Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 453 - Đột Phá

Nhưng nếu bây giờ Dực Hung muốn học thì hắn cũng có thể chỉ cho hắn ta được. Trước câu hỏi của Phương Trần, Dực Hung hừ hai tiếng, sau đó đắc ý nói:
"Ngươi cho rằng đơn giản như thế hay sao? Mấu chốt ở thuật pháp của ta không phải để mạnh hơn, mà là làm cho độc dược và huyết mạch đế phẩm phối hợp với nhau rồi làm việc cho ta! Khi ta uống thuốc độc, công kích của ta cũng sẽ mang theo những độc tố này! Như vậy cũng có nghĩa là ta sẽ có thể nắm giữ được năng lực mà đôch tu mất nhiều năm mới có thể nắm giữ được! Chỉ cần nghĩ thôi là cũng biết ta mạnh đến mức nào rồi đó!”
Dực Hung vừa nói vừa tỏ vẻ ngạo nghễ. Phương Trần bị năng lực vận khí chi tử của chính thú sủng của bản thân đả kích. Hắn bày ra vẻ mặt bị tổn thương nói:
"Ngươi mạnh thấy đấy. Vậy thì tại sao ngươi lại bị ta dùng một cước đá bay?”
Dực Hung:
“...”
Dực Hung thản nhiên đưng dậy, sau đó hắn chầm chậm nói:
“Ngươi nói mấy chuyện này chẳng có ý nghĩa gì cả! Ngươi đang nghen tị với tài năng của ta!”
Phương Trần cầm ấn Chân Trần, hắn dùng mắt lật qua lật lại xem xét cẩn thận, sau đó nói:
“Vậy ngoài trừ thuật pháp khi nãy ra, ngươi còn lĩnh ngộ ra được gì nữa không?”
“Có.”
Dực Hung nói:
"Mặc dù việc ngộ đạo không làm cho tu vi của ta tăng lên, nhưng nó có thể làm cho ta nhận ra con đường mà ta cần đi!”
Nói xong, tu vi mà khi nãy Dực Hung còn đang cố tình nén xuống bỗng nhiên tăng vụt lên...Khi làm cho tu vi tăng lên, Dực Hung tỏ ra vẻ kinh ngạc nói:
“y ya, sao đột nhiên lại đột phá lên rồi? Ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà!”
Phương Trần:
“...”
….
Dưới sự trợ giúp của trứng Yêu Tổ, linh trà, và Chân Trần ấn, Dực Hung đột phá như nước chảy thành sông.
Mà nhờ vào tính cách và hành động của mình, Dực Hung chịu một trận đánh này cũng là chuyện nước chảy thành sông.
"Trần ca, ta sai rồi."
Toàn thân tràn ngập khí tức Kim Đan nhị phẩm, giờ phút này Dực Hung đang bị chứa ở trong một cái túi vải lớn, dây buộc túi vải cột vào trên thân Nhất Thiên Tam, sau đó Phương Trần lại cắm hai con hàng này lên tường.
Sau khi treo Dực Hung lên thật cao, Phương Trần lại bắt đầu nghiên cứu Chân Trần ấn.
Không thể không nói, Phương Trần xác thực không ngờ tới, mình không đợi được khí linh Chân Trần ấn sinh ra, lại chờ được Dực Hung thăng cấp.
Phương Trần ngồi trước Chân Trần ấn, lầm bầm:
"Đây là ta đang làm việc cho khí vận chi tử đúng không..."
Trong lúc thì thào, Phương Trần lại sờ lên cái cằm, ý thức được cái gì, nói:
"Chờ một chút."
"Nếu thứ đồ chơi này có thể có tác dụng với Dực Hung, vậy thì có thể có tác dụng với những người khác hay không?"
Phương Trần suy nghĩ vấn đề này, tự nhiên không phải là muốn dùng Chân Trần ấn này trên người mình.
Hắn sờ soạng Chân Trần ấn như thế đã nửa ngày, một chút cảm giác cũng không có, chứng minh Chân Trần ấn hoàn toàn vô dụng với mình.
Hắn là nghĩ đến, nếu có thể cho người Phương gia dùng, chẳng phải là có thể tặng lại người nhà?
Nghĩ tới đây, đầu tiên Phương Trần liếc Nhất Thiên Tam một cái, có nên cầm Nhất Thiên Tam thử một chút không?
Một lát sau.
Nhất Thiên Tam bị Phương Trần cầm xuống, sau khi hôn Chân Trần ấn nửa ngày, Phương Trần dò hỏi:
"Ngươi có cảm giác gì không?"
Nhất Thiên Tam đàng hoàng nói:
"Ta không có."
Phương Trần sờ cằm, cũng không có ngoài dự kiến.
Dù sao Nhất Thiên Tam cũng là củi mục, đừng nói lĩnh ngộ thuật pháp hay tiên đạo của bản thân, hắn muốn trúc cơ cũng còn cần mình tiếp tục dùng kiếp lực giật điện hắn...
Sau khi Phương Trần ngẫm nghĩ, dự định thả Nhất Thiên Tam vào trong nhà, mang theo Chân Trần ấn đi tìm người khác thử một chút.
Tuy nhiên, thời khắc đứng dậy, Phương Trần mới đột nhiên ý thức được Nhất Thiên Tam có biến hóa, không nhịn được kinh ngạc nói:
"Lần này tại sao ngươi không nói láo?"
Đổi lại thường ngày, vì làm mình vui vẻ Nhất Thiên Tam hẳn là đã thi triển kỹ xảo tình thương cấp cao, sao bây giờ lại thành thật như vậy?
Nhất Thiên Tam nói:
"Bởi vì Hổ Tổ dạy ta!"
Phương Trần nghe vậy, nhất thời lộ ra vẻ vui mừng, công phu của Dực Hung không có uổng phí, lập tức nói:
"Dực Hung, ngươi rất không tệ."
Dực Hung bị treo lên thật cao lẽ thẳng khí hùng nhận phần khích lệ này, cũng nói:
"Vậy ngươi thả ta xuống."
Phương Trần mang theo Chân Trần ấn, quay người nhanh chân rời đi.
Dực Hung:
"..."
Sau khi Phương Trần rời đi, Dực Hung nhìn Nhất Thiên Tam, nói:
"Ngươi thấy ta nói đúng không, thành thành thật thật nói chuyện là được, Trần ca sẽ không giết chết ngươi, biết không?"
Nhất Thiên Tam cao hứng gật gật thân thể:
"Ta đã biết!"
Lúc Phương Trần còn chưa có trở về, Dực Hung và Nhất Thiên Tam hàn huyên rất lâu.
Dực Hung mới đạt được tin tức từ trong lời nói của Nhất Thiên Tam...
Đó chính là Tiên Nhan mẫu thụ vốn cũng không có sẵn năng lực đối nhân xử thế gì.
Nhưng mẫu thụ suy nghĩ cho Nhất Thiên Tam, vẫn mang hiểu biết của mình về những kỹ xảo để có thể tồn tại sau khi bị nhân tộc bắt lấy nhồi vào trong đầu Nhất Thiên Tam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận