Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 221 - Hoảng Hốt

Dực Hung giơ bàn tay hổ ra, sờ sờ lên lồng ngực Phương Trần. Áo của Phương Trần đã rách cả rồi, cơ bắp trên cơ thể đều lộ hết ra ngoài, làm cho Dực Hung thèm đến nhỏ nước miếng. Mặc dù Thiệu Tâm Hà đã tặng cho Phương Trần viên đá để che đậy khí tức đi, nhưng khi đứng trướ Chí Tôn Bảo Nhân Thể ở khoảng cách gần như vậy, hắn vẫn không kìm được mà...Phương Trần đánh vào bàn tay hổ của Dực Hung, nói:
“Đừng có sờ mó lung tung, đây không phải chỗ mà ngươi có thể sờ đâu.”
“Ta cũng không muốn sờ, mà ta muốn ăn...”
“Cút!”
Phương Trần mắng xong liền trực tiếp cởi bỏ quần áo đã rách nát hết ra, sau đó Tổ Huyết Cổ Hùng chi lực trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động, thân thể hắn biến thành thân gấu. Dực Hung nhìn cơ thể trở nên cường tráng của Phương Trần, hắn tán thưởng nói:
“Trần ca, dáng vẻ thành gấu của ngươi cũng đẹp lắm, ngươi như thế này mới phù hợp với thẩm mỹ của yêu tộc chúng ta.”
“Cút đi.”
Phương Trần đẩy Dực Hung ra, ánh mắt hắn nhìn về phía nhà đá, nói:
“Ta đi vào trong kia xem qua một chút!”
“Được!”
Dực Hung gật đầu:
“Ngươi đi đi, nếu như ngươi gặp phải nguy hiểm gì mà không thể tự sát được thì ngươi có thể gọi ta đến giết ngươi, giúp ngươi khôi phục lại cũng được.”
“...Không nhất thiết phải làm thế đâu, ta tự uống thuốc sau đó khôi phục lại cũng được.”
Phương Trần xua xua tay, sau đó bước từng bước lớn về phía Yêu Đế Huyết Đàn. Vừa vào phòng, Phương Trần liền cảm nhận được có một sức mạnh to lớn đến không thể kháng cự lại đang đánh về phía mình!

Cuối cùng Phương Trần cũng hiểu con côn trùng ban nãy tại sao lại biến mất rồi. Dưới sàn của phòng đá có một cỗ lực hút cực mạnh truyền đến. Phương Trần có thể lập tức cảm nhận được da thịt, gân cốt, huyết mạch trong cơ thể mình như bị bóc ra. Đồng thời, vì lực hút đó càng ngày càng mạnh, thế nên những khu vực đang mọc lông gấu màu đỏ của Phương Trần lập tức bị nhuộm bởi máu tươi. Đây đều là máu tươi bị hút ra ngoài! Thấy cảnh này, Dực Hung cực kì hoảng hốt:
"Ta đã nói rồi, cái Yêu Đế huyết đàn này nhất định có nguy hiểm. Không ngờ nó lại cần nhiều máu đến vậy...”
Chỉ trong vòng một giây, Phương Trần đã biến thành người máu...à không, là gấu máu. Thấy vậy, Dực Hung liền hiểu ra, cái Yêu Đế Huyết Đàn này không phải là thứ chỉ cần 1 2 giọt máu là có thể mở ra được. Đây rõ ràng là nó muốn hút khô tế phẩm mà! Phương Trần thấy vậy thì không hoảng không loạn, để mặc cho Yêu Đế Huyết Đàn hút máu của mình đi. Đợi đến khi cả cái phòng đá đều phủ đầy máu tươi, thì thân thể Phương Trần đã khô quắt lại, nhìn trông cực kì tiều tụy, uể oải đến cùng cực. Cả người hắn giống như bị người ta vắt khô cả trăm lần vậy, da thịt đều bong tróc hết cả, hầu như không còn xíu máu nào chảy ra được nữa. Nhưng chỉ 1 giây sau, cơ thể Phương Trần lại hồi sinh, máu tươi trong cơ thể lại tràn ngập trong chớp mắt. Kể cả da thịt của hắn cũng lành lặn lại như cũ.
Nhưng mà Phương Trần chưa lành lặn được bao lâu thì lại bị Yêu Đế huyết đàn ép cho thành xác khô, gân cốt vỡ vụn, da thịt đứt thành từng mảnh, hắn lại tử vong thêm lần nữa. Đợi đến tận khi bay mất hơn 3 cái mạng, cuối cùng Phương Trần cũng thấy dấu hiệu Yêu Đế huyết đàn đang mở ra. Tất cả máu trong phòng đá đều bị hút đi mất, sau đó căn phòng bắt đầu chấn động...Đây rõ ràng là dấu hiệu của việc có thứ gì đó đang phá đất mà lên.
Thấy cảnh này, mặc dù Phương Trần đang mất nửa số máu, sắc mặt hắn trắng bệch, lông gấu rũ xuống, mặt hõm vào, nhưng hắn vẫn không hoảng loạn gì hết, tự mình lấy ra một viên thuốc độc uống vào, tự giúp mình hồi phục. Thất khiếu hắn chảy máu, nhưng đồng thời tinh thần cũng trở nên tỉnh táo hơn hẳn. Sau đó, Phương Trần nhìn về phía Dực Hung, nôn ra vài ngụm máu rồi nói:
"Nếu như là đế phẩm huyết mạch của ngươi thì có lẽ không cần chết.”
Hắn biết, đây là do huyết mạch của gấu tạp chủng quá yếu đuối, thế nên phải mất nhiều thời gian như vậy mới có thể gọi Yêu Đế huyết đàn triệu hồi đến đây. Nếu như là chính bản thân Dực Hung vào trận thì có lẽ chẳng cần phải chết đi chết lại làm gì, chỉ cần dùng nửa số máu thì có lẽ đã thành công được rồi! Dực Hung nghiêm túc gật đầu:
"Không sai. Đây có lẽ cũng là lí do mà người canh giữ núi không cho các yêu thú khác tiến vào đây.”
Phương Trần gật đầu. Vào đúng lúc này, có một tòa tế đàn bay từ mặt đất bay lên. Cả tòa tế đàn đều được tạo thành từ xương trắng, tổng cộng có 3 tầng. Hai tầng phía dưới rỗng tuếch không có gì cả, chỉ có duy nhất tầng trên cùng có một viên ngọc to bằng trứng chim bồ câu, làm bằng ngọc thạch huyết sắc, trong suốt, sáng long lanh đang lẳng lặng lơ lửng ở đó. Trên mặt của ngọc thạch hiện lên vô số hình các yêu thú dị tượng, hổ gầm chó sủa, voi kêu sói hú, vân vân...Đồng thời trên viên ngọc này còn có một luồng khí tức làm cho Phương Trần đang hóa thân thành gấu thèm nhỏ dãi.
“Có Tổ Huyết thạch thật à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận