Kêu Ngươi Đi Bán Muối, Ngươi Lại Thành Vô Địch

Chương 85 - Mời Ngươi Ra Ngoài

Chợt, hắn hiểu ra mọi chuyện, khó trách lúc nãy Phương Trần đột nhiên không nói hai lời đã bỏ chạy, hóa ra Phương Trần đã nhạy bén phát hiện y bị Hỏa Sát Vương cường đại theo dõi. Không hổ là người mang Hỏa Sát Vương của Thiên Đạo Trúc Cơ, ngay cả mình bị Hỏa Sát Vương khác theo dõi cũng có thể nhạy bén nhận ra nhanh như vậy. Dực Hung thầm than một tiếng.
Đối mặt với cường địch muốn lấy mạng mình, trốn tránh đã vô dụng, hắn tranh thủ thời gian lấy đồ phòng ngự dưới đáy hộp ra dùng mới là đúng đắn! Sau đó, trong đầu Dực Hung truyền đến một cảm giác choáng váng mãnh liệt, hắn ngồi bệt xuống, bắt đầu chờ chết. Phương Trần đã chết, hắn cũng không sống được!
Nhưng vào lúc này, Dực Hung phát hiện cơn choáng váng trong đầu hắn đột nhiên biến mất không còn chút dấu vết, cảm giác uể oải lại tăng lên. Chỉ trong giây lát, hắn như được thay máu sống lại, không còn chút vết tích nào của dấu hiệu tử vong.
“Tình huống này là thế nào?”
Dực Hung sửng sốt, cảm giác quen thuộc này là như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Hắn vừa ngẩng đầu lên lập tức nhìn thấy, sắc mặt Phương Trần không tiếp tục đỏ lên. Đồng thời, hơi thở suy yếu chứng mình một sinh mệnh đang dần lụi tàn, vậy mà lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đang dần khôi phục.
Người đã chính mắt nhìn thấy Phương Trần tu luyện


Thượng Cổ Thần Khu


, không ngừng chết mà sống lại như Dực Hung sao còn không rõ đã xảy ra chuyện gì. Đây rõ ràng là người chết sống lại! Chỉ là, Dực Hung trợn mắt khó hiểu:
“Cái này...... Cái này cũng có thể sống lại sao?! Rốt cuộc đây à thể chất đặc thù gì, vậy mà có thể nghịch thiên sống lại? Ta chưa từng nghe nói đến!”
Dực Hung nhớ rõ, chính miệng Phương Trần đã thừa nhận với mình, y có thể chât đặc thù. Cho dù có thể chất đặc thù, cũng không thể là cái loại đặc thù này chứ?! Tự ăn độc dược rồi lại sống lại thì cũng bỏ qua được đi, nhưng hôm nay là Hỏa Sát Vương có tu vi Phản Hư đánh mà Phương Trần cũng có thể sống lại? Đây cũng vô lí quá rồi! loại thể chất chết tiệt này, làm sao có thể giết y được chứ? Lúc này, sự kính sợ của Dực Hung với Phương Trần lại tăng lên một tầm cao mới.
Mà lúc này, Phương Trần đứng tại chỗ, ánh mắt đờ đẫn. Chuyện... chuyện gì sảy ra vậy? Hắn vừa mới dừng lại cùng Dực Hung một lát, bỗng đột nhiên hắn cảm thấy cơ thể ấm áp, sâu đó liền chết mất rồi. Đến ai giết hắn hắn còn không biết! Trên thực tế, đây là biểu hiện bình thường khi tu sĩ cấp thấp gặp phải cao thủ cấp cao hơn. Chỉ cần chạm mặt, chưa nói đến phản kháng, đến thời gian để cho tu sĩ cấp thấp suy nghĩ cũng không có, hắn sẽ bị giết ngay lập tức. Huống hồ Hỏa Sát Vương còn đánh lén!
Hắn mà đánh lén thì đến tu sĩ tu vi hóa thần cũng không phản ứng kịp chứ đừng nói đến Phương Trần mới chỉ có tu vi Trúc Cơ cỏn con. Kể cả là Hỏa Sát Vương mới vừa dùng Hỏa Sát triều xong thì đối với hắn muốn nghiền nát Phương Trần cũng là điều dễ như trở bàn tay. Nếu như không phải hệ thống vang lên cảnh báo, nhắc nhở rằng Phương Trần không nên chết như thế này tại đây, thì có lẽ là hắn đã sớm qua đời rồi. Mà sau khi Phương Trần sống lại, hắn mới phát hiện ra bên trong cơ thể hắn có thêm một người lạ khác nữa. Phương Thần nhìn con giun lửa màu trắng xuất hiện trong đan điền của mình, nhất thời tái mặt:
“Hỏa Sát Vương?”
Tên khốn này tại sao lại ở trong cơ thể mình? Không phải hắn đang đánh nhau cùng đám tu sĩ kia hay sao? Mà lúc này, đúng ra Hỏa Sát Vương dự định ăn no uống say một bữa cũng ngây người ra. Chuyện Phương Trần có thể sống lại làm cho đầu óc vốn không thông minh lắm của hắn đơ hẳn luôn. Với linh trí hạn hẹp của hắn thì làm sao có thể suy nghĩ được tình huống trước mắt là như thế nào được. Tại sao lại như vậy? Trước đó không phải hắn có thể nuốt hỏa sát tu vi trúc cơ một cách dễ dàng hay sao? Tại sao chớp mắt một cái mà tên “đồng loại” lại còn có thể chết đi rồi sống lại được?”
"Chít chít chít...”
Một lát sau, Hỏa Sát Vương không dám hành động gì thiếu suy nghĩ cả, hắn phát ra tiếng gọi nghe ghê răng. Đây cũng có thể coi là một loại ngôn ngữ giao lưu giữa Hỏa Sát với nhau.
Mặc dù Phương Trần chưa từng học qua, nhưng mà bởi vì trong cơ thể hắn có Hỏa Sát Vương nên hắn có thể nghe hiểu. Đối phương đang hỏi hắn:
“Vì sao ngươi có thể hồi sinh?”
Phương Trần lễ phép đáp lại chít chít hai tiếng:
"Hỏa ca... à không, Vương ca, mời ngươi ra ngoài.”
Hỏa Sát Vương lạnh lùng:
“Không, ta vất vả lắm mới phát hiện ra ngươi, muốn ăn ngươi để khôi phục năng lượng. Chỉ có như thế ta mới có thể đối phó với các tu sĩ kia.”
Phương Trần:
“...”
Thì ra là như thế! Hắn đã hiểu lí do vì sao Hỏa Sát Vương lại tìm đến hắn rồi. Hóa ra là vì trong cơ thể hắn có Hỏa Sát Vương, thế nên bản thân mới bị giết.
“Biết thế đã không tới đây...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận