Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 267 - Thùng Gỗ Lớn

Công pháp Hệ thống cho vì hai tên khí vận chi tử Du Khởi và Thiệu Tâm Hà xuất hiện, đều là công pháp tương tự Thôn Phệ.
Nhưng, nguyên nhân Phương Trần đặc biệt cảm tạ Du Khởi, là vì thôn ma và nuốt yêu khác nhau rất lớn.
Hệ thống yêu cầu Phương Trần cuối cùng phải nhường huyết mạch Vạn Yêu Tổ Nguyên cho Thiệu Tâm Hà, không nói cuối cùng Phương Trần có cho hay không, nhưng ít ra huyết mạch vạn yêu, trước mắt chỉ là "Ở nhờ" trên người Phương Trần!
Nói cách khác, Phương Trần không có được lực lượng huyết mạch Vạn Yêu Tổ Nguyên.
Nguyên nhân vì như thế, lúc thôn phệ hai con gấu tạp chủng, tu vi của hắn vì tư chất trở ngại nên cũng không có tăng lên!
Dùng cách nói ẩn dụ, giả thiết bản thân Phương Trần là cái thùng gỗ, khi hắn sử dụng huyết mạch Vạn Yêu Tổ Nguyên, chỉ là giúp hắn làm cho thùng gỗ lớn ra, nhưng, nước trong thùng gỗ cũng không có thay đổi nhiều.
Nhưng thời khắc này thôn ma thuật lại khác!
Vì, hệ thống yêu cầu hắn phải làm cho Du Khởi thấy được tu ma là tuyệt vời!
Nói một cách khác, hắn phải làm cho Du Khởi thấy, dùng phương pháp ma tu tu luyện, đến cùng thoải mái đến mức nào.
Mà ma tu tuyệt diệu, nếu thôn phệ xong không tăng tu vi, như vậy còn nói tuyệt diệu quỷ quái gì nữa?
Nguyên nhân vì như thế, giờ phút này thôn ma thuật rốt cục làm ra tác dụng, lực lượng bắt đầu tăng trưởng!
Vả lại, vì biểu hiện ưu tú của thôn ma thuật, hắn hoàn toàn không cần lo lắng bất luận tác dụng phụ thần hồn hỗn loạn gì cả, chỉ cần hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi lực lượng tăng trưởng là được!
Mà sau đó, Phương Trần càng ý thức được một điều...
Trong giới thiệu của hệ thống: ma tu tuyệt diệu, là thể hiện ở ba phương diện nuốt người, nuốt yêu, thôn ma.
Nói một cách khác, nếu mình muốn Du Khởi thấy được sự tuyệt diệu của ma tu, chẳng phải là cũng phải thông qua nuốt người, nuốt yêu tăng cao tu vi?
Nói cách khác, điều này đã chứng minh Thôn Linh đạo pháp, Thôn Yêu Dung Huyết Đại Pháp đều có thể trợ giúp mình tăng cao tu vi rồi?
Phương Trần nghĩ tới đây thì vui vẻ đến tê rần cả người.
Mình cứ như vậy nắm giữ được ba công pháp hoàn toàn không có tác dụng phụ, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn là cưỡi tên lửa?
Giờ khắc này, Phương Trần quả thực vui đến phát khóc.
Hắn đã đến thế giới này thời gian dài bao lâu?
Rốt cục có thể cảm nhận được đãi ngộ mà một người xuyên việt nắm giữ hệ thống nên có rồi sao?
Tuy nhiên, Phương Trần cảm nhận khoái lạc không được bao lâu, Hoài Mẫn đã lấy Kê Ma ra.
Nhìn lấy Kê Ma đưa vào trong cơ thể, Phương Trần mừng thầm tận đáy lòng.
Cám ơn ngươi đưa Kê Ma tới, tu sĩ ma đạo ẩn danh!
Tuy nhiên, rất nhanh, Phương Trần đã cảm thấy không đúng.
Hắn bắt đầu ăn không tiêu lực lượng của Kê Ma.
Lúc Phương Trần còn đang tiêu hóa lực lượng Kê Ma, Kiếm Ma cùng với Nhân Đầu Ma liên tiếp xuất hiện phía sau khiến Phương Trần tối sầm mắt.
Tiền bối ẩn danh, ngươi chậm một chút được không?
Ta đã bị chất đầy!
Không chịu nổi!
Nhưng, Hoài Mẫn làm sao có thể để ý cảm nhận của Phương Trần, hắn cưỡng ép nhét vào.
Nguyên nhân vì như thế, Phương Trần rốt cục không chịu nổi, cùng lúc tu vi tăng vọt, thân thể cũng trực tiếp bị linh khí tuôn ra căng cho bị thương thảm trọng.
Nếu không phải tu luyện Thần Thể Thượng Cổ, cường độ nhục thân quá không hợp thói thường, hắn đã sớm khởi tử hoàn sinh.
...
Một lúc lâu sau khi Phương Trần đột phá, ánh mắt của Hoài Mẫn lộ ra mấy phần băng lãnh.
Tiểu tử này quá tà môn!
Tuy Hắn không biết Phương Trần dùng thủ đoạn gì mà có thể vụng trộm thôn phệ Thiên Ma của hắn.
Nhưng, Đại Thừa kỳ có phương pháp giải quyết của Đại Thừa kỳ.
Nếu gặp phải chuyện không lý giải được, vậy thì diệt trừ là được!
Nghĩ tới đây, Hoài Mẫn duỗi ngón tay ra, điểm về phía đỉnh đầu Phương Trần đang nằm trong vũng máu Phương Trần, hắn dự định giết người...
Phương Trần lập tức chửi ầm lên trong lòng.
Tiếp tục nhét Thiên Ma, nhét chết ta đi, chỉ vào ta làm gì?
Không chơi nổi đúng không?

Nhưng vào lúc này.
Bên trong Hư không đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn, bắt lấy ngón tay của Hoài Mẫn, cũng lưu lại một âm thanh nhàn nhạt:
"Thương tổn đồ đệ của ta?"
"Ngon tay này cũng không cần nữa rồi!"
Răng rắc.
Hoài Mẫn còn chưa kịp phản ứng lập tức phát ra tiếng kêu đau đớn cực kỳ thảm thiết:
"A! ! !"
Hoài Mẫn làm sao cũng không thể nghĩ ra, mình đã Đại Thừa kỳ, tại sao ngay cả loại thống khổ như gãy ngón tay này cũng không thể chịu được?
Chuyện này không hợp lý!
Nhưng, một giây sau, sự việc khiến hắn càng không thể chấp nhận phát sinh!
Lúc hắn vừa phát ra tiếng kêu thảm, còn chưa kịp phản kích, vị khách tới trước mặt đã nhẹ nhàng nhấc chân, đạp tới một cước nhìn như không hề mạnh mẽ...
Nhìn cái chân cấp tốc phóng to trong mắt, Hoài Mẫn liều mạng muốn tránh né, nhưng chuyện khiến hắn hoảng sợ là, hắn phát hiện mình hoàn toàn không tránh được!
Hôm nay đến cùng là thế nào vậy? !
Bành!
Hoài Mẫn hoàn toàn không có lực lượng phản kích, trực tiếp bị đạp bay, nặng nề đập vào bên hông quan tài tế huyết nhục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận