Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 213 - Lên Hay Không Lên

Khi Miêu yêu kêu gọi Dực Hung, tất cả yêu thú bốn phía đều cùng nhau nhìn về phía vị trí Dực Hung và Phương Trần ẩn trốn.
Không phải Dực Hung trốn không được khá.
Chủ yếu là vì hai con hàng này quá phách lối!
Sau khi thấy thực lực của Kim Mãng và Miêu yêu, Sói yêu, Kê Cẩu Hùng không cao hơn Kim Đan, bọn họ cũng buông lỏng cảnh giác, trực tiếp bắt đầu nói chuyện phiếm công khai, muốn không khiến đám yêu thú chú ý cũng khó khăn.
"Nàng nói gì vậy?"
Vào thời khắc đám yêu thú giằng co với nhau, Phương Trần là nhân tộc duy nhất ở đây vẫn bình tĩnh vỗ vỗ đầu của Dực Hung hỏi.
"Nàng hẳn là nhìn ra thân phận huyết mạch Càn Khôn Thánh Hổ cùng với thực lực Trúc Cơ tầng năm cường đại của ta, muốn ta xuất thủ tương trợ!"
Dực Hung nói.
Phương Trần nghe vậy không hiểu sao đột nhiên cảm giác rất là quen thuộc?
Sau đó, hắn vỗ đầu một cái.
Đã hiểu!
Biết cảm giác quen thuộc này là cái gì rồi!
Dực Hung là khí vận chi tử, Dực Hung trên đường đi mạo hiểm gặp mỹ nữ ven đường...Không đúng, mỹ miêu gặp nạn, mỹ miêu cầu cứu Dực Hung...
Đây không phải là tình huống quen thuộc của nhân vật chính sao? !
"Cũng đúng, tuy hiện tại Dực Hung ở trạng thái bị nô dịch, nhưng dù gì cũng là khí vận chi tử, gặp được loại chuyện kỳ quái này cũng rất bình thường."
Phương Trần vuốt ve đầu hổ của Dực Hung, thầm suy nghĩ.
"Chớ có sờ, Trần ca, lên hay không lên?"
Dực Hung lắc lắc đầu, nỗ lực hất tay Phương Trần ra.
"Hỏi thử có chỗ tốt hay không trước."
Phương Trần hỏi.
Dực Hung lập tức gào một tiếng với Miêu yêu.
Nghe nói như thế, mặt Miêu yêu lộ vẻ khó xử, nhìn qua lang yêu.
Lang yêu thì cười lạnh khinh thường nói:
"Ngao ngao ngao!"
Miêu yêu lộ ra vẻ gấp gáp:
"Meo meo."
Đồng thời, Kê Cẩu Hùng thì:
"Gâu gâu gâu."
Dực Hung nhất thời bất mãn nói:
"Rống!"
Đồng thời, Kim Mãng cũng thêm vào nhóm trò chuyện:
"Tê tê tê..."
Trong lúc nhất thời, rừng cây yên tĩnh trở nên náo nhiệt.
Chỉ là, những âm thanh náo nhiệt này đều không liên quan gì tới Phương Trần, hắn chỉ cảm thấy ồn ào.
Phương Trần:
"..."
Mớ lộn xộn này là cuộc trò chuyện đã được mã hóa à?
Sau một khắc, trong tay Phương Trần lập tức xuất hiện một đống lớn Hỏa Sát Vương.
Oanh! ! !
Hỏa diễm màu trắng hiện lên, yếu đuối nhỏ bé, nhưng phút chốc sau đó, nó lập tức đón gió căng phồng lên, hóa thành hỏa diễm ngập trời. Hỏa sát trưởng thành với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trong mắt đám yêu thú, cuối cùng lộ ra gương mặt Hỏa Sát Vương dữ tợn.
Thân thể Hỏa Sát Vương hơi cong, ánh mắt nó rét lạnh băng lãnh, từ trên cao nhìn xuống đám yêu thú.
Phương Trần cầm lấy Hỏa Sát Vương lạnh nhạt nói:
"Hoặc là nói tiếng người, hoặc là ta cho nó trò chuyện với các ngươi."
Giờ khắc này, toàn trường vắng lặng im ắng.
Vừa rồi Sói yêu còn cười lạnh, Miêu yêu thì lo lắng, Kim Mãng thì trêu tức, lúc này cả đám đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Vừa rồi bọn nó tưởng Phương Trần chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ tầng bốn thường thường không có gì lạ, cho nên không có để Phương Trần ở trong lòng.
Ngược lại là càng coi trọng Dực Hung hơn một chút!
Nhưng bây giờ, chỉ riêng chiêu Hỏa Sát Vương này của Phương Trần, nếu được thêm vào cuộc chiến, đã đủ để làm thế cục của bọn nó biến đổi long trời lỡ đất.
Sự ảnh hưởng của Hỏa Sát Vương cực kỳ trọng yếu!
Cho nên, giờ khắc này tất cả yêu thú đều sợ Phương Trần!
"Vâng! Chúng ta sẽ...Nói tiếng người."
Miêu yêu vội vàng nói.
Sói yêu và Kê Cẩu Hùng thì câm như hến.
Hiển nhiên, Phương Trần ra tay đã dọa sợ bọn nó.
Đám Kim Mãng cũng giống như thế, dự định nói tiếng người.
Phương Trần thu hồi Hỏa Sát Vương, nói:
"Vừa rồi các ngươi trò chuyện cái gì?"
Đam yêu thú lập tức tái hiện lại cảnh tượng lúc nãy:
Dực Hung:
"Ta có thể xuất thủ tương trợ, nhưng có chỗ tốt gì không?"
Sói yêu không còn cười lạnh khinh thường như vừa rồi, mà cẩn thận từng li từng tí hàm hồ nói:
"Muốn chỗ tốt? Ha ha, ai cần một con hổ tránh núp trong bóng tối như ngươi ra tay?"
Có lẽ là vì hắn rất ít dùng ngôn ngữ của nhân tộc nói chuyện, nói tới nói lui, rất không lưu loát.
Miêu yêu lộ ra vẻ gấp gáp:
"Nhưng hắn là Thánh Hổ, khẳng định có thể giúp chúng ta thoát thân."
Đồng thời, Kê Cẩu Hùng thì là:
"Nhưng chúng ta không có chỗ tốt cho hắn, ngộ nhỡ hắn muốn giết chúng ta thì làm sao bây giờ?"
Dực Hung nhất thời bất mãn nói:
"Ta là loại yêu đó sao? !"
Đồng thời, Kim Mãng cũng nhìn Phương Trần một cái, thêm vào nhóm trò chuyện:
"Thánh Hổ, không bằng hỗ trợ chúng ta, ngươi và Kim Mãng tộc ta phân chia thi thể của ba yêu thú này là được rồi."
Sau khi đám yêu thú nói xong thì cùng nhau nhìn Phương Trần, khôi phục yên tĩnh.
Phương Trần khẽ gật đầu:
"Tiếp tục."
Đám yêu thú:
"..."
Tiếp tục cọng lông à.
Ai nấy đều thấy được, thực lực của Phương Trần mặc dù không phải mạnh nhất ở đây, nhưng hắn phối hợp với Dực Hung, đủ để nghịch chuyển thế cục của bất kỳ bên nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận