Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 333 - Không Chút Do Dự

Tiêu Thanh tự giễu cười trong lòng:
“Haha, đúng vậy. Chết cũng không oan, có gì mà phải sợ đâu.”
Yêu báo Nguyên Anh kì có thể đấm chết hắn cả trăm lần. Hắn đã gửi tín hiệu cầu cứu 3 lần nhưng đều bị đánh gãy. Bây giờ Tiêu Thanh thực sự không nghĩ ra cách gì để giữ mạng nữa rồi! Nhưng Tiêu Giao tôn giả lại cười nói:
“Có ta ở đây mà ngươi phải chết ư? Ngươi quá coi thường ta rồi! Ngươi yên tâm đi, nếu yêu báo này dám ra tay với ngươi, ta sẽ giết chết hắn ta.”
Tiêu Thanh kinh ngạc:
"Sư tôn, ngươi có thể ra tay à?!”
Trong ấn tượng của hắn, mặc dù biết là Tiêu Dao tôn giả rất lợi hại, nhưng cái lợi hại nhất của hắn ta chính là học thức và kinh nhiệm. Tiêu Thanh vẫn cho rằng có khi thực lực của hắn ta còn yếu hơn cả bản thân mình! Nếu không thì sao hắn ta phải núp trong giới chỉ, vụng trộm hấp thụ linh lực của hắn? Nhưng... bây giờ có lẽ mọi chuyện không giống như hắn vẫn nghĩ!
“Tất nhiên là ta có thể rồi. Nhưng trước đó vì để lịch luyện cho ngươi nên ta vẫn chưa xuất thủ mà thôi!”
Tiêu Giao tôn giả mỉm cười, mang theo vẻ cực kì tự tin:
“Bây giờ nếu ta xuất thủ thì một yêu báo Nguyên Anh kì nhằm nhò gì!”
Tiêu Thanh nghe thế, trong mắt hắn lại nổi lên hy vọng. Tiêu Giao tôn giả dặn dò:
“Nếu chút nữa hắn ta vẫn không buông tha cho ngươi, thì ngươi hãy bỏ khống chế với thân thể của bản thân để cho ta tiếp quản, có hiểu chưa?”
Tiêu Thanh đáp không do dự chút nào:
“Vâng, thưa sư tôn!”
Sau đó, Tiêu Giao tôn giả nói:
“Thế này đi, vì để rèn luyện cách đối nhân xử thế cho ngươi, bây giờ ngươi nói chuyện với hắn ta trước. Trước tiên cứ mở miệng tỏ ra yếu thế cầu xin đi đã. Đừng nhắc đến cái chết của con trai hắn ta, tránh làm hắn ta bị kích động! Cứ nói với giọng điệu uyển chuyển, thể hiện rằng là do con trai hắn ra tay đánh lén trước. Giờ con trai hắn ta mất mạng là do tài nghệ không bằng người, đừng tỏ ra áp bức, tránh làm lộ thân phận đệ tử Đạm Nhiên tông của ngươi và cả thân thế của ngươi nữa...”
Tiêu Thanh lắng nghe nghiêm túc, sau đó hắn cũng định làm theo lời của Tiêu Giao tôn giả. Nhưng vào đúng lúc này, sau khi yêu báo đau lòng vì cái chết của con trai xong thì hắn ta nhìn về phía Tiêu Thanh với ánh mắt đằng đằng sát khí:
“Ngươi chết đi cho ta!”
Lời vừa dứt, nó liền hiện chân thân to lớn ra, khí thế Nguyên Anh trong cơ thể bạo phát ra ngoài. Hắn đưa tay chụp lấy Tiêu Thanh, có lẽ là do sau khi nghĩ đến con mình, hắn liền muốn giết chết Tiêu Thanh ngay lập tức... Đến cơ hội mở miệng nói chuyện hắn cũng không cho Tiêu Thanh! Thấy vậy, đúng ra Tiêu Dao tôn giả đang bình chân như vại cũng cuống lên. Hắn ta tức giận mắng to:
"Tên hỗn đản này, tại sao lại không bàn đến võ đức như thế cơ chứ?!”
Giờ khắc này, bỗng có một luồng khí tức kì dị truyền khắp người Tiêu Thanh. Đôi mắt khi nãy còn hoảng hốt bỗng biến thành bình tĩnh thong dong đến lạ. Quan trọng nhất là khí thế trong nội thể Tiêu Thanh đang liên tục tăng lên! Khí thế Nguyên Anh kì của con yêu báo nhanh chóng bị đè sập! Thấy khí thế của "Tiêu Thanh bỗng nhiên tăng vọt, yêu báo sững sờ, kêu một tiếng thê lương:
"Gào…”
“Ngươi hỏi bản tọa là đang có chuyện gì sảy ra? Ngươi đoán xem bản tọa có trả lời ngươi không?”
“Tiêu Thanh cười lạnh. Hắn bước lên phía trước một bước, trên người tỏa ra nguồn lực màu đen. Viu! Ánh sáng đen như những mũi tên, xuyên thủng cái chân thứ 5 của yêu báo trong chớp mắt!
“A...”
Yêu báo kêu một tiếng thảm thiết, bốn cái chân còn lại đau đến mức đứng không vững.. Công kích của Tiêu Dao tôn giả quá hiểm độc! Tiêu Thanh đang bị khống chế thân thể trợn mắt há mồm. Tại sao sư tôn lại đánh vào chỗ đó?
“Đồ nhi, ngươi đừng nghĩ ta hạ lưu. Đây là thứ trên người hắn ta, vậy mà hắn ta không phòng bị. Vậy thì đây chính là chỗ công kích tốt nhất còn gì!”
Tiêu Dao tôn giả nghiêm túc giải thích:
“Trong chiến đấu, phải biết nắm chắc mọi sơ hở, để lấy đó làm chỗ tấn công. Ngươi không nên cảm thấy như thế là âm hiểm! Nếu ngươi chết đi thì chính trực để làm gì? Trong chiến đấu, chính trực là mệt mỏi, chỉ có âm hiểm mới là cái có lợi, biết chưa?”
Tiêu Thanh lập tức nói:
"Biết ạ.”
Sau khi nói xong, Tiêu Dao tôn giả cảm ứng với ánh sáng đen mà mình bắn vào trong cơ thể của yêu báo. Hắn nheo mắt lại, nắm tay quát một tiếng:
"Bạo!”
Một giây sau! Bùm-- Dưới đũng quần yêu báo bị bạo phá. Ầm!!! Vô số hỏa sát màu đen tràn ta, vây lấy yêu báo đốt hắn ta như chó chết. Sinh mệnh của hắn ta đang chậm rãi biến mất... Dùng một chiêu đã giết được Yêu báo! Đây chính là thực lực của Tiêu Dao tôn giả. Dù bây giờ hắn chỉ còn một mảnh tàn hồn, nhưng chuyện giết được một yêu thú Nguyên Anh vẫn không phải là chuyện chỉ biết nói đùa! Giờ này, tất cả các yêu thú đứng sau lưng yêu báo đều trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận