Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 518 - Giày Vò

Mà khi Hiền Minh vừa nói dứt lời, Thanh Tuyệt liền động thủ. Một luồng ánh sáng mang theo đầy sự ô uế, bẩn thỉu, đục ngầu,... bắn ra từ trên người hắn ta, sau đó bắn về phía Lệ Phục một cách không hề do dự. Lệ Phục thấy thế thì hừ một tiếng khinh thường:
"Ma quang rác rưởi!”
Trong lúc nói chuyện, Lệ Phục không hề tiến lên, ngược lại lại bước lùi một bước, sau đó đánh một quyền nát luôn luồng ma quang. Ma quang hóa thành một mùi hôi thối bốc đầy trời, giống như cả một núi hoa quả hỏng, lại giống như mùi thi thể phân hủy, mùi hôi thối bốc lên tận trời cao. Điều này khiến Lệ Phục cau mày lại, hắn lập tức giơ tay lấy Đại Ngộ Đạo tiên thạch ra... Vèo-- Đại Ngộ đạo tiên thạch bay tới, rơi vào tay Lệ Phục. Lệ Phục lập tức quát lớn:
"Thương Ma Vẫn Thiên Thạch, hút cho ta...”
Hắn ta còn chưa nói hết câu, liền bị Lăng Tu Nguyên đang trầm mặc bên cạnh nhìn không nổi nữa mà kéo lại. Hắn ta vội vàng tiến lên kéo Lệ Phục lại rồi nói:
“Đừng giày vò pháp bảo của ngươi nữa.”

Sau khi bắn ra ma quang, Thanh Tuyệt lập tức biến thành một lão già da dẻ khô nứt, mặt mày xấu xí, toàn thân trần trụi. Mỗi một tấc da tấc thịt trên người hắn đều có giòi bọ côn trùng bò lúc nhúc trông rất đáng sợ, ma khí và oan hồn quẩn quanh trên người hắn ta. Mà điều khiến cho người nhìn càng rùng mình hơn đó chính là trên hai cánh tay trái phải khô héo của Thanh Tuyệt lại treo một đống mặt người dày chi chít. Những gương mặt này đều trông cực kì tuấn mỹ thanh tú, gần như có thể tính là lộng lẫy, đều là tuyệt sắc nhân gian.
Mà điều quan trọng nhất đó là mỗi khuôn mặt trên cánh tay hắn đều là khuôn mặt đang sống. Bây giờ đây, trên mặt họ đều thể hiện ra thần sắc vô cùng dữ tợn. Có mấy gương mặt còn như đang cố gắng cắn lưỡi tự vẫn, nhưng tiếc rằng dù máu có chảy xuống thì bọn hắn cũng không có cách nào có thể thay đổi số mệnh bị nhốt trên cơ thể của một kẻ xấu xí cả... Sau khi Thanh Tuyệt để lộ ra dáng vẻ thân sự, hắn ta cười lộ ra vài cái răng đen thui rồi nói:
“Sư huynh, chúng ta cùng nhau động thủ đi.”
Ôn Lương:
"A a a a được!”
Hiền Minh hơi gật nhẹ đầu nói:
“Được!”
Nói xong, hắn ta nhìn về hướng ba người Cam Bần:
"Các ngươi cũng cùng lên đi!”
Ba người Cam Bần nghe vậy thì sắc mặt thay đổi. Ba người đám Hiền Minh bây giờ đều chỉ là phân thân, có chết thì cũng không ảnh hưởng gì đến bản thể cả. Nhưng bọn họ thì đều tới đây bằng thực thể mà! Nếu như bọn hắn bị Lệ Phục đánh một quyền làm vỡ đầu, vậy thì ít nhất bọn hắn sẽ không thể sinh sống một cách bình thường trong khoảng 300 năm nữa mất. Nhất là Hoài Mẫn, hắn ta nhớ đến chuyện lần trước Lệ Phục làm cho ngón tay của hắn bị thương, đến tận bây giờ vẫn đang rất đau đớn. Vừa nghĩ đến chuyện đó hắn ta liền cảm thấy cực kì sợ hãi. Thế nhưng khi tất cả đối diện với ánh mắt của Hiền Minh thì chẳng ai trong số họ dám nói hai chữ từ chối ra khỏi miệng. Cuối cùng, Cam Bần chỉ đành nghiến răng nghiến lợi đáp:
“Vâng!”
Hiền Minh thản nhiên nói:
“Các ngươi phải đánh hết sức cho ta. Nếu như các ngươi sợ chết thì hãy phóng xuất thiên ma của các ngươi ra trước đi, để cho Thiên ma của các ngươi thử thay các ngươi trước.”
Sắc mặt Cam Bần trở nên xanh lét:
"Vâng!”
Hắn ta vừa nói xong, người nãy giờ chỉ định đứng bên cạnh đánh góp vui cho có- Cam Bần- thật sự không còn cách nào né tránh nữa rồi. Rõ ràng Hiền Minh muốn mang hắn ta ra làm con tốt thí để thử xem thực lực thực sự của Lệ Phục rốt cuộc mạnh đến mức nào. Nếu như bây giờ hắn ta không mang Thiên Ma ra thì có khi Hiền Minh sẽ thẳng tay ném hắn ra ngoài đó luôn cũng không chừng! Theo đó, ba người Cam Bần, Hậu Đức, Hoài Mẫn chỉ đành triệu hồi thiên ma. Phía sau lưng ba người, từng lớp ma ảnh hiện lên trùng trùng điệp điệp, sau đó mấy con thiên ma cao lớn như núi bắt đầu đi ra một các chậm rãi. Hiền Minh nhìn lướt qua, sau đó nở một nụ cười không rõ ý vị:
“Trong số nhiều thiên ma như thế, vậy mà các ngươi lại có thể gọi ra 5 thiên ma thực lực cường thịnh độ kiếp kì. Xem ra năng lực thu gom tư nguyên của các ngươi mạnh hơn trước đây không ít nha.”
Ba người nghe xong câu này thì sắc mặt đều trở nên trắng bệch. Hiền Minh nhàn nhạt nói:
"Được rồi, để cho bọn chúng lên đi.”
Ba người nghe vậy thì vội vàng bấm tay niệm quyết, sau đó phất tay. Phía sau lưng bọn họ, tầng tầng lớp lớp bóng thiên ma che khuất cả bầu trời bắt đầu bay về hướng Lệ Phục. Thiên ma có đủ các loại hình thù kì quái. Ví dụ như Nhân Ma, Tượng Ma, Xà Ma, Kê Ma, Thụ Ma,... bề ngoài của chúng bao gồm vạn vật vạn việc. Trong lúc bọn chúng tiến về phía trước, chúng vừa đi vừa gào ra những tiếng ma âm ong ong, làm cho người ta cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận