Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 40 - Ngươi Tiếp Tục Nói Đi

Sau khi Phương Trần ngồi xuống, hắn bắt đầu nói. Dực Hung bịt tai lại và không nói gì,xung quanh con hổ đều giống như đã chết. Nhìn thấy biểu cảm của đối phương, Phương Trần cười nói:
“Được rồi, được rồi, chỉ là đùa chút thôi mà.”
“Ta làm sao có thể đành lòng để ngươi làm những công việc này?”
Tai của Dực Hung lại vểnh lên. Phương Trần đứng dậy nói:
“Dù sao ngươi cũng lớn như vậy rồi, nhất định không thể làm tốt những việc này, vậy không bằng ngươi đi tìm nước cho ta và đào hố, ta chỉ là muốn mở rộng suối nước nóng của ta thôi mà.”
Ánh mắt của Dực Hung dần trở lên thẫn thờ….
“Được rồi, chúng ta nói chuyện đi, làm sao mà ngươi bị Đan Nhiên Tông bắt được?”
Phương Trần hỏi. Dực Hung yếu ớt trả lời:
“Bị hoàng huynh hãm hại.”
“Hoàng huynh hãm hại? Tình huống gì vậy?”
Nghe vậy Phương Trần sửng sốt, cảm thán trong lòng thằng cha này còn hay nghe chuyện nhảm sao?
“Ngươi muốn nghe không?” Dực Hung hỏi.
“Đương nhiên!”
Hóng chuyện là bản chất của con người, Phương Trần gật đầu.
“Vậy ta không muốn đổ dốc và đào suối nước nóng, ta không muốn làm việc nhưng có thể giúp ngươi chiến đấu.”
Dực Hung nghiêm túc nói. Phương Trần đột nhiên có chút ngượng ngùng nói:
“Hay là ta mời Hoa trưởng lão về đây.”
Dực Hung: “...”
Hắn nhìn về phía xa và nói: “Vào năm ta được sinh ra thì có một biến cố lớn đã xảy ra với tộc Hổ.”
“Chuyện gì vậy?”
“Năm đó mẫu hậu ta sinh ra một trăm linh tám dòng máu thánh hổ, trấn động thiên hạ!”
Dực Hung đáp. Nghe vậy, đôi mắt của Phương Trần lập tức trừng lớn.
Mẹ kiếp?
Một bào thai có một trăm linh tám đứa trẻ?
Đây là trò đùa gì vậy?
“Hổ yêu bình thường một bào thai không quá hai hoặc ba con, huyết thống của tộc thánh Hổ Càn Khôn rất quý giá, hơn nữa chúng được sinh ra theo vận may của trời đất nên càng hiếm hoi, các trưởng lão trong tộc quanh năm không thể sinh nở, thỉnh thoảng dòng máu của tộc thánh hổ xuất hiện nhưng nhiều nhất cũng chỉ là hai con.”
“Trong năm đó, số lượng huyết mạch mới sinh khan hiếm khủng khiếp, chỉ có một con hổ thánh trẻ tuổi và nó dường như cũng đang bất lực và đang trên bờ vực tuyệt chủng!”
“Nhưng mẫu hậu ta dường như là người duy nhất được trời sủng ái, sau khi hòa với dòng máu của phụ hoàng ta bà ấy đã sinh ra một trăm linh tám người con mang dòng máu thánh hổ, đêm đó hàng ngàn con yêu thú nghĩ rằng tộc thánh hổ Càn Khôn của ta sẽ trỗi dậy từ đây.”
Dực Hung khẽ thở dài:
“Mà một trăm linh tám huyết thống hổ thánh này đã không làm tộc ta thất vọng, hầu như tất cả đều đã thức tỉnh được huyết mạch của mình. Trong đó, một trong số chúng thậm chí đã có được huyết mạch thần thánh từ khi mới sinh, điều này đã khiến cả tộc phấn khích!”
Nghe đến đây, Phương Trần thập phần kinh ngạc.
Huyết mạch thánh!
Trong thế giới tu tiên các cảnh giới được chia thành Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp, Đại Thừa. Tổng cộng có chín cảnh giới. Yêu tộc cũng không ngoại lệ. Còn thánh yêu chính là thời kỳ quá độ của nhân loại.Về phần huyết thánh cũng tương đương với chỉ cần thánh hổ Càn Khôn còn chưa chết thì nhất định sẽ trở thành thánh yêu. Điều này khiến Phương Trần lo lắng. Tộc thánh hổ Càn Khôn nghe như đang lảng vảng xung quanh, về sau hắn sẽ không thể bắt nạt Dực Hung này nữa?
Thế thì từ nay đừng bắt hắn học massage nữa!
Dực Hung không biết suy nghĩ của Phương Trần vẫn tiếp tục nói:
“Nhưng trong huyết mạch của một trăm linh tám con hổ thánh, cũng có những người không được trời đất ưu ái.”
“Trong đó có ta.”
“Trong tất cả huynh đệ của ta, ta là người duy nhất chưa thức tỉnh huyết mạch!”
Nói đến đây, Phương Trần không khỏi lộ ra vẻ đau buồn, an ủi hắn:
“Nói như vậy thì ngươi là đồ bỏ đi à?”
Dực Hung hung dữ nói: “Rốt cuộc ngươi có nghe không?”
“Ta nghe, ta nghe, ngươi tiếp tục nói đi.”
Phương Trần haha cười. Dực Hung nói:
“Hơn nữa bởi vì tộc của bọn ta trước đây có rất ít hổ con nên quy định phải có nguồn cung cấp tài nguyên lớn trước khi đàn con chưa trưởng thành, ngay cả khi những con hổ thánh trưởng thành giảm nguồn lực của chính mình thì nó vẫn phải đảm bảo đủ nguồn lực cho đàn con.”
“Cho nên, cho dù ta không thức tỉnh huyết mạch nhưng cũng chiếm không ít tài nguyên nên kết quả là huynh đệ bất mãn!”
“Có một lần, Cửu hoàng huynh không đột phá được bị đệ đệ thứ một trăm linh sáu của ta đánh bại, hắn ta cảm thấy xấu hổ nên đến núi của ta nổi giận và đả thương ta, trách ta chiếm tài nguyên của hắn ta và ép ta giao tài nguyên ra!”
“Ta đương nhiên không đáp ứng còn mời các trưởng lão trong tộc đến chủ trì công đạo, vì vậy hắn ta đã bị trừng phạt và phải bế quan nửa năm.”
“Bởi vì chuyện này nên Cửu hoành huynh của ta không hài lòng, cố ý bày mưu hãm hại ta, ép ta chạy vào tiên giới, may mắn thoát chết trong gang tấc, cuối cùng bị tu sĩ ở Đạm Nhiên Tông bắt và nhốt trong thú ngục.”
“Trong thú ngục, không biết là do quá hận hay do huyết mạch của ta thức tỉnh muộn và ta đã thức tỉnh được huyết mạch đế vương.”
Phương Trần kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận