Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 74 - Tùy Tiện Ra Tay

Sự trùng kích của sương mù đen đã khiến hắn bị thương, mà xuân dược của Lệ Phục lại quá mức nghịch thiên, mới khiến cho hắn nín nhìn đến mức muốn nổ tung, thực sự chịu không được, kêu thành tiếng...
Đời trước làm nam nhân trong trắng hai mươi mấy năm, không phải rất giỏi nín sao?
Tại sao hiện tại lại không nín được chứ?!
Trữ Thấm Nhi nhìn Phương Trần, rồi lâm vào trầm tư.
Mặc dù nàng là Nữ Đế ma đạo, thủ đoạn độc ác, giết người như ngóe, nhưng như vậy không có nghĩa là nàng sẽ không phân rõ trắng đen.
Nàng vốn cũng không muốn giết Phương Trần.
Nàng biết đổi lại là mình đời thứ nhất, nếu khi đó nàng cũng gặp phải Phương Trần, tất nhiên sẽ lựa chọn cứu Phương Trần.
Còn có, sau khi Trữ Thấm Nhi khôi phục trí nhớ, nàng phát giác Phương Trần là một Thánh Nhân đạo đức đến mức không thể nói lý!
Một tu sĩ Thiên Đạo Trúc Cơ, nghĩ thế nào lại nguyện ý hy sinh bản than vì sự trong sạch của một nữ tử phàm tục?
"Nếu như ta và ông nội gặp phải tu sĩ giống như ngươi, có lẽ ta sẽ không càng chạy càng xa trên con đường ma đạo."
Trữ Thấm Nhi thở dài thăm thẳm.
Sau đó, Trữ Thấm Nhi vừa định tiến lên, xem xét tình huống của Phương Trần, muốn nghĩ biện pháp giải quyết xuân dược cho hắn.
Nhưng mới vừa lên hai bước, Trữ Thấm Nhi lại đột nhiên sửng sốt...
Chờ chút!
Trong mắt hắn mình chỉ là một phàm nhân!
Nếu như tùy tiện ra tay, có thể bị hoài nghi hay không?
Nàng vừa quyết định làm bạn với ông nội, không muốn vì vậy mà rời khỏi Đạm Nhiên tông.
Nghĩ tới đây, Trữ Thấm Nhi nhíu mày.
Nếu đã như vậy, nàng chỉ có thể nói láo!
Với trình độ lừa dối cực kỳ cao minh của mình, hẳn là có thể lừa gạt hắn.
Năm đó, không ai có thể nhìn thấu lời nói dối của nàng!
Trữ Thấm Nhi hít sâu một hơi, đi đến trước mặt Phương Trần, đầu ngón tay tùy ý ấn xuống chỗ cổ của Phương Trần, nói:
"Phương Trần, ta đột nhiên nhớ ra, thật ra ta từng học làm thế nào tiêu trừ xuân dược."
"Ta có thể giúp ngươi, ngươi không cần chết!"
"Ngươi có tin ta không?"
Phương Trần:
"?"
Ta tin ngươi cọng lông gà ấy!
Móa nó người nào nhìn không ra ngươi đang nói láo chứ?
Nhưng đối diện với thiện ý bất ngờ của Nữ Đế ma đạo, đáy lòng Phương Trần có một loại cảm giác may mắn thoát chết.
Hắn nhìn ra được, Trữ Thấm Nhi hẳn là không muốn bại lộ thân phận Nữ Đế của nàng, cho nên trợ giúp mình!
Nghĩ tới đây, Phương Trần vội vàng phối hợp với đối phương, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nói:
"Thật sao?"
"Vậy, nếu ngươi đã năng lực như vậy thì nhanh chóng giúp ta đi!"
Thấy thế, Trữ Thấm Nhi vội vàng gật đầu.
"Tốt!"
Trong nội tâm nàng đắc ý, xem ra trình độ lừa gạt của mình thực sự cực kỳ cao thâm.
Phương Trần này bị mình lừa đến mức xoay lòng vòng!
Sau đó, Trữ Thấm Nhi lặng lẽ hấp thụ chút ít linh lực.
"Đủ rồi..."
Trữ Thấm Nhi âm thầm gật đầu, sau đó nàng ngẩng đầu nhìn Phương Trần, nói:
“Giờ ta sẽ giúp ngươi!"
Phương Trần với sắc mặt đã đỏ lên, khô nóng khó chịu lập tức nói:
"Vậy làm phiền ngươi!"

Trữ Thấm Nhi vươn tay, cầm lấy cánh tay của Phương Trần, sau đó nhẹ nhàng nhấn xuống...
Khi Trữ Thấm Nhi ra tay Phương Trần liền biết tại sao đối phương lại là Nữ Đế ma đạo.
Một cỗ lực cực kỳ mát lạnh linh chảy ra từ trong ngón tay nhỏ dài như ngọc của Trữ Thấm Nhi, rót vào da thịt trên cổ của Phương Trần. Sau đó cỗ linh lực kia giống như mang theo một loại ma lực nào đó, chậm rãi thấm vào xuân dược trong người Phương Trần, cho đến dược lực biến mất.
Khi dược lực biến mất, thần trí của Phương Trần chậm rãi khôi phục như trước.
Mà nét mặt Trữ Thấm Nhi lại có phần trắng xám, đồng thời nội tâm âm thầm đồng tình với Phương Trần...
Gã này cũng quá thảm rồi!
Lúc nàng tiêu trừ xuân dược cho Phương Trần, vốn tưởng với tầm mắt và năng lực của nàng, cho dù linh lực trên người cực ít, nhưng tiêu trừ một chút xuân dược cũng dễ như trở bàn tay.
Nhưng khi nàng vừa tiếp xúc Phương Trần, lập tức ý thức được có gì đó không đúng.
Xuân dược trong cơ thể Phương Trần không phải thứ đơn giản!
Tên gọi đầy đủ của nó là [Điên Loan Đảo Phượng Đan]. Là đan dược dùng để ép buộc yêu thú Hóa Thần kỳ lai giống. Dược lực của nó không chỉ sẽ tác dụng ở trên thân mình, mà cả linh lực, thần hồn đều sẽ bị dược lực ô nhiễm.
Không giày vò một ngày một đêm, dược lực cũng sẽ không biến mất!
Mà loại đan dược này chỉ có trong thú lao ở Đạm Nhiên tông.
Nghĩ đến Phương Trần vậy mà sử dụng loại xuân dược này, Trữ Thấm Nhi trở nên trầm mặc.
Gã này quá đáng thương!
Tuy nhiên, trong lúc đồng tình Trữ Thấm Nhi cũng không khỏi bội phục Phương Trần.
Dù với thân phận Nữ Đế ma đạo của nàng cũng không thể không phục Phương Trần.
Dược lực mà yêu thú Hóa Thần kỳ còn không kiên trì nổi, vậy mà Phương Trần có thể dựa vào ý chí chống đỡ chỉ vì không muốn làm bẩn sự trong sạch của một phàm nhân.
Sau khi Trữ Thấm Nhi biết trong người Phương Trần Điên là Loan Đảo Phượng Đan, nàng đành phải dùng tới lực lượng thần hồn, thanh trừ độc tố của Điên Loan Đảo Phượng Đan cho Phương Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận