Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 391 - Không Dám Tu Luyện Tại Đây

Cùng lúc đó.
Sau khi Phương Trần rời khỏi núi Xích Tôn, nhanh chóng đến núi hồ Ánh Quang, gần sơn động Lăng Tu Nguyên giam giữ Du Khởi ần trước.
Sồ đan Đại Thừa nếu đã biến thành Trứng Yêu Tổ, vậy Phương Trần liền giữ lại lực lượng huyết mạch Quỳ Cốt Thần Ngưu để cho mình sử dụng.
Mà vì để phát huy tối đa việc sử dụng những tài nguyên này, hắn đương nhiên phải chạy đến trước mặt Du Khởi, tu luyện ngay trước mặt hắn!
Sau đó, Phương Trần tìm được Du Khởi trên sườn núi ở chân núi hồ Ánh Quang.
Quả nhiên Du Khởi rất nghe lời Phương Trần.
Hắn không đi đâu xa, chỉ quanh quẩn ở gần đây!
Du Khởi lúc này, đang lẳng lặng ngồi ở trên sườn núi, nhìn về phương xa, khí tức trên ngươi vẫn là Kim Đan đỉnh phong như cũ, nhưng lại mơ hồ có cảm giác tròn trịa không tì vết, có ý muốn đột phá…
Phương Trần thấy thế, lập tức hâm mộ.
Gia hỏa này, tuyệt đối sẽ không tự mình tu luyện.
Mà cái tình huống Kim Đan muốn đột phá lên Nguyên Anh này, đoán chừng là bởi vì thiên phú tu luyện của hắn quá mức nghịch thiên, mới có thể dẫn đến tu vi không tự giác tăng lên…
Thật quá đáng rồi!
Hận nhất là những người có thể tự mình đột phá!
Phương Trần tiến lên, nói:
“Du đạo hữu!”
Du Khởi thấy Phương Trần đến, quay đầu nhìn, lập tức lộ ra mừng rỡ từ đáy lòng:
“Phương Nhiên tiền bối, đã lâu không gặp.”
Phương Trần sửng sốt:
“Không phải chúng ta mới ba ngày không gặp sao?”
Du Khởi mỉm cười:
“Thời gian ba ngày, ta đã cảm ngộ được rất nhiều, tốt hơn so sáu vạn năm qua, đương nhiên là đã lâu không gặp.”
Phương Trần cắn chặt răng, thời đại này có người đối thoại bình thường với mình có thể có nhiều hơn một chút được không.
Sau đó, Phương Trần cười cười:
“Xác thực, lời ấy của Du đạo hữu có lý!”
Trong lòng của hắn đang tính toán, mình nên mang Du Khởi đi đâu tu luyện Đạp Pháp Thôn Yêu Dung Huyết mới được?
Hắn không dám tu luyện ở đây, sơ bị đệ tử Đạm Nhiên Tông đi ngang qua nhìn thấy!
Nhưng Phương Trần lại lo lắng, nếuDu Khởi biết được mình muốn tu luyện, liệu hắn có cảnh giác, từ đó không tin tưởng mình nữa hay không?
Ngộ nhỡ không có sự chứng kiến của Du Khởi, mình sẽ mất đi con đường tu luyện này!
Trong tình huống này, Phương Trần cảm thấy mình phải cẩn thận hơn trong việc sắp xếp lời nói!
Dù sao thì trạng thái bất ổn của người điên cũng khá ổn định.
Đúng lúc này.
“Phương tiền bối, bây giờ ngươi có rảnh không?”
Du Khởi đột nhiên nói.
Phương Trần sửng sốt, vô ý thức nói:
“Trước tiên ngươi nói ngươi muốn là gì đi.”
Du Khởi sửng sốt:
“Ừm… ta muốn luận đạo với ngươi một phen.”
“Ồ, vậy ta không rảnh.”
Phương Trần lắc đầu.
Du Khởi có chút tổn thương:
“Phương tiền bối, người có phải là ghét bỏ trình độ của ta quá thấp, không muốn luận đạo với ta không?”
Phương Trần lắc đầu:
“Không phải, ta là vì muốn tốt cho ngươi!”
Du Khởi sững sờ:
“Hả? Đây là vì tốt cho ta sao?”
Phương Trần:
“Ta từng khuyên ngươi, đừng cố chấp với con đường này, chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?”
“Bây giờ ngươi còn muốn luận đạo, chứng tỏ ngươi làm sai rồi!”
“Ngươi đang làm sai, nếu ta luận đạo với ngươi, sẽ chỉ hại ngươi đi càng ngày càng xa trên con đường sai lầm.”
“Đạo lý bên trong, ngươi tự mình tìm đi!”
Du Khởi bỗng nhiên cau mày suy nghĩ sâu xa, sau đó hai mắt sáng lên, gật đầu đầu ý:
“Tốt!”
Sau đó, cuối cùng Phương Trần cũng sắp xếp từ ngữ xong, tiến lên vỗ bả vai Du Khởi, nói:
“Lần này ta đến tìm ngươi, là có một chuyện quan trọng khác muốn để ngươi chứng kiến.”
Du Khởi đứng lên nói:
“Chuyện gì?”
Phương Trần nhìn phương xa, nhìn đám mây phía xa, cao thâm khó lường nói:
“Đó chính là khi các loại ảo cảnh dung hợp thành một, sẽ xảy ra biến hóa gì?”
Du Khởi sửng sốt:
“Đây là chuyện quan trọng sao? Hắn có thể trợ giúp đột phá huyễn cảnh sao?”
“Sao chúng ta phải lãng phí thời gian quý báu vào việc này!”
Phương Trần đoán được gia hỏa này sẽ nói như vậy, lập tức cười lạnh:
“Vừa mới bảo ngươi đừng ám ảnh với con đường này, nhìn xem, ta mới thăm dò hai câu, ngươi lại hiện ra nguyên hình!”
Nói đến đây, Phương Trần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
“Ta quá thất vọng với ngươi rồi.”
Du Khởi liền cúi đầu:
“Phương tiền bối, ta sai rồi!”
“Không sao, ta tha thứ cho ngươi.”
Phương Trần xua tay, rồi nói:
“Vậy bây giờ ngươi có muốn chứng kiến không?”
Du Khởi nói:
“Muốn!”
“Được! Vậy ngươi đi theo ta!”
Phương Trần lập tức đem Du Khởi chạy đến một sơn động không người, sau đó kiểm tra một chút độc dược của mình.
Hắn sợ lát nữa lúc nuốt Yêu Dung Huyết, nếu mất kiểm soát, vẫn có thể tự sát ngay lập tức bằng cách uống thuốc độc, để không đến nỗi làm nổ tung núi hồ Ánh Quang!
Du Khởi ngồi ở một bên, đầy phấn khởi nhìn Phương Trần:
“Phương tiền bối, ngươi muốn cho ta xem cái gì?”
“Xem cái này!”
Phương Trần nói xong, lấy ra một viên ngưng tụ lực lượng huyết mạch của Tổ Huyết Cổ Hùng, sau đó lập tức thi triển Đại Pháp Thôn Yêu Dung Huyết, bắt đầu thu nạp lực lượng huyết mạch trong đó…
Bạn cần đăng nhập để bình luận