Minh tự mình tu luyện, thế nên nó cực kì không ổn định. Thế nên bình thường Hiền Minh đều sẽ để bọn hắn tự mua về đã, sau đó lấy danh nghĩa “bảo vêh sư đệ một cách miễn phí” để thể hiện ra đạo của chính bản thân Hiền Minh. Hiền Minh lại nói:
“Còn nữa, Thanh Tuyệt sư đệ, Ôn Lương sư đệ, các ngươi cũng cùng đi đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận