Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 535 - Khen Ngợi

Phương Trần vừa dứt lời, hắn liền vung búa lên một cách không hề do dự. Lập tức, tất cả mọi người đều bị một luồng sức mạnh vừa ôn hòa nhưng lại cực kì mạnh mẽ đẩy thẳng ra khỏi Xích tôn thiên thang! Một chưởng đánh bay tất cả! Khi nãy bậc thang chi chít bóng người, vậy mà bây giờ trở nên trống rỗng không còn bất kì một ai cả, cực kì trống trải! Phương Trần đánh một chưởng nhẹ như lông hồng, dễ dàng hah gục nhiều đệ tử nội môn đến vậy trong một chưởng lamg cho tất cả mọi người có mặt ở đó đều kinh ngạc đến mức biến sắc. Đây chính là thực lực của Phương chân truyền hay sao? Giây phút này, khắp võ trường ngập tràn trong tiếng bàn luận kinh ngạc từ tất cả mọi người:
“Hắn ta thể dùng một chiêu hạ gục nhiều người như vậy thì ta cũng không cảm thấy bất ngờ lắm. Dù sao thì cũng là thực lực của Thần tướng đạo cốt mà. Nhiều đệ tử Trúc cơ kì như vậy nhưng cũng không thể nào là đối thủ của hắn ta được.”
“Nhưng tên tiểu tử này lại dùng sức mạnh có thể không làm bất cứ ai bị thương mà đẩy tất cả mọi người ra khỏi Xích Tôn thiên thang. Có thể khống chế được sức mạnh đến mức này, nghĩa là năng lực khống chế của hắn ta đối với kiếp đạo cực kì mạnh!”
“Tông sư, đây chính là kỹ xảo cấp bậc tông sư đây mà!”
Bởi vì tất cả những lời này đều là những lời khen ngợi Phương Trần, vậy nên không ai trong số họ dùng truyền âm cả. Dù sao thì khen ngợi Phương Trần cũng đồng nghĩa với việc khen ngợi Đạm Nhiên tông mà! Quả nhiên không ngoài dự đoán. Tất cả trưởng lão của Đạm Nhiên tông, bao gồm cả Lăng Tu Nguyên đều cảm thấy cực kì hài lòng. Chẳng có ai là không thích nghe lời khen ngợi cả!
Còn các đệ tử khác của Xích Tôn sơn thì đều lộ ra vẻ mặt cực kì bái phục. Kể cả người cực kì không phục Phương Trần như Tôn Đàm thì cũng không kìm được mà hít sâu một hơi. Sự khống chế của Phương Trần đối với kiếp lực đúng là không phải thứ mà nàng có thể làm nổi! Còn Thiệu Tâm Hà thì lại hơi mỉm cười... Sư đệ vừa có thể thể hiện được sức mạnh của mình, lại vừa ngưng đúng chỗ, không làm cho bất kì ai bị thương cả. Quả nhiên sư đệ là người có thiên tư cuat thánh tử mà!
Còn Khương Ngưng Y lại lộ ra vẻ mặt như thở phào một hơi. Xem ra đám người này không phải đều là do Viên Hạo sắp xếp, có lẽ là một số sư đệ sư muội tự bản thân họ có một số tình cảm đặc biệt đối với Phương sư huynh nên mới đến đây mà thôi. Khương Ngưng Y chợt liên tưởng đến bầu không khí khen chê không đồng nhất về Phương Trần trong nội môn, nàng bỗng cảm thấy vẫn có thể hiểu được cho tình cảnh này! Mà lúc này, Viên Hạo lại cau chặt mày lại, sắc mặt hắn ta tái xanh... Khi nãy hắn ta còn cảm thấy nghi hoặc, tại sao lại có nhiều người đến vậy cơ chứ. Nhưng sau khi hắn ta suy nghĩ đến hành động bản thân muốn nhắm vào Phương Trần, cuối cùng hắn ta cũng hiểu ra Phương Trần muốn làm gì rồi! Nghĩ vậy, Viên Hạo nghiến chặt răng như muốn nát cả hàm:
"Phương Trần! Nhà ngươi là tên ngụy quân tử, bây giờ ngươi vẫn còn cố giả vờ có đúng không...”
Sau đó, Phương Trần- người đã dọn sạch bậc thang thứ nhất- liền bước lên bậc thang thứ hai. Những người đã bị đánh ra khỏi Xích Tôn sơn thì không thể đi vào được nữa. Nhưng kể cả có là như vậy, khi Phương Trần đi lên bậc thang thứ hai, vẫn có rất nhiều người xuất hiện. Đám người này vừa xuất hiện liền giống y hệt đám người của bậc thang trước, cảm xúc của mỗi người đều cực kì kích động, tất cả các loại sắc thái cảm xúc đều có.
Lần này Phương Trần không để cho bất cứ ai có cơ hội mở miệng nói chuyện cả, hắn lập tức dùng rìu đánh một chiêu quét sạch tất cả. Mọi người thấy vậy thì lại lần nữa thốt lên kinh ngạc, những lời nói có cánh khen ngợi cứ thi nhau kéo đến như sóng bão. Trừ những lời khen có cánh ra, tất cả mọi người cũng cảm thấy thật sự thán phục từ đáy lòng... Thực lực của Phương Trần đúng là mạnh thật đấy!
Mà dưới những tình huống như vậy, không có một ai quan tâm và chú ý đến việc có ai trong đám người xuất hiện đó phẫn nộ hoặc tức giận, mà cũng chẳng ai quan tâm đến lí do vì sao họ phẫn nộ... Cứ như vậy, Phương Trần bắt đầu từng bước một bước lên từng bậc thang như bước trên đường phẳng. Ở những bậc thang tiếp theo, số người xuất hiện cũng ngày một ít đi. Trước đó mỗi bậc khả năng có khoảng 7 8 người hoặc hơn chục người, nhưng sau đó liền biến thành có 1 2 người mà thôi. Mà những người xuất hiện cũng giống hệt như trước đây, tất cả các loại cảm xúc đều có. Nhưng Phương Trần không hề dừng lại, hắn cũng không quan tâm đến cảm xúc của mấy người đó. Tất cả đều bị hắn dùng một chiêu dọn sạch sẽ!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận