Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 341 - Tư Thái Duyên Dáng

Lời này vừa nói ra, Ôn Tú lẳng lặng liếc mắt nhìn người vừa phát ra tiếng.
Đối phương mặc quần áo vải màu tím xa hoa, xem ra cực kỳ quý khí, cử chỉ cũng tự nhiên hào phóng!
So sánh với vẻ mặt không biểu tình lại mang theo vẻ sắc bén tự nhiên của Ôn Tú, người nói chuyện càng giống chủ mẫu lo liệu sự vụ lớn nhỏ trong phủ!
Người này chính là thím của Phương Trần, Nghiêm Hàm Vân!
Lúc này, tuy khuôn mặt của Nghiêm Hàm Vân vẫn tái nhợt như cũ, toàn thân đều đau nhức, nhưng nàng vẫn kiên trì ngồi trên ghế, bảo trì tư thái duyên dáng!
Vì!
Ôn Tú đặc biệt tìm Nghiêm Hàm Vân!
Nói cho nàng biết, Lăng Tu Nguyên sẽ mang theo Phương Trần trở về, vì tránh cho Lăng Tu Nguyên tức giận vì có người vắng mặt, nếu nàng nếu có thể thì tới.
Nếu không được, vậy cũng không miễn cưỡng!
Mà khi đó, Nghiêm Hàm Vân lập tức giả bộ như chuyện gì cũng không có xảy ra, cũng sử dụng đan dược giảm đau trong phủ, trì hoãn thương thế thật lâu vẫn chưa thể lành.
Dù cho thân thể có đau đớn hơn nữa thì thế nào?
Cao tầng Phương gia đều biết, sau khi Phương Cửu Đỉnh về phủ, vì loại trừ tiếng xấu cho Phương Trần, đã nói ra chuyện Phương Trần có Khải Giáp Thần Tướng Xích Sắc.
Bây giờ, Phương Trần triển lộ thiên phú kinh người, được tổ sư của Đạm Nhiên tông sủng ái chiếu cố, vô cùng có khả năng trong thời gian trăm năm tới sẽ trở thành gia chủ đời tiếp theo!
Nàng là mẫu thân nuôi dưỡng Phương Trần, nhất định phải đi ra tâm sự với con trai!
Về phần chuyện mình tính kế Phương Trần?
Ha ha!
Phương Trần tin mình như thế, chỉ cần mình đẩy trách nhiệm đẩy đến trên người Phương Nhiên chẳng phải là xong rồi sao?
Giờ phút này, Nghiêm Hàm Vân mỉm cười, nhưng trong nội tâm chỉ có một ý nghĩ...
Ôn Tú, ta biết chuyện ở từ đường là ngươi tính kế ta!
Nhưng ta không quan tâm!
Ngươi kêu ta lên vì lo cho đại cục rắm chó của ngươi, đây chính là sai lầm lớn nhất của ngươi.
Từ giờ trở đi, Phương Trần sẽ chỉ là công cụ ta dùng để đối phó ngươi, dần dần chưởng khống Phương gia!
Cùng lúc nàng đắc ý trong lòng, Nghiêm Hàm Vân lại không khỏi nhíu mày...
Đan dược giảm đau này có phải bị Ôn Tú cố ý đánh tráo rồi không?
Sao lúc linh lúc mất linh?
Đau chết ta rồi!
Ôn Tú thấy Nghiêm Hàm Vân thì bình tĩnh, không nói gì.
Nàng gọi Nghiêm Hàm Vân đến, không phải là vì lấy đại cục làm trọng.
Tổ sư đối xử với con trai của mình tốt như vậy, còn cần nghênh đón cái gì?
Chủ yếu là nàng muốn cho Nghiêm Hàm Vân chủ động ăn đan dược giảm đau đã bị mình đánh tráo, tra tấn tra tấn đối phương.
Ngoài ra, còn có một nguyên nhân, nàng vì Phương Trần!
Trong nội tâm nàng rõ ràng, dù Phương Trần biết rõ Nghiêm Hàm Vân tính kế hắn, nhưng ân tình được Nghiêm Hàm Vân dưỡng dục lớn lên, làm sao có thể dứt bỏ dễ dàng như vậy?
Chẳng bằng, cho hai người gặp nhau thì tốt hơn!
Có lẽ trong lòng con tai sẽ thoải mái hơn chút...
Đúng lúc này.
"Rất lâu không có tới Phương gia, Phương gia vẫn là cảnh tượng nhân tài xuất hiện lớp lớp, một phái vui vẻ phồn vinh như xưa!"
Tiếng cười sang sảng của Lăng Tu Nguyên truyền đến từ ngoài cửa.
Vừa mới nói xong.
Bạch!
Tất cả mọi người lập tức đứng dậy, kính sợ nhìn ra ngoài cửa.
Lăng Tu Nguyên!
Lực lượng giúp Đạm Nhiên tông đứng thẳng trong chín đại tông của Linh giới!
Cường giả đứng đầu từng lưu lại uy danh hiển hách trên chiến trường Thiên Ma, chiến trường Ma Tu, và cả chiến trường Yêu Tộc!
Nhìn cường giả bực này tới gần, tất cả mọi người không nhịn được ngừng thở.
Sau một khắc, Lăng Tu Nguyên mặc áo bào trắng, nho nhã hiền hoà cất bước đi vào, sắc mặt thong dong, phong khinh vân đạm, khí tức Trúc Cơ tầng một trên người cực kỳ đáng chú ý!
Ở sau lưng hắn, Phương Trần và Dực Hung nghiêm túc đóng vai hai tùy tùng, không có đồng thời cất bước tiến vào cùng Lăng Tu Nguyên.
Ánh mắt của Nghiêm Hàm Vân dừng lại trên người Lăng Tu Nguyên, lại chuyển tới trên người Phương Trần, lộ ra vẻ hưng phấn kìm nén không được...
Đây là cơ hội của nàng!
Còn Ôn Tú, từ đầu tới đuôi nàng chỉ nhìn Phương Trần, nàng sờ bụng, lộ ra mấy phần vui sướng...
Phương Cửu Đỉnh nghiêm nghị, lập tức tiến lên khom lưng:
"Bái kiến Lăng tổ sư!"
Mọi người đồng thời nói:
"Bái kiến Lăng tổ sư!"
Lăng Tu Nguyên thản nhiên thụ lễ, nói tiếp:
"Hôm nay ta tới với thân phận là sư thúc của Phương Trần, luận bối phận ta và các vị cùng thế hệ, không cần đa lễ."
"Hí — — "
Nghe nói như thế, dù bọn hắn đã chuẩn bị tâm lý từ trước, vẫn không ngăn được cảm giác chấn kinh.
Phương Trần quả thật quan hệ mật thiết với Lăng tổ sư, Lăng tổ sư còn là sư thúc của hắn?
Như vậy không phải nghĩa là Phương Trần còn bái một vị tổ sư làm sư phụ sao?
Giờ khắc này, trong lòng mọi người không khỏi miên man bất định, là vị Đại Thừa đỉnh phong thần bí khó lường nào trở thành sư phụ của Kỳ Lân Tử Phương gia ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận