Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 299 - Tinh Khiết Và Trong Suốt

Đây là ánh sáng của kiếp lực!
Sau cùng, ánh sáng xanh lam bao trùm cả viên thủy đan màu máu, cho đến khi nó hoàn toàn biến thành viên đan màu xanh lam tinh khiết và trong suốt.
Đây chính là kiếp đan của Thượng Cổ Thần Khu!
sau khi nó xuất hiện, nó từ từ bay trôi nổi trên không phía trên lò luyện đan, bắt đầu xoay tròn.
Dực Hung, người đang cắn chiếc thuyền bảo Lưu Kim kìm nén sự thèm ăn, nhìn sang bên này, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên…
Chẳng biết vì sao, hắn luôn cảm thấy viên đan màu lam này đang nhìn gì đó!
Chẳng lẽ là ý thức của Phương Trần sao?
Vèo – –
Đúng lúc này, cả viên kiếp đan chấn động kịch liệt, phảng phất xiềng xích vô hình bị gỡ bỏ.
Sau một khắc, kiếp đan trực tiếp nổ tung, vô số tia sáng màu lam hiện lên.
Ánh sáng rừng rực chiếu vào bề mặt bị nổ tung của quặng mỏ núi Xỉ, Dực Hung cũng không chịu được nhắm mắt lại.
Trong ánh sáng sau khi lửa tắt, cơ thể trần như nhộng của Phương Trần xuất hiện…
Bùm!
Sau khi Phương Trần xuất hiện, lò luyện đan lập tức rơi xuống.
Ầm!
“A…”
Phương Trần trong nháy mắt bị lò luyện đan làm cho nóng tỉnh, sau đó hắn nhảy dựng lên, nhảy ra khỏi lò luyện đan.
Đến khi đáp xuống mặt đất bằng phẳng, hắn mới có phản ứng…
Chính mình còn sống?!
Đồng thời, hắn còn phát hiện, lực lượng Thương Cổ Thần Khu trong cơ thể, đã đạt đạt đến trình độ mạnh hơn hơn gấp mấy lần so với trước, nguyên lực trong cơ thể dao động như sóng lớn, chìm nổi trong kinh mạch.
(Nguyên lực là chỉ lực lượng được thể tu tu luyện ra.)
Mà kiếp lực, mặc dù không tăng lên, nhưng lại càng hòa hợp phù hợp với gân cốt bên trong hơn, dương như đã triệt để cùng Phương Trần hòa làm một thể!
Sau khi Phương Trần kiểm tra trong người xong, đã xác định, mình đã đột phá thành công!
Nhưng hắn lại không vui sướng, mà thở dài một hơi…
Lúc này.
Dực Hung đang cắn một cây gậy, chịu đựng cảm giác thèm ăn nhảy xuống, ném quần áo cùng bảo bảo châu cho Phương Trần.
Sau khi Phương Trần mặc vào và che giấu khí tức, Dực Hung nhổ cây gậy ra, kính sợ nhìn Phương Trần:
“Trần ca, ngươi đây là đã đột phá thành công?”
Hắn vẫn luôn biết, công pháp của Phương Trần rất biến thái.
Nhưng hôm nay sau khi tận mắt thấy hành động của Phương Trần, hắn mới giật mình, thì ra còn có thể biến thái như vậy?
Người khác là Kết Đan, còn Trần ca thì trực tiếp luyện chính mình thành đan…
Việc này quá biến thái!
Mà bây giờ, sau khi thấy Phương Trần lần nữa xuất hiện với khí tức thâm hậu, làm trong lòng người khác sợ hãi theo bản năng, Dực Hung biết rằng Phương Trần đã đột phá thành công.
Tuy nhiên, Dực Hung có chỗ thắc mắc là vì sao mặt mũi Phương Trần lại đầy buối tiếc, thực sự trông không giống bộ dáng đã đột phá thành công.
“Ừ, ta đột phá thành công rồi.”
Phương Trần thở dài một hơi.
Dực Hung chấn động nói:
“Vậy vì sao ngươi không vui?”
“Không có gì…”
Phương Trần ngửa mặt lên trời thở dài.
Trên thực tế, Phương Trần có tính toán của mình!
Hắn từng nghĩ qua, nếu tu luyện bộ công pháp này cần phải giữ gìn một tia linh quang bất diệt, mới có thể thành công sống lại và tu luyện thành công.
Như vậy đối với hắn ngay cả linh quang bất diệt là gì cũng không hiểu, tu luyện thất bại là chuyện ván đã đóng thuyền!
Nhưng chính vì xác suất thất bại cực lớn, Phương Trần mới cao hứng!
Vì, sau khi thất bại, công pháp Thượng Cổ Thần Khu sẽ luyện hóa bản thân thành một viên đan dược mà người người đều thích ăn!
Đây…
Nếu hắn có thể luyện chính mình thành đan, vậy sau khi hắn dựa vào hệ thống để sống lại, không thể ăn viên đan dược này được sao?
Cho nên, vì vậy, Phương Trần còn chuẩn bị năm bộ dược liệu.
Chỉ vì để năm lần thất bại, năm lần ăn đan!
Nhưng…
Tình huống một lần thành công thông quan, khiến Phương Trần rơi vào trầm mặc.
Dược liệu còn lại, đều tốn không!
Phương Trần sờ cằm:
“Có thể tìm Hoa trưởng lão hoàn lại tiền không nhỉ?”
Phương Trần thầm nghĩ, nếu sau khi mình đột phá thành công, còn có thể dựa vào việc ăn chính mình mà trở nên mạnh hơn, như vậy hắn không ngại giữ lại những dược liệu không quan trọng này.
Nhưng, trước đây hắn từng ăn thử.
Trước đây rất lâu, lúc Phương Trần đang chờ Hoa Kỳ Dung gom góp dược liệu, nhàm chán chờ đợi ở hồ núi Ánh Quang, đã từng đã từng thử chặt đứt tay của mình để luyện hóa rồi ăn như lần đầu tiên tu luyện Thượng Cổ Thần Khu.
Nhưng điều không thể tin được là sau khi uống viên đan và được sống lại tái sinh, cánh tay của hắn tuy rắn chắc hơn, như tu vi Thượng Cổ Thần Khu lại không tăng lên.
Điều này khiến Phương Trần bàng hoàng.
Hắn nhớ rằng tư chất tu luyện của chính mình chỉ hạn chế ở việc mình hấp thu linh lực, nhưng Thượng Cổ Thần Khu vẫn luôn có thể tu luyện bình thường.
Tuy nhiên, sau khi ăn viên đan dược từ tứ chi của mình, tu vi cũng không tăng lên…
Điều này rất rõ ràng, là không thể thêm ăn nữa!
Cho nên, sau khi Phương Trần cân nhắc, nghĩ rằng nếu đã không thể tăng tu vi, vậy vẫn nên ngừng việc chặt chân chặt tay trong đau đớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận