Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 201 - Lịch Luyện

"Cút!”
Phương Trần ném Dực Hung ra ngoài, sau đó đeo lại hạt châu mà Thiệu Tâm Hà tặng hắn lên cổ.
“Được rồi, nếu như hắn ta đã không có duyên làm đệ tử của ta thì bỏ đi vậy.”
Lệ Phục nhìn Phương Trần:
“Ngươi đi lịch luyện đi, nếu như gặp bất cứ khó khăn hoặc nguy hiểm gì thì cứ gọi sư phụ, sư phụ sẽ ra tay giúp ngươi.”
Phương Trần cực kì cảm động:
“Đa tạ sư phụ! Nhưng mà ta chỉ đi lịch luyện một chuyến đơn giản thôi, không cần phải người ra tay!”
Lệ Phục gật đầu:
“Ngươi có thể có suy nghĩ độc lập đến vậy, ta rất hài lòng. Vậy được, ta đi trước đây!”
Nói xong, Lệ Phục cũng không quan tâm Phương Trần nói gì cả mà quay người đi về phía núi. Nhìn bóng lưng Lệ Phục, Phương Trần im lặng, sau đó thở dài nói:
“Cũng chẳng có phong ấn cái gì cả à...”
Thực tế, Phương Trần từng cho rằng Lệ Phục cứ điên điên khùng là do có phong ấn gì đó tồn tại. Bây giờ hắn biết Đại giải phong thuật, biết đâu có thể giúp đỡ Lệ Phục một chút! Nhưng mà rất đáng tiếc...Có lẽ Lệ Phục chỉ đơn giản là bị điên thật mà thôi. Sau khi tạm biệt Lệ Phục, Phương Trần rời khỏi Nhược Nguyệt Cốc, hắn đang đi về hướng cổng của Đạm Nhiên Tông. Lúc này, một thiếu niên bỗng chạy ra chặn hắn lại, trong mắt bùng cháy lửa giận. Hắn ta ăn mặc đơn giản, nghiến chặt răng, dáng vẻ giống như có thâm thù đại hận với Phương Trần vậy. Phương Trần thấy vậy thì ánh mắt hắn hơi động, cau mày nói:
“Ngươi là ai?”
Thiếu niên phẫn nộ hét lên:
"Ta, Trương Phong, ngươi đến cả ta cũng quên rồi hay sao? Lần trước ngươi dám hạ nhục ta, bắt ta dọn sạch đường trước cửa nhà ngươi, còn yêu cầu hết sạch bụi đất, ngươi quên rồi à?”
Phương Trần rơi vào im lặng, sau đó hắn ngại ngùng nói:
“Số người mà ta từng bắt nạt quá nhiều ấy, thế nên ta không nhớ ngươi lắm, xin lỗi nha!”
Phương Trần tự rà soát trí nhớ của mình 1 vòng, hình như đúng thật là cũng có 1 người tên Trương Phong xuất hiện. Theo lời Trương Phong kể thì hắn ta chạy đến cửa nhà Phương Trần đi tiểu, vì muốn báo thù cho một vị sư đệ bị Phương Trần bắt nạt. Kết quả bị Phương Trần bắt lại, thế nên Trương Phong liền bị sư đệ nhỏ tuổi hơn là Phương Trần làm nhục một trận...Sau đó, Phương Trần hỏi:
“Vậy ngươi có việc gì không?”
“Có việc, Phương lão cẩu, ta muốn đánh một trận sinh tử đấu với ngươi!”
Trương Phong phẫn nộ nói. Phương Trần nghe vậy thì ngẩn người, sau đó kinh ngạc nói:
“Thật ư? Ngươi muốn bao lâu nữa thì đánh? Mười lăm năm nữa có được không?”
Trương Phong ngẩn người, sau đó tức giận nói:
“Không được, ta muốn ngay bây giờ.”
“Vớ vẩn.”
Phương Trần nghe vậy, lại thấy hệ thống không hề phản ứng gì liền bĩu môi. Được rồi, hắn ta không phải là vận khí chi tử. Sau đó, hắn lấy rìu Ám Long ra, đặt trên đầu Trương Phong, khí tức của rìu sắc bén cực kì dọa người, đè ép xuống. Hắn thản nhiên nói:
“Ngươi còn muốn sinh tử đấu nữa không?”
Sắc mặt Trương Phong nhất thời đơ lại, không dám nói tiếp nữa. Sau khi dọa bạn nhỏ xong, Phương Trần cực kì hài lòng, đem theo Dực Hung rời đi. Lúc hắn đang rời đi, đột nhiên...
“Ầm—“
Từ trong cơ thể của Phương Trần bỗng có một luồng khí tức cực kì mạnh xuất hiện, linh khí như gió bão làm cho cát bụi xung quanh bay mù mịt cả lên, làm cho Trương Phong đang trợn mắt há mồm bị sặc đến mức ho sù sụ...Trúc Cơ tứ phẩm! Đột phá thành công! Đồng thời, thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên:
“Chúc mừng kí chủ, Khải giáp thần tướng đã tự động luyện hóa lên Trúc cơ tứ phẩm. Khoảng cách từ giờ đến lúc kí chủ có thể diệt cả nhà, cứu thế giới lại gần hơn một bước rồi...”
Phương Trần nghe thấy nhắc nhở thì không biết nói gì. Hai ngày nay ở Ánh quang hồ sơn, Thần Tướng khải giáp đã tự động luyện hóa lên Trúc Cơ tam phẩm, bây giờ mới qua thêm có 3 ngày, nó đã đột phá đến Trúc Cơ tứ phẩm rồi! Sau đó, Phương Trần nói với Trương Phong:
“Đệ đệ, tiếp tục nỗ lực đi, ta đợi ngươi đến khiêu chiến.”
Trương Phong không nói nổi gì cả. Phương Trần đưa Dực Hung rời đi. Nhìn bóng hai người đi xa, Trương Phong mấp máy môi, sau đó hít sâu một hơi, sau đó cơ thể hắn chợt biến hóa, trở thành một ông lão tóc trắng bạc phơ. Khí tức trong cơ thể hắn ta rất mạnh mẽ, là một cường giả Kim Đan. Sau đó, hắn lấy ngọc giản truyền tin ra:
"Thiếu chủ, tu vi của Phương Trần đúng thật có vấn đề. Có lẽ hắn ta chính là người hôm đó đã đánh ngươi bị thương. Vậy bây giờ ta nên làm gì?”
Một khắc sau. Trương Thiên trả lời:
"Ngươi về đây trước đi, để ta mói chuyện với Phương Thiếu gia rồi tính.”
“Vâng!”
...Sau khi Phương Trần rời khỏi Nhược Nguyệt cốc thì liền ra khỏi Đạm Nhiên tông. Sư huynh canh cổng thấy Phương Trần rời đi thì chần chừ nói một câu:
“Phương sư đệ, có phải khế ước sinh tử của ngươi có vấn đề gì không?”
“Làm sao vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận