Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 292 - Cẩn Thận

Phương Trần nghe câu này, bỗng cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Hắn nhấc chân lên đá Trương Thiên một cái:
“Mẹ nó, ngươi đang nói năng lung tung cái gì vậy?”
"Khụ khụ, ý của ta là ta và Tiêu sư đệ còn chưa hóa giảu được thù oán, bây giờ nếu để hắn ta trông thấy ta và Phương sư huynh có quan hệ cá nhân thân thiết, vậy thì hắn sẽ dễ hiểu nhầm. Như vậy thì không tốt chút nào cả.”
Trương Thiên cười cười, nhận lấy cái đạp của Phương Trần. Đúng ra bị nhận một đạp, hắn phải tức giận. Nhưng không hiểu sao trong lòng hắn lại có một cảm giác thoải mái lạ thường...Hắn cảm thấy quan hệ của mình và Phương Trần rõ ràng đã thân thiết hơn rất nhiều!
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Ngươi vào đây đi. Hôm nay ngươi tìm ta là có việc gì?”
Phương Trần quay người đi vào trong, nói:
"Là như này, Phương sư huynh, ta đã báo với trưởng bối nhà ta rồi, sắp tới sẽ chuẩn bị xuất phát đến Nguy thành. Hôm nay ta đến đây tìm Phương sư huynh để nhờ Phương gia tôn quý vô thượng, anh dũng thiện chiến, xin Phương gia giúp đỡ cung cấp ít tài nguyên tu luyện. Chắc khoảng vài ngày nữa sẽ xuất phát.”
Trương Thiên nói. Phương Trần gật đầu:
“Ừm, còn nữa!”
“À, ta còn muốn tìm Tiêu Thanh để xin lỗi. Nếu đến đó xin lỗi thì ta cần chuẩn bị những lễ vật gì?”
Trương Thiên cẩn thận hỏi. Tiêu Thanh đã đột phá Trúc cơ nhất phẩm, tin tức hắn ta dẫn được hiện tượng dị thường của thiên đạo đang truyền khắp Đạm Nhiên tông với tốc độ chóng mặt. Tin tức hắn ta có được Thiên đạo Trúc cơ mang tới sức ảnh hưởng quá lớn! Chính vì như thế mà Trương Thiên sợ đến mức muốn tè ra quần. Hắn lăn từ trên giường xuống dưới đất, sau đó liền chạy tới Ánh quang hồ sơn để tìm Phương Trần. Từ hai hôm trước, hắn đã muốn tìm Tiêu Thanh để xin lỗi. Nhưng Tiêu Thanh đang bế quan nên hắn chỉ có thể từ bỏ. Nhưng thực ra, hắn không để tâm lắm đến chuyện của Tiêu Thanh. Dù sao thì hắn ta cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Hắn sẽ tìm một cơ hội, sau đó xin lỗi hắn ta một phen, sau đó sẽ đổ hết trách nhiệm lên trên đầu của Thường Vi, rồi lại bồi thường cho hắn ta thật tốt. Làm như thế thì không phải là xong rồi hay sao? Theo hắn thấy, kẻ lợi hại nhất chính là Phương Trần, Tiêu Thanh thì có là cái gì đâu? Nhưng sau khi Tiêu Thanh có được Thiên đạo Trúc cơ, mọi chuyện liền thay đổi triệt để rồi! Nửa tháng trước, tu vi của tên nhóc này mới là cái gì chứ? Thế mà bây giờ đã đạt tới Thiên Đạo Trúc cơ rồi??? Tiêu Thanh...không, tiềm lực của Thanh ca quả là vô tận. Tương lai có lẽ hắn ta sẽ đứng cùng với Trần ca tại đỉnh cao của Đạm Nhiên tông cũng nên! Đối với dạng người này, hắn không dám dùng thái độ qua loa đối phó! Chính vì nguyên nhân đó mà khi nãy, Trương Thiên- người không mang lễ vật gì cả, trong tay không tấc sắt- không dám cản Tiêu Thanh lại để xin lỗi. Hắn định sẽ nghe ngóng thêm một chút, rồi chuẩn bị thêm một chút hậu lễ, sau đó mới đi xin lỗi. Nhìn dáng vẻ của Trương Thiên, Phương Trần không biết phải nói gì cả:
"Tùy đi, chỉ có chút chuyện nhỏ như thế thôi, ngươi đừng có làm phiền ta. Về đi...”
Trương Thanh gấp gáp cản Phương Trần lại:
"Trần ca, chuyện này không thể làm tùy tiện được nha. Tốc độ đột phá tu vi của hắn ta quá nhanh, quá đáng sợ. Ta không dám làm bậy qua loa.”
“Hắn ta thì đáng sợ, còn ta thì không đáng sợ hay sao?”
Phương Trần bĩu môi, bộc phát ra khí thế của Trúc cơ cửu phẩm trên người, ép Trương Thiên phải lùi lại vài bước. Trương Thiên ngu người tại chỗ:
"Trúc cơ...cửu phẩm?!”
...Một lúc sau, Trương Thiên lập tức chạy ra ngoài cửa, ngoan ngoãn nói:
“Trần ca, quấy rầy ngươi rồi. Bây giờ ta đi ngay!”
Sau khi ra đến ngoài cửa, Trương Thiên lập tức truyền tin tức cho Trương gia:
“Phụ thân, nhớ dặn người mà ngươi cử đến Phương gia là mang nhiều lễ vật một chút. Nhất định phải nghe lời ta! Con trai của ngươi lấy mạng để đảm bảo với ngươi, nhất định chúng ta phải giữ quan hệ tốt với Phương gia. Trăm năm sau, Trương gia chúng ta nhất định sẽ ở một đẳng cấp khác!”
Sau khi truyền tin tức đi xong, khuôn mặt của Trương Thiên kích động đến mức đỏ ửng lên. Đồng thời lúc này, hắn vừa cảm thấy sợ, lại vừa cảm thấy may mắn...Liệt tổ liệt tông của Trương gia à! Đa tạ mọi người trên trời linh thiêng đã phù hộ cho tôn nhi! Cả hai kẻ Phương Trần và Tiêu Thanh đều là hai kẻ nguy hiểm! Nhưng điều kinh khủng hơn là, trước đây hắn còn từng đắc tội với cả hai người họ...Thật may là chưa có chuyện gì lớn sảy ra cả! Hơn nữa, Trương Thiên biết rằng, sau này nếu hắn muốn ôm đùi bọn họ, khéo khi còn phải xếp hàng nữa cơ! Nhưng hôm nay, cơ hội lại tự nhiên bày ra trước mặt hắn, hắn nhất định phải nắm chặt lấy! Phương Trần không biết Trương Thiên đã làm gì, nhưng hắn phát hiện ra, sau khi Trương Thiên rời đi, tốc độ tự động tu luyện của Khải Giáp Thần Tướng tăng nhanh rõ rệt...Hắn suy nghĩ một lúc, sau đó nghĩ tới một vấn đề. Có lẽ là do khi nãy bản thân hắn biểu hiện được tu vi quá mức đáng sợ, thế nên Trương Thiên lại đi tặng “lễ vật” cho Phương gia rồi. Hắn bất giác cười lên:
“Tên nhóc này biết điều thật đấy.”
Nhưng, sau khi vui vẻ xong, Phương Trần lập tức đem theo Dực Hung còn đang say ngủ rời khỏi Đạm Nhiên tông. Hắn phải nhanh chóng đi làm đạo cơ vỡ vụn ra! Nếu không, muộn thêm chút nữa thì hắn thành Kim Đan mất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận