Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 226 - Sơn Mạch

"Nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi ở Đạm Nhiên tông, họ nhất định không thể nào toàn lực bồi dưỡng ngươi!"
"Cho dù ngươi có huyết mạch đế phẩm, ngươi cũng không có được tài nguyên mà ngươi nên có."
"Không bằng, ngươi đến sơn mạch Thương Long, chúng ta toàn lực bồi dưỡng ngươi đến khi ngươi thành tựu Yêu Đế, thế chẳng phải là có thể hỗ trợ càng nhiều hơn cho Phương Trần?"
"Mà thứ chúng ta muốn không nhiều, chỉ cần sau khi ngươi cường đại, cam đoan sơn mạch Thương Long trung lập là được!"
Nói xong, tầm mắt mọi người đều tập trung ở trên người Dực Hung.
Hám Vô Miên lại không quan tâm lắm, sự xuất hiện của hắn chỉ là vì cam đoan Phương Trần an toàn mà thôi.
Ngược lại là Dư Bạch Diễm, hắn cảm thấy khá thú vị.
Trong lòng hắn hi vọng Dực Hung đến sơn mạch Thương Long.
Đạm Nhiên tông không thể lại dốc sức bồi dưỡng một con yêu thú đế phẩm. Với thiên phú của Dực Hung, tiếp tục ở lại Đạm Nhiên tông sẽ chỉ là lãng phí.
Nhưng mà, hắn cũng không muốn thả Dực Hung trở về Càn Khôn Thánh Hổ tộc, như thế sẽ tăng cường thực lực Yêu giới rất nhiều.
Kể từ đó, đến sơn mạch Thương Long trong Đông Cảnh ngược lại là một lựa chọn khá tốt.
Dực Hung nghe nói như thế, nhất thời chần chờ nói:
"Tiền bối, các ngươi không thể tìm một yêu thú mới sao?"
Thao Tích khẽ lắc đầu:
"Ngươi có thể đánh bại Cửu Trảo đại nhân, đi ra từ trong Cửu Trảo động phủ, đại biểu ngươi có khả năng thành tân vương của chúng ta nhất, chúng ta cần ngươi, đến sơn mạch Thương Long của chúng ta đi."
Dực Hung nghe vậy thì sững sờ, sau đó nói:
"Nhưng mà người đánh bại Cửu Trảo không phải ta, là Phương Trần!"
Vừa mới nói xong.
Mọi người sững sờ, chợt cùng nhau nhìn Phương Trần.
"Cái gì?"
Thao Tích hoảng hốt.
"Không thể nào."
Thủ Sơn trợn tròn mắt lẩm bẩm.
Dư Bạch Diễm không khỏi kinh ngạc nói:
"Phương Trần, là ngươi giết Cửu Trảo sao?"
"Đúng."
Phương Trần gật đầu.
Dư Bạch Diễm dở khóc dở cười:
"Ngươi. . . Ngươi thật giỏi! Lăng tổ sư muốn ngươi xông vào sơn mạch Thương Long một lần mà thôi, không có bảo ngươi làm nhiều chuyện như vậy."
Thân là Nhân tộc, hắn cũng không rõ ràng được quy củ truyền thừa của sơn mạch Thương Long đến cùng là như thế nào.
Nhưng nhìn tình hình này, trong lòng của hắn có suy đoán, có lẽ là Phương Trần làm rối loạn quy củ của sơn mạch Thương Long. . .
Phương Trần có chút xấu hổ.
"Ta cũng không muốn."
Lúc này, Vĩ Thiện mở miệng nói:
"Có lẽ là Phương Trần trợ giúp Dực Hung giết Cửu Trảo, như vậy không sao. . ."
"Đúng!"
Cự quy Thao Tích gật đầu, lập tức vỏ rùa đột nhiên lóe lên, trên mai rùa của nó xuất hiện một luồng ánh sáng màu xanh lục. Hắn nhìn Dực Hung, nói:
"Không có việc gì, Dực Hung, không phải ngươi giết Cửu Trảo đại nhân cũng không sao, chỉ cần có thể được Tiên Vương tán thành, ngươi vẫn có thể trở thành tân vương của chúng ta như cũ!"
Vừa mới nói xong.
Thao Tích điều khiển ánh sáng trên vỏ rùa bay về phía Dực Hung.
Ở trước mắt bao người, luồng ánh sáng màu xanh lục này bay thẳng tắp về phía Dực Hung, nhưng đột nhiên không hiểu sao lại hơi dừng lại, chợt chuyển hướng một cái, không chút do dự nhào vào trong cơ thể Phương Trần. . .
Bá — —
Thân thể của Phương Trần nhất thời rực rỡ hào quang, từ đầu đến chân, toàn cơ thể đều xanh lét. . .
Dưới bầu trời đêm, đám yêu thú trầm mặc!
Giờ khắc này, mặt rùa của Thao Tích bị ánh sáng xanh chiếu rọi đến mức vô cùng ngơ ngác!

Thao Tích nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ tới, sau khi mình mời thần niệm của Tiên Vương ra, lại dẫn phát loại tình huống này.
Thần niệm của Tiên Vương hành động như thế, không phải là nói tân vương của sơn mạch Thương Long, là một nhân tộc?
Nói đùa cái gì vậy?
Trong lúc Thao Tích đờ đẫn thì Thủ Sơn, Vĩ Thiện, cùng với thụ tinh cũng lộ ra thần sắc ngu dại.
Phương Trần nhìn thấy cơ thể mình toàn là ánh sáng xanh thì cũng trầm mặc.
Vừa rồi hắn một mực bảo trì trạng thái đẹp trai điệu thấp không nói lời nào, sao ánh sáng xanh này còn chủ động tìm tới mình chứ?
Chẳng lẽ bởi vì trên người mình có hình thức ban đầu của huyết mạch Vạn Yêu Tổ Nguyên, cho nên ánh sáng xanh này muốn mình làm tân vương?
Nghĩ tới đây, Phương Trần đang phát sáng phiền muộn thở dài một hơi:
"Quả nhiên, ta tựa như đom đóm trong đêm tối, ở đâu cũng không có cách nào ảm đạm."
Đám yêu thú:
". . ."
Sau đó, Thao Tích nhanh chóng hút ánh sáng xanh trên người Phương Trần trở về, khiến cho ánh sáng trên cơ thể hắn nhanh chóng ảm đạm đi.
Không thể tùy ý gia hỏa này tiếp tục vô sỉ như thế.
Phương Trần thấy thế thì yên lặng mở Khải Giáp Thần Tướng ra, hắn vừa ảm đạm đi, lại lần nữa đỏ đến loá mắt.
Thao Tích bị chiếu ánh sáng đỏ đầy mặt càng trầm mặc. . .
Cùng lúc đó.
Dư Bạch Diễm và Hám Vô Miên cũng rất ngạc nhiên.
Nhất là Dư Bạch Diễm, giờ phút này hắn cũng cảm động lây với đám yêu thú đang rung động.
Tình huống này giống như là Lăng Tu Nguyên xuất quan xong thì bắt hắn rời khỏi vị trí tông chủ, cũng chỉ rõ để cho Dực Hung kế thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận