Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 249 - Thiên Ma

Trước khi đến Thiên Ma quật, hắn đã xem qua giới thiệu liên quan tới Thiên Ma quật, quãng đường đi tới Thiên Ma quật đều hết sức an toàn, rừng rậm vắng vẻ tĩnh lặng, Lạc Anh cốc có linh lực nồng đậm, tốc độ hoa anh đào sinh trưởng cực nhanh, rơi xuống khắp nơi trên đất, bốn phía khắp nơi đều là cảnh đẹp, cũng không có hung hiểm.
Nguy hiểm lớn nhất, đều ở trong Thiên Ma quật!
Dực Hung gật đầu nói:
"Vâng!"
Sau đó, Phương Trần bảo Dực Hung biến lớn, mang theo mình nhanh chóng xuyên qua vùng rừng rậm này, đến Lạc Anh cốc.
Trong Lạc Anh cốc, linh lực nồng đậm làm cho hoa anh đào sinh trưởng tự nhiên, tựa hồ vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
Từng tầng từng tầng hoa anh đào chất đầy đất, toàn bộ thế giới đều nhuộm thành màu sắc hoa anh đào.
Cảnh này khiến Phương Trần không nhìn được than thầm, thật đúng là giống như đúc với giới thiệu mà hắn xem qua trong tông môn!
Tuy nhiên, hắn không rảnh thưởng thức cảnh đẹp, nhanh chóng rời khỏi Lạc Anh cốc cùng với Dực Hung.
Sau khi ra khỏi Lạc Anh cốc, Phương Trần lập tức thấy Thiên Ma quật.
Hắn nhớ tới, lời giới thiệu trong tông môn từng nói qua, Thiên Ma quật ở trong huyệt động dưới chân một ngọn núi, ở cửa có cường giả thủ hộ.
Phương Trần vừa đến nơi đây đã phát hiện, trước cửa có một vị tu sĩ có hình thể to như núi lớn, khuôn mặt bình tĩnh, nửa người trên không một mảnh vải, phơi bày bắp thịt cứng cáp như đá, khí tức trong cơ thể giống như mặt trời chiếu rọi, huy hoàng không thể nhìn thẳng, lại nóng bỏng sôi trào.
Điều này khiến Phương Trần vừa lòng gật đầu.
Người thủ hộ Thiên Ma quật trong tưởng tượng của hắn đúng là cái dạng này!
"Tiền bối, ta đến rèn luyện!"
Phương Trần tiến lên ôm quyền, thái độ rất tốt, cũng đưa nhẫn Xích Tôn ra.
"Đi vào đi!"
Tu sĩ thủ hộ gật đầu nói.
"Vâng!"
Phương Trần mang theo Dực Hung đi vào.
Vừa tiến vào Thiên Ma quật, Phương Trần còn chưa đi ra bao xa đã thấy một con Thiên Ma nhảy ra ngoài.
Phương Trần rất kinh ngạc khi thấy Thiên Ma.
Vậy mà ý như ta nghĩ?
Vì lúc trước đã tiếp xúc qua Ám Ảnh Thiên Ma, cho nên, trong tưởng tượng của Phương Trần, Thiên Ma hẳn là hư hư ảo ảo, mờ mịt như sương khói, nhưng ngoại trừ hư huyễn ra, Thiên Ma còn cần phải có khuôn mặt dữ tợn, khuôn mặt giống như dã thú.
Giờ phút này, ở trước mặt Phương Trần cũng là một con Thiên Ma toàn thân trên dưới bốc lên khói đen, khuôn mặt dữ tợn đáng sợ, hư huyễn bay ở trên bầu trời!
Mà khí tức trên người của Thiên Ma đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong!
Phương Trần thấy thế không nói nhảm mà ném tới một búa.
Thiên Ma tiêu tán!
Một luồng khí tức dung nhập vào lệnh bài màu đen của Phương Trần!
Phương Trần tiếp tục tiến lên, tiếp tục đánh chết tám con Thiên Ma Trúc Cơ đỉnh phong, sau đó Dực Hung ở bên cạnh vỗ tay reo hò, tán dương Phương Trần trâu bò.
Chuyện này khiến Phương Trần phi thường hài lòng, đây chính là lịch luyện Thiên Ma quật trong tưởng tượng của hắn.
Đơn giản, thoải mái, lại hoàn toàn không có có ngoài ý muốn!
Sau cùng, Phương Trần gặp một con Thiên Ma cực kỳ cường đại.
Kim Đan tầng năm!
Tu vi tương tự với con gấu tạp chủng gặp được lúc trước!
Phương Trần thấy một màn này cũng không bất ngờ.
Mười con Thiên Ma, khẳng định phải có một con Boss cuối chứ!
Nếu không thì còn gì là thú vị?
Nhưng mà, hắn cũng có biện pháp giải quyết con Boss này!
Sau đó, Phương Trần cười lạnh, trực tiếp đấu võ với đối phương, sau khi bị đối phương đánh thành trọng thương, Phương Trần trực tiếp tự bạo...
Oanh!
Thân thể của Phương Trần lập tức nổ tung, hóa thành máu thịt đầy trời.
Sau khi máu thịt nổ tung, thế giới trước mắt Phương Trần trực tiếp rơi vào hắc ám!
Nhưng lần này, hắc ám không có biến mất, mà một mực duy trì.
Phương Trần choáng váng, thầm nghĩ:
"Hả?"
"Vì sao không có phục sinh?"
"Chẳng lẽ thẻ Bug của ta hết hạn rồi?"
Đúng lúc này.
Xoạt!
Phương Trần chợt phát hiện, toàn bộ thế giới hắc ám trước mắt hắn đột nhiên phá nát, ngay sau đó ánh mắt bắt đầu vặn vẹo...
Hắn vô thức nhắm mắt lại, lúc lại mở ra, sự vật trước mắt hắn đã không còn là Thiên Ma quật.
Mà là hai gương mặt kinh ngạc của bà lão áo xanh và tu sĩ trung niên.
Ngay sau đó, âm thanh không dám tin của bà lão áo xanh vang lên:
"Ngươi làm sao nhanh như vậy?!"

"Đây là tình huống gì?"
Phương Trần không hiểu ra sao, kinh ngạc hỏi.
Không phải mình đang ở Thiên Ma quật đánh giết với con Thiên Ma cuối cùng sao?
Làm sao chỉ chớp mắt đã trở lại truyền tống trận rồi?
Sau một khắc, Phương Trần lập tức tỉnh ngộ lại...
Chẳng lẽ mình đang ở trong huyễn thuật? !
"Ngươi thật sự đã ở trong huyễn thuật!"
Quả thật không sai, bà lão áo xanh bắt đầu giải thích.
Phương Trần giật mình.
Ngay sau đó, bà lão áo xanh vẫn cảm thấy không thể tin được, nuốt một ngụm nước bọt, nhanh chóng nói:
"Trên thực tế từ thời khắc ngươi bước khỏi bàn đá, ngươi đã rơi vào huyễn thuật của ta, ngươi đừng hiểu lầm ta không phải muốn thương tổn ngươi, sở dĩ ta thiết lập huyễn thuật với ngươi là vì mỗi một đệ tử tiến vào Thiên Ma quật đều phải trải qua lịch luyện huyễn cảnh, mà ta vốn cho rằng ngươi cần thời gian mấy ngày mới có thể tỉnh lại, nhưng lúc này còn chưa được bao lâu, thế mà ngươi đã thoát khỏi huyễn thuật như vậy không khỏi quá nhanh rồi, tuy nói huyễn thuật ta bày cho mỗi đệ tử cũng không phức tạp, nhưng dù thế thì một đệ tử Trúc Cơ như ngươi cũng không thể phá giải nhanh như vậy, ngươi nói cho ta biết ngươi là đệ tử của vị trưởng lão nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận